Buổi tối, anh dẫn theo mọi người cùng tham gia buổi yến tiệc của chính phủ tỉnh.
Chuyện lần này đã trực tiếp leo lên tin tức của đài truyền hình Đông Dương.
Mà đối với việc Trần Thương trở về, người của thành phố An Dương đều rất hưng phấn.
Dù sao sau khi anh nổi tiếng, tỉnh Đông Dương cũng đã nhiều lần tiến hành tuyên truyền.
Bao gồm tổng bộ xây dựng Học hội Ngoại khoa tiêu hóa thế giới, bây giờ cũng từng bước hoàn thành tiêu chí xây dựng, hiện tại đã có quy mô đơn giản, đoán chừng tháng 6 năm 2021 là có thể hoạt động.
Kèm theo xây dựng Sở Nghiên Cứu Thuốc Mới Trần Thương, dường như trong lòng của nhân dân An Dương trong nháy mắt đã yên tâm.
Càm giác của chuyện này cùng với việc trong nhà có một nhân vật không tầm thường là giống nhau.
Trần Thương đối với nhân dân An Dương mà nói, đây chính là vinh dự
Trần Thương trở về, cũng khiến cho mọi người hưng phấn thật lâu.
Ngày đầu tiên sau Tết Nguyên Đán
Trần Thương chính thức bắt đầu đi làm
Mà một ngày này, cao ốc Cấp cứu chính thức đi vào sử dụng.
Đàm Lập Quốc và lãnh đạo của viện vì để tăng thêm cảm giác nghi thức, đã long trọng treo bảng hành nghề trên cao ốc của Cấp cứu.
Một ngày này, khán giả đến vây xem có rất nhiều
Mọi người tụ tập ở trong sân, nhìn vào tấm vải đỏ treo trên bảng hiệu cao ốc Cấp cứu được lấy xuống, lập tức nhớ đến vỗ tay nhiệt liệt.
Thế nhưng một màn tiếp theo, khiến cho đám người sợ ngây người.
Bọn họ nhìn thấy, treo trên tường của cao ốc cấp cứu có rất nhiều chiêu bài
- Bệnh viện phụ thuộc Đại Học Y Khoa Đông Dương
Có lẽ cái tên này có vẻ rất bình thường, nhưng lại treo ở đầu tiên
Sau khi mọi người nhìn thấy nhãn hiệu ở phía sau.
Lập tức trợn mắt há mồm
- Nơi đào tạo Thạc sĩ và tiến sĩ của Viện y học Hiệp Hòa.
- Bệnh viện hợp tác với Bệnh viện Hiệp Hòa.
- Nơi Đào Tạo Tiến sĩ Đại học Y khoa Thủ Đô.
- Bệnh viện hợp tác với Bệnh viện Thiên Đàn.
- Bệnh viện hợp tác với Trung tâm Cấp cứu Thủ Đô.
- ....
Bảy tám tấm biển hiệu được treo trên tường Cấp cứu, đây chính là sức thuyết phục
Đương nhiên, có mặt mũi nhất vẫn chính là Tần Hiếu Uyên.
Dù sao, bên trên nhãn hiệu của Tỉnh Nhị viện, tấm bảng hiệu thứ nhất chính là Bệnh viện phụ thuộc Đại Học Y khoa Đông Dương
Cẩn thận suy nghĩ một chút, vẫn là Đại Y khoa Đông Dương lợi hại.
Thực ra, những nhãn hiệu này nhìn thì dường như không có tác dụng lớn, thế nhưng đối với lão bách tính lại giống như bảo hiểm ở trong lòng bọn họ.
Tất cả mọi người đều có cảm giác tin cậy đối với bệnh viện lớn.
Đặc biệt còn là Hiệp Hòa này, Thiên Đàn này, Đại Học Y Khoa Thủ Đô này, sự tồn tại của những nơi này đều giống như sự tin tưởng của lão bách tín.
Như hiện nay, bọn họ mắc bệnh cũng không cần phải chạy đến thủ đô, trước cửa nhà là có thể khám bệnh
Tỉnh Nhị viện chúng ta hợp tác cùng với những bệnh viện đỉnh cấp này, nói thì mọi người cũng có cảm giác khuôn mặt sáng sủa.
Mà trong một ngày này, Tỉnh Nhị viện có rất nhiều người đến.
Trịnh Quốc Đàm đến, đưa đến ba xe cứu thương cấp B
Chiếc này giá trị hơn mấy triệu tệ
Mà cùng lúc đó, Tề Hướng Chính cũng đến, đưa đến hai chiếc Mercedes- Benz V- series làm phương tiện chiêu đãi của bệnh viện.
Lúc này, Tiêu Điền Hoa dẫn đầu phú bà cũng đến
Đối với việc Trần Thương trở về, tất cả mọi người đều rất hưng phấn
Từng khuôn mặt tươi cười, đưa đến rất nhiều quà cho Cấp cứu.
Có thứ đắt, có thứ rẻ, thế nhưng đều là tâm ý của mọi người, nhìn thấy một màn vô cùng náo nhiệt.
Đàm Lập Quốc xúc động một tiếng:
- Đây có lẽ là khai trương bệnh viện vui mừng nhất của cả nước
Đúng như vậy
So sánh với khai trương cao điệu của Cao ốc Cấp cứu tỉnh Đông Dương.
Viện Căn Cứ Nghiên Cứu Thuốc Mới Trần Thương cũng cùng một ngày treo biển hành nghề.
So sánh với bên này, những nhân viên này đều rất thấp điệu.
Bọn họ dường như trong chớp mắt đã tiến vào trạng thái.
Bắt đầu điều chỉnh thử máy móc, bắt đầu thử vận chuyển, cũng bắt đầu mở cuộc họp phân phối nhiệm vụ.
Buổi tối, Trần Thương và Tần Duyệt cũng chính thức chuyển vào nhà mới, cũng xem như là niềm vui tân gia.
Bên trong cửa sổ sát đất to lớn, hai người nhìn ra phía ngoài cửa sổ, Trần Thương đứng lên, cười nói với Tần Duyệt:
- Mười năm sau, nơi này sẽ trở thành cả nước, thậm chí là Trung tâm chữa bệnh toàn cầu
.....
Trong văn phòng làm việc, Trần Thương nhìn những gương mặt quen thuộc.
Lần đầu tiên, anh bàn giao công việc cho mọi người, trong lòng anh dâng lên một cảm giác khó tả, vô cùng phức tạp mà không thể nói được thành lời.
Thế nhưng, khi anh đưa mắt nhìn mọi người, trong lòng tất cả mọi người không nhịn được có chút sửng sốt.
Bởi vì bọn họ đột nhiên phát hiện ra trên người Trần Thương phảng phất như mang theo một loại khí thế của người làm lãnh đạo.
Mặc dù bọn họ không nói được, nhưng có thể cảm nhận rõ ràng.
Khi Trần Bỉnh Sinh nhìn thấy cảnh này, trong lòng ông đột nhiên bật cười một tiếng.
Nhớ ngày nào cậu ấy còn là cậu bé, còn chạy sau mông mình luôn miệng kêu lão đại, vậy mà giờ đã trưởng thành rồi.
Nghĩ đến đây, ông ta không khỏi mỉm cười, trong lòng vui vẻ
Thành thật mà nói, có thể Trần Bỉnh Sinh ông là một bác sĩ bình thường, thế nhưng ông ta vẫn có thể kiêu ngạo, bởi ông có thể tự hào nói:
- Đứa nhỏ Trần Thương này, là do chính tôi đã mang cậu ta vào nghề
Không sai
So với Trần Bỉnh Sinh, trong lòng lão Mã lại lộp bộp hai tiếng, trong lòng anh ta bỗng lo sợ một việc.
Thằng nhóc Trần Thương này, bây giờ đây đã là sân nhà của cậu ta rồi, không phải định cho mình xuống đài luôn đấy chứ?
Nghĩ đến đây, lão Mã không nhịn được liếc nhìn Trần Bỉnh Sinh ở bên cạnh mình, anh ta cảm thấy… Vị này có dung mạo đoan chính, khuôn mặt đôn hậu, nhất định sẽ là một người lương thiện
Một lát sau… Trần Thương bắt đầu sắp xếp công việc theo trật tự.
Trưởng ban, bác sĩ, sinh viên của mỗi khu cấp cứu, đều được phân công vị trí công việc cụ thể.
Trần Thương vừa điểm danh vừa dặn dò mọi người những điều cần chú ý trong khi tiến hành làm hạng mục dự án.
Mạnh Hi nhìn Trần Thương, trong lòng cô ta cảm thấy kỳ lạ… Cậu ấy dường như đã biến thành một người khác.
Cô ta chợt phát hiện ra rằng, mới không gặp bao lâu, mà học trò này của mình, càng ngày lại càng có hương vị đàn ông
Đây chính là hương vị đàn ông sao?
…. !
Đây chắc chắn là vũ khí lợi hại nhất để thu hút các cô gái nhỏ, nghĩ đến đây, Mạnh Hi học theo Trần Thương, nhịn không được khoa chân múa tay.
Trần Thương thấy thế, lập tức nhíu mày:
- Chủ nhiệm Mạnh, tôi đã nói những gì rồi?
Mạnh Hi bị anh gọi một cái, giật nảy mình, sau khi hoàn hồn thì cô ta đỏ mặt và cúi đầu xuống.
Trong lòng cô ta đang mắng Trần Thương cả hàng trăm lần, nhưng vẫn xấu hổ nói:
- Chủ nhiệm Trần, thật xin lỗi, tôi đang suy nghĩ chuyện khác, tôi sai rồi.
Dù tất cả đều biết cô ta là giáo viên của Trần Thương, nhưng đây cũng không phải là lớp học.
Giáo viên cũng cần tôn trọng chủ nhiệm.
Sau khi giao ban kết thúc, toàn bộ khu nhà cấp cứu bắt đầu chính thức đi vào hoạt động.
Bản thân là chủ nhiệm, tuy Trần Thương không phải tự mình làm hết mọi việc, nhưng hoạt động của phòng cấp cứu không thể rời được khỏi suy nghĩ của anh.
Buổi sáng cùng ngày, có một bệnh nhân viêm tụy đến cấp cứu.