Tần Duyệt cũng cẩn thận dỏng tai lên
- Bởi vì… Trần Thương và Duyệt Duyệt đều quá xuất sắc! Người xuất sắc lúc chọn DNA cũng khá kén chọn
Kỳ Như Vân trợn mắt:
- Cút
- Mau đi nấu cơm đi
Lão Tần bất lực, địa vị gia đình quyết định địa vị học thuật…
Trên đường đi, Trần Thương và Tiết Chính Nhận ngồi ở hàng ghế sau, Dương Nghị lái xe, Ngô Huân ngồi lái phụ, Hoàng Tân Hải ở phía sau và lái chiếc Accord cũ của Tiết Chính Nhận.
Năm người họ đều là tài xế.
Dương Nghị thích lái xe, và chiếc Palamela khiến anh cảm thấy rất vui khi được lái.
Tiết Chính Nhận đột nhiên hỏi:
- Giáo sư Trần, đột nhiên đi thủ đô có chuyện gì vậy?
Trần Thương nói:
- Đi gặp Bành Linh tiên sinh. Tình hình bà ấy không được tốt, tôi muốn cho bà ấy nhìn thấy ba quán quân cuộc thi kỹ năng của Liên đoàn phẫu thuật thần kinh thế giới năm nay.
- Để làm cho bà ấy vui hơn một chút.
Nghe thấy những lời này, Tiết Chính Nhận có chút sững sờ:
- Ba… Quán quân?
Trần Thương gật đầu:
- Cuộc thi kỹ năng phẫu thuật thần kinh thế giới năm nay, tôi muốn ba người bọn họ tham gia.
- Ngô Huân tham gia cuộc thi phẫu thuật thần kinh, và Dương Nghị tham gia công nghệ phẫu thuật thần kinh mới.
- Tôi muốn mời ông tham gia cuộc thi nghiên cứu khoa học và sáng tạo.
Tiết Chính Nhận nghe vậy thì sững sờ, kinh ngạc nhìn Trần Căng:
- Tôi… Tôi được sao?
Trần Thương gật đầu:
- Không vấn đề gì
- Ông đại diện cho đoàn nghiên cứu khoa học của chúng ta tham gia cuộc thi là phù hợp với quy định
- Tư liệu tham gia tôi sẽ chuẩn bị.
- Tuy nhiên còn phải xem chủ nhiệm Tiết gần đây có thời gian hay không?
Tiết Chính Nhận vừa nghe có thể tham gia cuộc thi, sao lại có thể không có thời gian được chứ
Ông vội vàng gật đầu:
- Có! Không vấn đề gì. Một tháng tới tôi đều có thể ở An Dương
Trần Thương gật đầu:
- Ừm, vậy thì tốt.
- Ước chừng Bành Linh tiên sinh không trụ qua được năm nay.
- Tôi muốn bà ấy nhìn thấy sự phát triển của ngành phẫu thuật thần kinh Trung Quốc và đội ngũ tương lai của ngành phẫu thuật thần kinh chúng ta
- Tôi hy vọng năm nay có thể khiến Ngô Huân trở thành Chủ nhiệm Liên đoàn ngoại khoa thần kinh thế giới
- Tiết Chính Nhận… Hi vọng ông sẽ không có ý kiến.
- Nói thật lòng, tôi cảm thấy tiền đồ của Ngô Huân rộng mở hơn. Anh ta có trẻ, thiên phú về ngoại khoa thần kinh cũng cao, anh ta có năng lực như vậy
Tiết Chính Nhận hít một hơi thật sâu, cười tự giễu:
- Haizzz, giáo sư Trần, cậu thế này cũng quá khách khí rồi
- Chủ nhiệm Ngô quả thật như anh nói, rất trẻ, rất có thiên phú, phù hợp làm chủ tịch.
- Tuổi tác tôi cũng lớn, tinh lực và thể lực đi xuống, thiên phú cũng có hạn. Nói thật đời này… Chỉ đạt được thành tựu như vậy
- Thật ra… Tôi không sợ các anh chê cười. Đều là người của mình, tôi cũng nói hết rồi.
- Tôi đã không gia nhập phán quyết của Liên đoàn phẫu thuật thần kinh thế giới. Tôi thực sự rất tội lỗi và xấu hổ... Tôi thậm chí còn mặt mũi để gặp Bàng Linh tiên sinh
- Khi đó, bà ấy đã chọn tôi làm chủ tịch Hiệp hội phẫu thuật thần kinh Trung Quốc.
- Tôi đã phụ lòng bà ấy rồi.
Trần Thương nở nụ cười:
- Không sao, ông sẽ trở thành chuyên gia đánh giá nhanh thôi
Tiết Chính Nhậnthực sự có chút phấn khích.
Ông ta tin tưởng Trần Thương
Số liệu lịch sử cho thấy Trần Thương có thể làm được
Nghĩ đến đây, Tiết Chính Nhận dựa lưng vào ghế, không kìm được hưng phấn.
Thực lòng mà nói, ông ta không ngờ có ngày này
Ông ta thậm chí không thể tin rằng nó sẽ xảy ra như thế này.
Nghĩ tới lúc đầu vì con trai Tiết Đông của mình, ông ta và Trần Thương có chút trở mặt với nhau. Nhưng hôm nay, Trần Thương thực sự muốn giúp ông ta trở thành chuyên gia đánh giá của Liên đoàn phẫu thuật thần kinh thế giới
Phải biết rắng, Liên đoàn Phẫu thuật Thần kinh Thế giới trong mắt bọn họ là một chấp niệm
Bởi với sự ra đi của những vị lão thành như Vương Trung Thành, Viện sĩ Bành Linh cũng...
Aiya
Nếu lực lượng kế thừa của khoa phẫu thuật thần kinh Trung Quốc không trỗi dậy được thì đây sẽ là một trò cười trong cộng đồng quốc tế
Tại sao Tiết Chính Nhận lại vui như vậy ở tuần lễ trao giải Bác sĩ trẻ Vương Trung Thành?
Bởi vì ông ấy nghĩ rằng Trần Thương có thể giành được giải thưởng bác sĩ phẫu thuật thần kinh thế giới.
Hầu hết những người giành được giải thưởng này... Đều là ứng cử viên cho chức vụ Phó chủ tịch
Trung Quốc chưa có một phó chủ tịch nào
Ông ta có thể không vui sao?
Nghe thấy tham vọng to lớn của Trần Thương, Tiết Chính Nhận cảm thấy ước mơ của mình thực sự quá nông cạn...
Ông ta nhìn Trần Thương, hai tay run lên vì kích động, hỏi:
- Thật sao?
- Chúng ta thực sự có thể trở thành chủ tịch của Liên đoàn phẫu thuật thần kinh thế giời sao?
Trần Thương kiên định gật đầu:
- Sẽ
Tiết Chính Nhận lại gật đầu lia lịa, những giọt nước mắt đầy phấn khích chảy dài trên khuôn mặt ông ta:
- Tốt! Tốt! Quá tốt rồi
- Khoa Phẫu thuật Thần kinh Trung Quốc, tự hào về cậu
………….
Kim Ho Sung cảm kích cầm hai tay Pak Yong-Jin. Ông có chút xúc động nói:
- Chủ nhiệm Pak, cảm ơn
Pak Yong-Jin:???
Vẻ mặt ông ta vô cùng nghi hoặc nhìn Kim Ho Sung.
Kim Ho Sung thở dài:
- Ai da, chủ nhiệm Pak, coi như anh không tệ. Trước đây, tôi đã hiểu nhầm anh rồi, nếu không phải anh... Làm phẫu thuật khéo léo như vậy, chuyện lần này chưa chắc đã có kết thúc viên mãn như vậy đâu
- May mắn có anh chỉ điểm, chúng ta mới có thể tìm được giáo sư Ngô Huy.
Pak Yong-Jin nghe thấy câu nói này, lập tức nghẹn lời.
Cái này mẹ nó...
Tôi là muốn đi tìm Trần Thương đấy.
Hiện tại thì hay ho rồi
Ngoại trừ nhìn được một chút hình dáng bên ngoài của Trần Thương, còn về trình độ sâu cạn của Trần Thương trên cơ bản, ông ta hoàn toàn không biết gì cả.
Ông ta nhìn Kim Ho Sung cứ nhắc đi nhắc lại lời cảm ơn với mình, mà trong lòng cảm thấy cực kỳ phức tạp.
Ông ta dở khóc dở cười, thở dài.
Pak Yong-Jin vỗ bả vai Kim Hạo Sâm, cười nói:
- Tiên sinh Kim, nghe tôi một câu, chuyển sự nghiệp kinh doanh y dược của tập đoàn họ Kim tới thành phố An Dương của Trung Quốc đi
- Lần này mới đúng là tôi chỉ một con đường đúng đắn cho anh đấy
Kim Ho Sung lập tức sửng sốt:
- Vì sao?
Pak Yong-Jin không thể kìm nén được, ông ta lại thở dài:
- Ngoại khoa thần kinh của Trung Quốc chắc chắn sẽ quật khởi
- Hơn nữa, bản thân anh cần một biến số thúc đẩy ngoại khoa thần kinh phát triển, còn viện nghiên cứu tân dược của Trần Thương cũng ở đặt ở bên ấy, các anh có cơ hội hợp tác với nhau.
Nói xong, Pak Yong-Jin quay người rời đi.
- Tôi về nước trước
Sau đó, ông ta cũng không quay đầu lại, cứ thế tiến về phía trước.
Một chuyến này, ông ta không tìm hiểu được trình độ sâu cạn của Trần Thương, nhưng thông qua đám học sinh của cậu ấy, Pak Yong-Jin đó có thể thấy được Trần Thương có bản lĩnh sâu không lường được
Kể cả Ngô Huy, hay Dương Nghị.
Bọn họ đều là một thiên tài ngàn dặm mới tìm được, cho dù đặt vào hội liên hiệp Ngoại khoa thần kinh thế giới, cũng vậy
Nói một câu từ tận đáy lòng, nếu Ngô Huy hoặc Dương Nghị tham gia trận đấu, bất cứ ai trong số hai người bọn họ đều có khả năng nhận được giải quán quân của cuộc thi kỹ năng lần này.
Nghĩ đến chuyện đó, Pak Yong-Jin đột nhiên dừng lại bước chân