Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 308 - Chương 309: Lễ Quốc Khánh

Khi bac si mo hack full
Chương 309: Lễ Quốc Khánh
 

Đàm Trung Lâm nghe thấy Lý Bảo Sơn nói vậy, mặt lập tức đỏ lên:

- Chủ nhiệm Lý, ông đây là đã trách oan tôi, nếu như tôi đào tiểu Trần, cũng không đến mức đến phòng phẫu thuật đào người chứ

Lý Bảo Sơn thở dài:

- Aizz... Tôi chỉ nói vậy thôi! Đều đã chạy đến phòng phẫu thuật... Còn chuyện gì mà làm không được.

Đàm Trung Lâm nghe thấy thế, xem ra là không thành thật bàn giao là không được, gia hỏa Lý than đen này hiện tại bảo vệ Trần Thương gắt gao, sợ bị người ta cướp đi

Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm trực tiếp nói:

- Chủ nhiệm Lý, tôi thật sự là đến học tập! Tôi là tới học tập tiểu Trần cách khâu cơ

Lời này vừa nói ra, Lý Bảo Sơn bán tín bán nghi:

- Thật?

Đàm Trung Lâm:

- Tôi như vậy còn có thể nói đùa à?

Lý Bảo Sơn vẫn còn có chút hoài nghi:

- Ông xác định không phải đào chân tường?

Đàm Trung Lâm không nhịn được lẩm bẩm một tiếng, có thể đào đi thì là tốt nhất rồi

Từ đó trở đi, Đàm Trung Lâm thuận lợi gia nhập vào đội ngũ của Trần Thương, trở thành phụ trợ thứ hai của Trần Thương, tên gọi tắt là “nhị phòng”

Có “nhị phòng” gia nhập, làm cho sự cạnh tranh giữa đoàn đội phụ trợ của Trần Thương nhiều hơn mấy phần.

Chủ khoa như An Ngạn Quân cuối cùng cũng thoải mái mà đi ra khỏi hoàn cảnh ngột ngạt, bắt đầu tranh thủ tình cảm với Đàm Trung Lâm.

Mà loại canh tranh kiểu này rõ ràng là cũng có phần tốt, hai bên đều ngang ngửa nhau, tranh thủ chiếm được cảm tình từ đối phương, bởi bỏ nhiều sức ra học tập thật rất đau đầu.

Nhưng chung quy lại An Ngạn Quân chính là chủ khoa, ưu thế tất nhiên lớn hơn, dù sao cũng có ba y tá ủng hộ.

Nhưng chỉ khi giữ Trần Thương lại, thì mấy cô mới có thể cạnh tranh công bằng.

Còn lỡ như bị Đàm Trung Lâm cướp đi, thì chắc chắn giằng co sẽ không mang lại ý nghĩa gì.

Lúc này, Trần Thương chợt phát hiện tề nhân chi phúc cũng không tốt, hai người phiền... Bỗng nhiên khiến Trần Thương có chút hoài niệm về Tần Duyệt.

Không nói lời nào không lên tiếng.

Ngẫu nhiên tiếng la lên, cậu thật giỏi.

Nháy nháy đôi mắt to tròn.

Tâm tình làm phẫu thuật cũng tốt hơn.

Ít nhất còn có cảnh đẹp ý vui.

Chứ hai lão già họm hẹm tranh giành tình nhân, thật sự Trần Thương vừa nhìn đã cảm thấy tâm phiền vô cùng....

----

Cuối cùng cũng đến ngày mùng 1 tháng 10, Trần Thương vào một tuyến ban,

Mặc dù trực ban bận rộn như đánh trận, nhưng mà... Nó ít nhất cũng không có đến mức phiền như vậy.

Rốt cuộc anh cũng hiểu vì sao các tráng niên thời cổ đại lại mất sớm như vậy rồi, thực quá mệt mỏi

Từ tờ mờ sáng đã bắt đầu làm việc, một ngày phải trăm công nghìn việc, đến tối còn phải xxx lý vạn....

Haiz...

Ngày lễ Quốc Khánh, bệnh nhân trong bệnh viện giảm đi đáng kể, số người cần khám trong ngày này chắc chỉ bằng một phần hai ngày thường.

Có điều việc cấp cứu vẫn sẽ không nhẹ nhõm hơn mấy, bên khoa ngoại ngoài Trần Thương ra còn có Vương Dũng vào tuyến ban, cả hai bận rộn cho tới trưa mới xong.

Mà bác sĩ Diêu bên nội khoa cũng đang loay hoay chẳng khác gì một con chó, vì hôm nay ông ta và bác sĩ Nghiêm Minh là hai người trực ban chính.

Bác sĩ Nghiêm nổi danh là chưởng quỹ vung tay của khoa cấp cứu, so với phái đoàn Lý Bảo Sơn cũng không kém, mỗi ngày bưng một bình trà cùng một ly trà chỉ đợi người khác tới mời hội chẩn cho bệnh nhân.

Nói tóm lại, khoa cấp cứu với ông ta là viện dưỡng lão.

Người trong bệnh viện cũng không có ý muốn so đo với loại người này, vì nghĩ chỉ hai năm nữa là tên này cũng về hưu, dù sao ông ta ở đây cũng không có gây ra vấn đề gì lớn.

Mặc dù Nghiêm Minh không quá mức để tâm đến công việc, nhưng vẫn rất biết giữ mình, cũng có thể coi như một bản lĩnh.

Hiện giờ, bất kì một bác sĩ nào ở trên cương vị này, thì lớp đầu tiên mà lão sư phụ giáo sẽ dạy cho bọn họ là, làm thế nào để bảo vệ mình.

Bọn người Diêu Chí Văn và Trần Thương là một nhóm cùng đến bệnh viện một lúc, là nghiên cứu sinh nội khoa tim của đại học Y Đông Dương, và Vương Khiêm, Tần Duyệt đều giống vậy, là biên chế.

Diêu Chí Văn thì tính tình hướng nội, không thích nói chuyện, bình thường có gặp ai cũng chỉ cười cười chào hỏi, nhìn qua chẳng khác gì một cô nương đang ngượng ngùng, bản tính cũng chất phác hơn người, lần này lại gặp trúng Nghiêm Minh, coi như Diêu Chí Văn xui xẻo.

Loay hoay cho tới trưa mà cũng không có một chút thời gian nghỉ chân.

Vào khoảng mười một giờ, Diêu Chí Văn vội vã chạy tới tìm Trần Thương, có chút lo lắng nói:

- Bác sĩ Trần, giúp tôi qua kiểm tra bệnh nhân này với

Trần Thương gật đầu, đi theo Diêu Chí Văn đến phòng cấp cứu.

Diêu Chí Văn vừa đi vừa nói:

- Người bệnh là một người đàn ông trung niên, 41 tuổi, lúc 120 đưa tới ngực đau dữ dội, đến đây không bao lâu thì hôn mê, tình trạng rất nghiêm trọng.

Trần Thương nghe được lời Diêu Chí Văn nói, nhạy cảm phát hiện ra mấy manh mối.

- Ngực đau

- Hôn mê

Chẳng lẽ là nhồi máu cơ tim?

Đây là cảm giác đầu tiên của Trần Thương.

Diêu Chí Văn tiếp tục nói thêm:

- Người bệnh vừa tới khoa cấp cứu chưa được bao lâu ý thức trở nên mơ hồ, thần chí không rõ. 120 đưa tới, lúc ngồi trên xe cùng một bác sĩ khác, bệnh nhân vẫn rất tỉnh táo, chỉ nói là khó chịu ở ngực, ngực đau cực kỳ giống như bị kim đâm, tiêm Nitroglycerin cũng không có giảm đau, lúc đo điện tim thì lại bình thường.

Trần Thương sững sờ, vội vàng hỏi:

- Đến cấp cứu có bù được cho đồ tâm điện không?

Diêu Chí Văn gật đầu:

- Bù được, còn kiểm tra Troponin khẩn cấp.

- Không nhìn thấy biểu hiện nhồi máu cơ tim cấp tính, hơn nữa, xét nghiệm máu thì nhìn thấy Troponin tăng cao.

Trần Thương nghe xong lập tức nhíu mày, sau khi bước vào phòng, Diêu Chí Văn mau chóng mang bản đồ điện tim tới, đưa cho Trần Thương:

- Anh nhìn đi.

Trần Thương cầm lấy bản đồ điện tim, phát hiện bản đồ điện tim cũng không có biểu hiện nhồi máu cơ tim, S-T cơ bản vẫn bình thường....

Cái này đúng thật kì quái

Diêu Chí Văn:

- Tôi vẫn lo lắng là trái tim có vấn đề, vừa rồi gọi điện thoại gấp cho nội khoa tim để hội chuẩn nhưng vân chưa nối máy được, bác sĩ Nghiêm đã... Đi lên mời

Trần Thương nhịn không được cười nhạo một tiếng...

Hai người đều biết, dù sóng hình hiện tại của bản đồ điện tim không biểu hiện ra, nhưng cũng không thể loại trừ khả năng người bệnh bị nhồi máu cơ tim cấp tính.

Nếu như gặp phải trường hợp nhồi máu cơ tim điển hình, bản đồ điện tim sẽ có những dạng S-T đặc thù, các loại hình sóng dạng đồ hình là hoàn toàn chính xác, cái này cũng rất dễ lý giải, bởi vì bình thường tế bào cơ tim không có điện hoạt động, cơ chế bản đồ điện tim sẽ bắt được và thông qua dạng dị thường này để biểu hiện hình sóng.

Nhưng phải cần thân vì giai đoạn đầu nhồi máu cơ tim, khả năng cơ tim vẫn chưa hoàn toàn hoại tử, vẫn tồn tại phản ứng điện tim, nói cách khác bản đồ điện tim không nhất định sẽ có biểu hiện điển hình.

Mặt khác, Troponin chủ yếu là trong tế bào trong lòng cơ, thường nhắc nhở tế bào cơ tim là bị tổn thương.

Trần Thương hỏi:

- Có bệnh án của bệnh nhân không?

Diêu Chí Văn nói:

- Trước kia bệnh nhân có bị cao huyết áp, máu nhiễm mỡ, gan nhiễm mỡ. Vì lẽ đó... Càng không thể loại trừ khả năng nhồi máu cơ tim.

Trần Thương ồ một tiếng:

- Anh hoài nghi là bị sốc tim mạch?

Diêu Chí Văn gật đầu

Bình Luận (0)
Comment