Trần Thương lái xe rất chuyên nghiệp chạy thẳng đến bệnh viện.
Trên đường, hương vị năm mới ngày càng nồng đậm, đèn màu, cờ màu được treo thật nhiều, giăng đèn kết hoa. Trong siêu thị bên đường, cửa hàng quần áo đều treo lên tấm biển giảm giá hay bán hạ giá.
Trần Thương nhìn sang hộp cơm bên cạnh.
Mở cửa sổ ra, ngửi mùi thức ăn chín, đột nhiên anh cảm nhận được, sau khi anh trở về An Dương, càng ngày càng thấm thía hương vị của gia đình.
Dù sao đây cũng là nơi mình đã sống hơn chục năm rồi.
Nghĩ tới đây, Trần Thương cảm thấy có chút xúc động.
Xe cũng lái vào cư xá của người nhà.
Hai ngày này, Tần Duyệt ở đó giúp đỡ thu dọn nhà cửa, mang theo đồ quét dọn vệ sinh.
Ký Như Vân và Tần Hiếu Uyên mỗi ngày đều phải đi làm, căn bản không có thời gian.
Đặc biệt là, Ký Như Vân lại mới được thăng chức.
Hiện tại, ngay cả việc thích ứng với cương vị mới cũng tốn rất nhiều thời gian và công sức của bà ấy.
Sau khi Tần Duyệt mở cửa, Đại Hoàng vọt thẳng vào trong, nó thè lưỡi liếm mấy cái ở bàn chân của Tần Duyệt
Trần Thương bất đắc dĩ thở dài, đúng là chiêu liếm của con chó này
Một chút không thay đổi.
Trên phương diện bảo vệ vị trí của nó trong gia đình, nó vô cùng gắt gao!́
………..
Sắp hết năm, người bệnh trong bệnh viện cũng lần lượt chuẩn bị xuất viện, không ai muốn trải qua kỳ nghỉ trong bệnh viện.
Người Trung Quốc rất coi trọng lễ hội mùa xuân, thậm chí có thể gọi là tín ngưỡng.
Nhưng duy nhất chỉ có khoa cấp cứu, là không thể cho toàn bộ bác sĩ nghỉ ngơi.
Ngược lại phải đề ra một chế độ trực ban hợp lý.
Vào Tết Nguyên Đán hàng năm, tỷ lệ những ca cấp cứu không ít hơn bình thường.
Bởi vì tất cả mọi người không phải đi làm, sau khi rảnh rỗi, rất dễ sinh ra tranh chấp, vì lẽ đó... Những ca cấp cứu cũng rất nhiều.
Thế nhưng, phần lớn đều là ngoại thương, không phải rất nặng, chỉ cần sắp xếp chế độ trực ban hợp lý là được, vấn đề cũng không lớn.
Những chuyện này, Trần Thương vẫn phải nhờ chủ nhiệm Lý Bảo Sơn làm hộ.
Sau khi Trần Thương trở về, trạng thái tinh thần của chủ nhiệm Lý hoàn toàn thay đổi.
Thường thường ông ta sẽ đến chỗ Tần Hiếu Uyên uống mấy chén rượu, trạng thái rất tốt.
Hiện tại, Vương Dũng cũng là lực lượng trung kiên của khoa cấp cứu.
Trần Thương nhìn cấp bậc của ông ta một chút, trong lúc không chú ý đến, ông ta đã lên cấp ba mươi mốt
Ông ta mới bước vào độ tuổi trung niên đã có trình độ bác sĩ chủ trị?
Điều này khiến cho Trần Thương có chút chấn kinh.
Làm sao tốc độ lại tăng lên nhanh như vậy?
Hai ngày qua, những ca phẫu thuật của Trần Thương không nhiều, nhưng lúc rảnh rỗi, anh sẽ đi phòng mổ, nhìn anh bạn to xác này làm phẫu thuật
Sau khi xem xét, anh lập tức trợn tròn mắt
Không chỉ có Vương Dũng, ngay cả trình độ chủ nhiệm của An Ngạn Quân cũng nhanh chóng tăng lên.
Hiện tại, ông ta đã vô cùng thuần thục phương pháp khâu lại gân bắp thịt Trần Thị
Thạch Na là bác sĩ khoa chỉnh hình, đã có thể đã thành thạo phẫu thuật cắt ruột thừa bằng vết mổ nhỏ hiếm thấy và vết thương nhỏ.
Trần Thương là người dẫn đường, nhưng sự trưởng thành của Trần Bỉnh Sinh càng thêm vượt quá sức tưởng tượng của mình. Anh kinh ngạc phát hiện, Trần Bỉnh Sinh lại suy nghĩ ra được kỹ thuật xây dựng lại đường tiêu hóa
Sau khi rời khỏi phòng mổ, Trần Thương với hai khoa Ngoại tổng hợp của bệnh viện Hiệp Hòa đều kinh ngạc nhìn Trần Bỉnh Sinh.
Bởi vì Trần Bỉnh Sinh biểu diễn kỹ xảo phẫu thuật, tại chỗ cắt bỏ phần lớn dạ dày sau đó phẫu thuật nối lại đường tiêu hóa với độ hoàn thành cực cao, rất giống với lý luận xây dựng lại đường tiêu hóa của Trần Thương
Chuyện đó khiến cho Trần Thương vô cùng ngạc nhiên
Anh vội vàng xem xét tư liệu của lão Trần, sau đó hoảng sợ phát hiện:
[ Phẫu thuật cắt bỏ phần lớn dạ dày: Cấp đại sư
Phẫu thuật cắt bỏ tá tụy: Cấp đại sư
Phẫu thuật cắt bỏ đường ruột: Cấp đại sư!]
Anh ta có ba kỹ năng ngoại khoa về đường tiêu hóa đạt cấp đại sư trực tiếp khiến cho Trần Thương nhìn đến ngây người.
Một năm trước đây, Trần Thương rõ ràng nhớ phẫu thuật cắt bỏ phần lớn dạ dày của anh ta còn ở mức cao cấp, những kỹ năng khác thì vừa mới đạt cao cấp, làm sao...
Trong thời gian một năm, kỹ năng của anh ta đã đột phá đến đại sư?
Hơn nữa, kỹ năng của anh ta rất giống với kỹ năng chân truyền của mình.
Nếu như nói Trần Thương chẳng qua chỉ là khiếp sợ thốt lên
Những nghiên cứu sinh tài giỏi của Nhị Viện tỉnh được bồi dưỡng ở thủ đô, sau khi bọn họ thấy một màn này, ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm
Hai bác sĩ tới từ khoa Ngoại tổng hợp của bệnh viện Hiệp Hòa là bác sĩ Giáp và bác sĩ Ất mới đến, cũng không dám nói nhiều.
Nhưng lúc này cảm xúc trong lòng bọn họ có thể nói là trời rung đất chuyển
Sau khi nhìn thấy vẻ mặt của tất cả bọn họ, Trần Bỉnh Sinh cũng dương dương tự đắc một chút.
Nói thật... Ngay cả anh ta cũng không biết vì sao tốc độ học tập của mình lại tăng nhanh đến vậy, anh ta cảm giác... Đây là tích luỹ sâu dày đạt được đột phá mãnh liệt
Sau khi hai bác sĩ của bệnh viện Hiệp Hoà cẩn thận nhìn vào mắt nhau, nói:
- Thật không nghĩ tới... Nhị Viện tỉnh này thật sự lại có ngọa hổ tàng long
- Đúng vậy, tôi cho rằng chúng ta tới, chỉ có đi theo chủ nhiệm Trần mới có thể học được một chút kinh nghiệm, không nghĩ tới... Tùy tiện một bác sĩ nào ở đây cũng lợi hại hơn chúng ta
- Anh nhìn ca phẫu thuật cắt bỏ phần lớn dạ dày vừa rồi đi, tôi dám đánh cược, ngay cả chủ nhiệm Trang Nguyệt Minh của chúng ta cũng không đạt tới loại trình độ này
- Đúng vậy, quá lợi hại, tôi không thể tưởng tượng được, ở một khoa cấp cứu nho nhỏ của Nhị Viện tỉnh này, lại có bác sĩ lợi hại như vậy
- ...
Sau khi Trần Thương nghe thấy hai người tán gẫu, cũng có chút tò mò.
Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Không chỉ có một người
Sau khi lão Mã đi vào, anh với chủ nhiệm An Ngạn Quân phụ trách khoa chỉnh hình và ngoại khoa tay.
Thế nhưng, lúc anh thấy chủ nhiệm An Ngạn Quân thuần thục tiến hành khâu lại gân bắp thịt, lão Mã trực tiếp muốn sững sờ.
Thậm chí, ông ta có một loại cảm giác sợ hãi như đang ở trên mây.
Loại thủ thuật khâu lại gân ở bắp thịt này, ông ta chỉ gặp qua một người sử dụng, đó chính là Trần Thương
Thế nhưng, đây đã là người thứ hai của Nhị Viện tỉnh biết sử dụng.
Ngay cả loại người sắt thô lỗ như Vương Khiêm cũng biết.
Cái này mẹ nó đây là đám yêu quái gì?
Chẳng lẽ... Do phong thuỷ của Nhị Viện tỉnh đặc biệt tốt hay sao?
Ngay cả Trần Thương cũng hơi kinh ngạc, vì sao lại xảy ra chuyện như vậy.
Cho đến khi Trần Thương vô tình thấy hệ thống phòng ban của mình, anh mới chợt hiểu ra
Đúng
Lúc ấy, anh kích hoạt phòng ban, hệ thống đã nói chờ anh lên đến địa vị chủ nhiệm thì chức năng này mới có thể mở ra.
Nhưng, sau khi Trần Thương trở về An Dương, anh luôn trong tình trạng vô cùng bận rộn, lúc nào cũng phải mệt mỏi ứng phó, cho nên đã không chú ý tới hệ thống phòng ban đã được kích hoạt từ một tháng trước rồi.
Vào lúc này, cuối cùng anh cũng hiểu được, vì sao tốc độ tăng lên kỹ năng của đám người này lại nhanh đến vậy.
Chính là nhờ tác dụng của hệ thống phòng ban
Nghĩ như vậy, Trần Thương lập tức mở nó ra, và phát hiện phòng ban đã có sự thay đổi