Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 350 - Chương 351: Nhưng Mà... Bọn Họ Muốn Cái Gì?

Khi bac si mo hack full
Chương 351: Nhưng Mà... Bọn Họ Muốn Cái Gì?
 

Bỏ ra thời gian hơn hai mươi phút, Trần Thương đã đến nhà Trương Hữu Phúc.

Sau khi gõ cửa, người mở cửa khiến Trần Thương lập tức mắt trợn tròn

- Y? Dương lão sư?

Mở cửa không phải người khác, chính là khoa trưởng giáo khoa Dương Đồng.

Dương Đồng cười cười, cầm dép lê đặt ở dưới chân Trần Thương, cực kỳ nhiệt tình nói:

- Mau vào đi, tiểu Trần.

Khoảng thời gian này, Trần Thương chạy giáo khoa không ít, bởi vì chuyện của nội soi hạn chế tối đa vết thương, cho nên hay gặp Dương Đồng.

Trách không được Dương Đồng nhiệt tình với mình như vậy...

Thì ra là thế.

Bệnh viện có rất nhiều loại tình huống này, chồng là chủ nhiệm lâm sàng hoặc là bác sĩ, vợ làm hành chính hoặc là các chức vị khác.

So sánh xí nghiệp tư nhân không cổ vũ tìm người yêu nội bộ.

Mà bệnh viện là nghề nghiệp đặc thù nên đặc biệt cổ vũ tiêu thụ tại chỗ

Cũng tương đương với biến tướng lưu lại nhân tài.

Nhà anh đều ở nơi này, anh còn muốn đi đâu?

Vì vậy, lúc đăng thông báo tuyển dụng, bệnh viện thường sẽ ưu ái hơn đối với hai vợ chồng cùng làm trong bệnh viện.

Thậm chí sẽ an bài công việc đối tượng, với tư cách nhân tài dẫn vào kèm theo phúc lợi.

Giống như Tỉnh Nhiên và Cảnh Nghiên, cho dù là Cảnh Nghiên chỉ có trình độ khoa chính quy, nếu Đông Đại Nhất viện muốn mời Tỉnh Nhiên ở lại, khẳng định sẽ an bài công việc cho Cảnh Nghiên, cho dù không được làm lâm sàng, chẳng lẽ còn không làm hành chính?

Hơn nữa, trên cơ bản hai vợ chồng là nước lên thì thuyền lên, một người lợi hại, người kia cũng từng bước tăng lên.

Trước mắt, Trương Hữu Phúc cùng Dương Đồng chính là một cái ví dụ hết sức rõ ràng.

Dương Đồng xoay người chuẩn bị dép lê cho Trần Thương, Trần Thương cầm rượu trong tay đặt ở trên bàn trước cửa, cởi giày đi vào trong.

Dương Đồng một chút cũng không ghét bỏ, cầm giày của Trần Thương đặt ở trên kệ để giày.

Ai có thể nghĩ tới chủ nhiệm Dương Đồng trong giáo khoa ngày thường đoan trang tinh xảo vậy mà trong nhà lại hiền lành như thế.

Trông thấy Trần Thương mang theo đồ tới, Dương Đồng lập tức trách cứ:

- Tới thì tới, còn mang quà làm gì

Trần Thương cười cười, nói đùa:

- Tay không tới cửa ăn uống miễn phí, sau này chủ nhiệm Trương khẳng định sẽ không mời tôi nữa.

Dương Đồng nghe xong, cũng vui vẻ:

- Vào đi, anh Trương đang nấu đồ ăn, tôi đi rót Trương cho cậu cốc nước.

Trần Thương vội vàng khoát tay:

- Dương lão sư, bà khách khí như vậy, sau này tôi cũng không dám đi giáo khoa nữa.

Dương Đồng sững sờ, quay người nhìn Trần Thương:

- Vì sao nha?

Trần Thương xấu hổ cười một tiếng:

- Tôi sợ người khác cho rằng Dương lão sư là chị tôi, đã cho tôi đi cửa sau.

Dương Đồng hơn bốn mươi tuổi, cho dù bảo dưỡng tốt thế nào cũng có chút nếp nhăn, dù sao trước kia cũng là xuất thân lâm sàng, nghỉ ngơi không đủ, đi theo Trương Hữu Phúc tới Tỉnh Nhị Viện, lúc này mới chuyển qua làm hành chính.

Các con của cô cũng đi nước Mỹ du học, cương vị hành chính cũng không phải công việc mệt mỏi, hiện tại mỗi ngày quan tâm nhất chính là bảo dưỡng.

Nghe thấy thanh niên hơn hai mươi tuổi Trần Thương kêu một tiếng chị, lập tức trong lòng giống như được uống mật

- Ai nha, cái tiếng chị này thật dễ nghe

Dương Đồng nghiêm cẩn cười tủm tỉm:

- Sau này cậu sẽ gọi tôi là chị! Cứ quyết định vậy đi

Trương Hữu Phúc mặc tạp dề, đi lên dép lê đến cửa ra vào, thấy rượu trong tay Trần Thương, cười toét miệng:

- Ôi, tiểu Trần, cậu mang tới đồ tốt đấy, cậu không biết Dương lão sư của cậu khóa tất cả tủ rượu của tôi rồi, chìa khoá đặt ở nhà mẹ đẻ, hiện tại ngoại trừ tôi ở bên ngoài lén lút uống hai cốc, ở nhà sớm đã không còn uống rượu.

Trương Hữu Phúc mang đến một trận mùi thơm là hương vị hải sản.

Nhìn Trương Hữu Phúc bình thường toàn mặc âu phục giày da, lúc này cũng là người chồng nhà chủ, Dương Đồng cũng thân cận như thế, Trần Thương nhịn không được sinh lòng hảo cảm.

- Tiểu Trần, cậu ngồi chơi đi, tôi đi giúp ông ấy một tay, món tôm này là một người bạn từ Macao gửi trở về, nghe nói mùi vị không tệ, cậu nhất định phải nếm thử.

Hai người bận trước sau khoảng nửa giờ, một bàn lớn hải sản thịnh yến được bày lên.

Dương Đồng mở ra một bình rượu đỏ:

- Hôm nay không uống rượu đế, tôi cùng các anh uống chút rượu đỏ.

Đây là lần đầu tiên Trần Thương ăn tôm hùm lớn như thế.

Hương vị là lạ, có một loại hương vị... rất đắt.

Ba người vừa ăn vừa nói chuyện.

Trương Hữu Phúc mới nói:

- Tiểu Trần, giấy xin nhập hội của cậu đã thông qua, giấy chứng nhận mấy ngày nữa sẽ gửi tới, cuối tuần sau, cũng chính là ngày 16, niên hội được cử hành ở Kempinski, đến lúc đó thư mời sẽ gửi tới cho cậu.

- Hôm nay tôi tìm cậu tới là nói với cậu một chuyện, lát nữa cậu trở về làm hoàn thiện video phẫu thuật cho viện trưởng Phòng thành một video phẫu thuật ngắn gọn, đến lúc đó tranh thủ giành được khen thưởng, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với cậu sau này.

Trần Thương sững sờ:

- Khen thưởng gì?

Trương Hữu Phúc buông chén rượu trong tay xuống:

- Mỗi lần niên hội đều sẽ có một mục là video phẫu thuật tranh tài, khen thưởng là học hội trọng yếu tham khảo, nếu như cậu được bình chọn, kể cả ở bệnh viện cũng tốt, trường học cũng tốt, đều rất hữu dụng.

Trần Thương lập tức hỏi tới:

- Nếu như tôi giành phần thưởng, có thể làm quản sự không?

Trương Hữu Phúc sững sờ, ngay cả Dương Đồng cũng có chút sửng sốt.

- Cậu muốn làm quản sự?

Trương Hữu Phúc sửng sốt một chút, hỏi.

Trần Thương có chút xấu hổ, nhưng vẫn nhẹ gật đầu:

- Vâng.

- Đúng rồi, Trương lão sư, quản sự ở học hội có yêu cầu gì?

Trương Hữu Phúc suy nghĩ một chút rồi nói:

- Yêu cầu? Cũng không có yêu cầu đặc biệt, bình thường thì quản sự là do uỷ viên đề danh, hội viên bỏ phiếu tuyển cử nên, nhưng có lĩnh vực phải cần có cống hiến đặc thù ở ngoại khoa, giống như khai sáng thuật thức phẫu thuật mới, giành được giải thưởng lớn, hoặc là phát biểu luận văn đỉnh cấp, những cái này đều có thể.

Dương Đồng bỗng nhiên nói ra:

- Tiểu Trần tôi cảm thấy cậu có thể, cậu lấy kỹ thuật nội soi hạn chế vối đa vết thương kia ra, hẳn là không có vấn đề! Đến lúc đó, để ông Trương đề danh cho cậu, bình thường mà nói tất cả mọi người sẽ không từ chối.

Trần Thương nghe xong, lập tức nhẹ gật đầu.

Một bữa cơm ăn hơn một giờ, Trương Hữu Phúc cùng Trần Thương hàn huyên rất nhiều chuyện liên quan tới niên hội.

Dương Đồng dọn dẹp cái bàn một phen sau đó lấy món điểm tâm ngọt ra:

- Nếm thử tay nghề nấu ăn của chị cậu đi.

Trong nhà Trương Hữu Phúc trang trí cực kỳ kiểu Tây, cảm giác rất hiện đại hoá, các loại bộ đồ ăn, đồ điện gia dụng đều là hiện đại hóa, nhìn qua cực kỳ cao cấp.

Đến hơn chín giờ, Trần Thương nhìn thời gian không còn sớm, cho nên đứng dậy cáo biệt.

Trương Hữu Phúc đưa Trần Thương xuống lầu.

Về đến nhà, Trần Thương đánh giá một phen, nếu muốn trở thành quản sự cần nhờ hội viên tuyển cử thì cứ như vậy đi.

Hoặc là cậu phải có nhân mạch

Hoặc là cậu phải có năng lực

Nhân mạch... Trần Thương mới nhận biết mấy người?

Năng lực... Cái này tương đối rộng rãi.

Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, bỗng nhiên hai mắt sáng lên, nếu như mình lấy ra đồ vật bọn họ muốn chắc chắn sẽ bỏ phiếu cho mình phải không?

Nhưng mà... Bọn họ muốn cái gì?

Bình Luận (0)
Comment