Đây chính là đối tượng hỗ trợ trọng điểm nha, bởi vì bọn họ, lãnh đạo Khổng trong tỉnh hàng năm đều đến thăm hỏi, thôn và thành phố muốn các loại chu cấp tài trợ đều dễ dàng hơn rất nhiều
Nhưng tại sao lão già này lại bướng bỉnh như vậy
- Chú à, không phải tôi nói chú, nhưng đây đã là thời đại nào rồi
- Nếu như chú là hộ nghèo, bây giờ bọn họ dám không phẫu thuật cho thím sao? Cái hộ nghèo này chính là ô dù
- Vừa rồi chú không nghe bác sĩ mổ chính nói gì sao! Đối phương là một người nước ngoài, người ta muốn phẫu thuật trước
- Nếu chú là hộ nghèo, Khổng lãnh đạo biết được còn không phải sẽ đến bệnh viện thăm hỏi sao, đến lúc đó, ai có thể chậm trễ phẫu thuật cho thím
- Bệnh này của thím chú cũng biết rồi đó, kéo dài một ngày đều là phiền toái.
- Tắc mạch máu não, đột quỵ đúng không? Điều trị càng sớm, phục hồi càng nhanh
Nghe thôn trưởng nói như vậy, sắc mặt Lưu Xuyên Trụ vẫn không có biểu hiện gì.
Hành lang lập tức im lặng.
Mà sau khi Trần Thương nghe thấy những lời này, liền biến sắc
Lại là chen ngang
Lại là con mẹ nó chen ngang
Hôm nay, Trần Thương đã không chỉ một lần nghe được chuyện có người nước ngoài chen ngang.
Nghĩ tới đây, lửa giận trong lòng Trần Thương trực tiếp bừng lên
Anh vốn nghĩ rằng nó sẽ chỉ gây ra một ít rắc rối trên các dịch vụ công cộng.
Không ngờ, ngay cả ở bệnh viện cũng làm như thế này
Nghĩ tới đây, anh nhanh chóng lên lầu, đến khoa ngoại thần kinh.
Sau khi đi lên, Trần Thương đen mặt, trực tiếp đến quầy y tá hỏi:
- Người nhà Lưu Xuyên Trụ nằm ở giường số mấy? Bác sĩ chủ trị và bác sĩ mổ chính là ai
Y tá thấy giáo sư Trần đến, hơn nữa... Nghe giọng điệu của giáo sư Trần, dường như còn có chút tức giận
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?
Nên biết rằng, giáo sư Trần ngày thường rất ít tức giận
Cô lập tức khẩn trương, vội vàng nói:
- Chủ nhiệm Trần xin chờ một chút, tôi lập tức kiểm tra xem
Trần Thương gật đầu, đứng trước quầy y tá, không nhúc nhích, trong ánh mắt tràn đầy nghiêm túc
Chuyện lần này, làm cho Trần Thương rất không hài lòng
Thành thật mà nói.
Anh đã làm việc chăm chỉ để phát triển khoa cấp cứu của bệnh viện thứ hai tỉnh, phát triển các khoa trong trường đại học.
Không phải vì lợi nhuận, càng không phải vì để phục vụ đám bạn bè ngoại quốc này
Anh muốn làm trước tiên là mang lại lợi ích cho người dân, có một sự bảo vệ vững chắc cho sức khỏe của họ
Sau đó, mới là phổ biến đến bạn bè quốc tế
Nhưng bây giờ, rõ ràng là mọi thứ đang đi chệch hướng
Có vẻ như... Quy tắc ngầm đã ở khắp mọi nơi.
Y tá vội vàng nói:
- Bệnh nhân tên là Lưu Xảo Trân, năm nay 68 tuổi, bệnh cũ là nhồi máu não kèm theo tắc mạch máu não cấp tính được xe cứu thương đưa đến bệnh viện lúc hơn 8 giờ sáng nay! Người tiếp nhận là chủ nhiệm Hà Vĩnh Khang.
Trần Thương nghe thấy vậy, gật đầu, đứng dậy đi về phía văn phòng.
Vừa bước vào cửa, liền nhìn thấy trong văn phòng toàn là người
Đông lít nhít
Tất cả mọi người đều bận rộn.
Bận rộn thu thập bệnh án, bận rộn nhận bệnh nhân, bận rộn nói về tình huống với gia đình, bận rộn viết hồ sơ bệnh án.
Trần Thương trực tiếp đi về phía Hà Vĩnh Khang
Hà Vĩnh Khang là một nhân tài cấp cao được đưa vào Bệnh viện tỉnh số 2, tiến sĩ thần kinh nội-ngoại khoa, kinh nghiệm du học về, đã làm học giả phỏng vấn tại viện Y học Harvard trong một năm.
Ngoại trừ Ngô Huy ra thì Hà Vĩnh Khang gần như là người có tiếng nói nhất trong khoa cấp cứu Ngoại thần kinh.
Hơn nữa, so với Ngô Huy, Hà Vĩnh Khang mới 39 tuổi
Trẻ tuổi
Có năng lực
Có quyết đoán
Quan trọng nhất là, người này EQ tương đối cao, hiểu chuyện, đến bệnh viện không bao lâu, đã cùng các y tá bác sĩ nhập thành một nhóm.
Trần Thương đi đến bên cạnh Hà Vĩnh Khang, còn chưa kịp nói chuyện, Hà Vĩnh Khang liền vội vàng đứng dậy:
- Chủ nhiệm anh tới rồi
- Ca phẫu thuật hôm qua của anh thật sự quá lợi hại, chấn động thế giới! Vất vả như vậy... Anh cũng không nghỉ ngơi nhiều thêm chút nữa
Trần Thương đen mặt, căn bản không để ý tới Hà Vĩnh Khang nói cái gì, trực tiếp hỏi:
- Khẩn cấp khai thông máu cho trường hợp tắc mạch máu não cấp tính chỉ nên làm trong vòng vài giờ đồng hồ.
Hà Vĩnh Khang sửng sốt, đang muốn trả lời...
Trần Thương liền hỏi tiếp:
- Chỉ định lấy máu đông và giai đoạn cửa sổ của người có bệnh cũ nhồi máu não kèm theo tắc mạch máu não cấp tính là bao lâu?
Câu hỏi của Trần Thương rất gay gắt, khiến Hà Vĩnh Khang sững sờ
Mà trong phòng làm việc đều bị những lời lớn tiếng chất vấn của Trần Thương làm cho yên tĩnh ngay lập tức
Anh tiếp tục hỏi:
- Sáng nay anh sẽ làm phẫu thuật nào?
Hà Vĩnh Khang ho khụ một tiếng:
- Tôi với chủ nhiệm Ngô làm phẫu thuật Parkinson...
Trần Thương cười lạnh một tiếng:
- Parkinson? Có nguy cấp chết người không?
Một câu làm cho Hà Vĩnh Khang á khẩu không nói nên lời
Đúng lúc này, Trần Thương hét lớn:
- Ngô Huy đâu?
Ngô Huy biến sắc, vội vội vàng vàng chạy tới.
- Thầy tìm tôi
Trần Thương đen mặt, nhìn Ngô Huy, lớn tiếng tra hỏi:
- Anh học ngu rồi sao? Mang óc heo trên người à
Chỉ một câu, bên trong phòng làm việc liền lặng ngắt như tờ.
Ngay cả âm thanh của một cây kim rơi cũng có thể nghe thấy
Ai cũng không nghĩ tới Trần Thương lại đột nhiên tức giận
Hơn nữa, còn là tức giận đến mức như vậy
Ngô Huy vội vàng xin lỗi:
- Xin lỗi, thầy... Tôi...
- Tôi cái gì mà tôi
- Anh là trưởng khoa, đối với việc sắp xếp phẫu thuật, bệnh nhân nặng nhẹ, vấn đề đơn giản như vậy cũng không làm được sao?
- Còn nữa, anh nhìn anh nhận người nào
Đầu óc Hà Vĩnh Khang xoay chuyển rất nhanh, lập tức phản ứng lại.
Hiểu đã xảy ra chuyện gì rồi
Anh ta đỏ mặt, nói với Trần Thương:
- Chủ nhiệm, bệnh nhân nước ngoài này là do Ủy ban Cải cách và Phát triển của tỉnh giới thiệu, hơn nữa bản thân người đó cũng là tổng giám đốc của một công ty lớn ở nước ngoài…
Anh ta muốn giải thích.
Cũng muốn nói cho Trần Thương biết vì sao anh ta lại làm như vậy.
Nhưng, Trần Thương ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Hà Vĩnh Khang, hỏi:
- Anh là cái thá gì?
- Những mối quan hệ này cần anh quản à?
- Bệnh viện số 2 tuyển anh tới làm bác sĩ
- Hiểu chứ? Có thể làm tốt công việc bác sĩ thì làm, làm không tốt thì nhanh chóng cút đi
…………
Trần Thương nói chẳng có tí khách khí nào
Không để lại nửa phần thể diện.
Anh thực sự đã bị chọc cho tức giận rồi
Một người là bệnh Parkinson mãn tính
Một người là cụ bà 68 tuổi bị bệnh cũ nhồi máu não già kết hợp với tắc mạch não cấp tính
Ai nặng ai nhẹ?
Sợ là cho dù có là người ngoai ngành cũng nhận ra là ai nặng ai nhẹ?
Nhưng với tư cách là một chủ nhiệm có thâm niên, một bác sĩ về nội ngoại khoa thần kinh, một du học sinh từ Trường Y Harvard
Đánh giá tổng hợp tình trạng của bệnh nhân đều tính đến cả thân phận đại vị
Tính tóan đúng thật là tỉ mỉ
Nó thực sự chi tiết
Không hổ là học bá hạng nhất
Siêu tài năng
Trần Thương chỉ vào Hà Vĩnh Khang, lớn tiếng khiển trách, không quan tâm trong phòng có bao nhiêu người, cũng không quan tâm ở trong phòng có những ai! Chứ đừng nó là quan tâm đến việc giữ thể diện.
- Hà Vĩnh Khang, tôi hỏi anh, bệnh Parkinson của ông chủ có cần phẫu thuật ngay không? Thời gian làm tan huyết khối tắc mạch não cấp tính của người bình thường có thể kéo dài không?
Hà Vĩnh Khang đỏ mặt, bị Trần Thương hỏi mà toát hết cả mồ hôi