Tân khu Hải An cách Tỉnh Nhị Viện không xa, là thôn Thành Trung bị phá dỡ, về đó sát nhập với thành phố, xây dưng nên khu dân cư mới. Sau đó quy hoạch, là lộ tuyến số một của tàu điện ngầm, giao thông thuận tiện, tiếp giáp công viên Sâm Lâm, hoàn cảnh rất được, các phương diện đều không tệ. Hiện tại, mấy tòa nhà trong thành phố đều chuẩn bị bán.
Trần Thương cũng là dạo qua một vòng, sau đó mới phát hiện ra.
Nhưng mà.... không ngờ mình còn chưa nói ra đã bị Tần Duyệt trực tiếp vạch trần.
Một chút tính khiêu chiến đều không có
Nghĩ đến đây, Trần Thương có chút thất vọng. Còn nghĩ, mình vung tiền như rác mua nhà làm chấn kinh Tần Duyệt, để cho cô biết cái gì gọi là tài đại khí thô
Hiện tại xem ra đã thất bại
Tài xế ca ca là người hay nói, trực tiếp nói:
- Tiểu huynh đệ, hai người các ngươi đây là chuẩn bị kết hôn nên đi mua phòng cưới hả?
Trần Thương vốn định phủ định, thế nhưng nghĩ lại, bỗng nhiên trong lòng quỷ dị cười một tiếng, nhìn thoáng qua Tần Duyệt với vẻ mặt trêu tức, thở dài một hơi thật sâu, một mặt lại bất đắc dĩ nói:
- Đúng vậy, mua phòng cưới, dù sao hiện tại tiểu cô nương quá thực tế, không nhà không gả
Tần Duyệt sững sờ, nhìn ánh mắt hài hước của Trần Thương, lập tức kịp phản ứng, cẩu tặc kia.... Tổn hại danh tiếng của bổn cô nương
Lúc này, tài xế bỗng nhiên nói:
- Ai nha, tiểu huynh đệ, như vậy chính là cậu không đúng. Tiểu cô nương người ta xinh đẹp như thế, nam nhân theo đuổi khẳng định là xếp một hàng dài! Nếu tôi mà là cậu, dù làm lụng vất vả một chút cũng cảm thấy mỹ mãn, có một bà xã xinh đẹp như thế đợi sẵn ở nhà khẳng định là rất hạnh phúc! Phòng ở cố gắng một chút mua, lại nói cậu cưới ai mà không phải mua nhà?
Trần Thương lập tức muốn nói một tiếng mẹ nó
Người anh em, câu là nam nhân có được hay không, vấn đề này không phải nên thống nhất cùng một mặt trận với tôi à?
Nghĩ tới đây, Trần Thương thở dài, quyết định đánh ván nữa:
- Mấu chốt là mẹ của cô ấy đã đòi tôi đến 20 vạn sính lễ
Nói xong, Trần Thương cảm thấy còn chưa đủ, lại bồi thêm:
- Còn muốn một chiếc xe 20 vạn
- Gây cho tôi áp lực thật lớn
Quả nhiên, vừa nghe lời này, tài xế đại ca trầm mặc, nhìn Trần Thương một cái thật sâu, không thể trêu vào, không thể trêu vào
Tần Duyệt nhìn Trần Thương, tức giận đến nghiến răng. Hận không thể móc ra đại đao 40 mét, đâm Trần Thương 30 cái, lại tránh đi những nơi yếu hại làm Trần Thương mình đầy vết cắt.
Tần Duyệt bỗng ung dung nói:
- Mẹ em nói, khi nào em kết hôn sẽ cho một bộ phòng ở, một chiếc xe cùng 50 vạn phí trang trí mà
Nghe đến đó, tài xế suýt thì phanh gấp.
Bất bình nói:
- Người anh em à, cậu nha, mẹ vợ còn cho thêm trợ lực
Thế là, trên đường đi, tài xế ca ca thao thao bất tuyệt bắt đầu đủ kiểu giáo dục đối với Trần Thương, từ tài sản trước hôn nhân đến di sản của mẹ vợ, đặt tên cho con, đến về sau quy hoạch như thế nào...... Lại đến như thế nào lấy lòng mẹ vợ, vân vân.
Không thể không nói, tài xế xe taxi thực sự là một nghề nghiệp toàn năng.
Khuyết điểm duy nhất là khi Trần Thương xuống xe, cả đầu đều ông ông, tất cả đều là tư tưởng cho người ở rể.
Trần Thương vội vàng lắc đầu, sợ mình nhịn không được nghe theo.
Mặc dù Tần Duyệt thực sự rất xinh đẹp.
Mặc dù bố vợ Tần Hiếu Uyên rất đáng tin.
Mặc dù tài xế taxi giảng rất có đạo lý.
Nhưng mà.....
Vì sao chân mình có cảm giác có chút.... run run?
Nhìn vẻ mặt trêu tức của Tần Duyệt, Trần Thương lập tức đứng thẳng, ngày tháng sau này còn dài, một ngày nào đó sẽ khiến nàng bị chinh phục mà quỳ dưới chân
Nghĩ tới đây, Trần Thương nghiến răng nghiến lợi nhìn sang Tần Duyệt.
Hôm nay, Trần Thương chợt phát hiện mang theo Tần Duyệt đến xem phòng ở, quả thực là một lựa chọn cực kỳ sáng suốt.
Bởi vì Tần Duyệt tựa hồ hiểu rất nhiều thứ
Mang theo Trần Thương cùng cô gái bán nhà đi tới đi lui trong phòng, từ nguyên vật liệu đến phí điện nước đều hỏi kỹ càng, kể cả công cán... Cái gì đều nói rõ ràng.
Đứng sau lưng Tần Duyệt, bỗng nhiên Trần Thương có cảm giác Tần Duyệt là nữ chủ nhân ký phòng ở.
Hơn nữa, Tần Duyệt thật cực kỳ có trách nhiệm.
Cô đối với các loại chi tiết ánh sáng gian phòng, thoát nước, bố cục đều có thể lưu tâm đến.
Điều này làm cho Trần Thương thật cực kỳ cảm kích
Trần Thương cảm thấy Tần Duyệt thật sự là dụng tâm đang giúp mình chọn lựa phòng ở, thậm chí Trần Thương có một loại ảo giác.
Chính là Tần Duyệt là đang chọn tuyển gian phòng mình thích.
- Gian phòng này làm phòng ngủ chính là ánh nắng không tốt lắm, tôi không thích
- Nơi này làm phòng vệ sinh tôi cảm thấy không quá phù hợp...
- Tôi cảm thấy nơi này có thể làm một thư phòng, nhưng mà nếu như vậy...
...
Trên đường đi, Tần Duyệt nói nhiều nhất là “Tôi cảm thấy”.
Lời này không những khiến Trần Thương không có một chút không thoải mái, ngược lại cảm thấy rất vui vẻ.
Loại cảm giác này thật rất kỳ diệu.
Trần Thương muốn nói còn nói không ra.
Tần Duyệt tựa hồ cực kỳ hưởng thụ quá trình này, cô mang theo Trần Thương giới thiệu đến.
- Nơi này để một loạt ghế sô pha, chỗ này để Tatami, dùng cửa ngăn cách kéo đẩy chính là một phòng trà nhỏ...
(DG: Tatami (畳) là một loại sản phẩm (tạm gọi là tấm nệm) được dùng để lát mặt sàn nhà truyền thống của Nhật Bản.)
- Anh nhìn xem ban công dạng này kỳ thật có thể làm thành một thư phòng...
...
Tần Duyệt đối với thiết kế bên trong phòng tựa hồ có một loại khứu giác, không biết là dựa theo ý nghĩ của cô tới hay là dạng cô ưa thích.
Theo Trần Thương, Tần Duyệt là một người hiểu được sinh hoạt.
Như thế nào anh cũng không nghĩ ra người đang làm việc bên trong giống người ở trong bệnh viện làm việc cùng anh, trong sinh hoạt là một cô gái nhỏ tràn đầy các loại ảo tưởng.
Nhìn Tần Duyệt một thân váy liền áo đi tới đi lui trong phòng, đón ánh nắng, Trần Thương đột nhiên cảm thấy mọi thứ thật rất tốt đẹp.
Cơ hồ tất cả nhân viên bán nhà đều coi hai người trở thành hai vợ chồng sắp kết hôn.
Ngay từ đầu Trần Thương còn giải thích một câu, sau đó không thèm nói nói.
Dù sao, giống như nhân viên bán nhà nói:
- Ngoại trừ nhân viên nữ bán nhà, chưa từng có một cô gái nào sẽ cùng đi với đàn ông đi xem phòng ở nghiêm túc như vậy
Điều này làm cho Trần Thương không khỏi có chút đỏ mặt.
----
Trần Thương lần đầu tiên cảm thấy đi xem phòng ở không phải rất mệt mỏi, ngược lại rất vui vẻ, bởi vì mỗi một gian phòng ở trống rỗng được Tần Duyệt miêu tả giống như cũng có thể gia tăng sắc thái, tăng thêm đủ kiểu đồ dùng trong nhà, tiếp đó biến thành bộ dạng nhà.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu.
Trần Thương nhìn Tần Duyệt, bỗng nhiên trong lòng nghĩ đến, chính mình có phải là thích cô gái này rồi không?
Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được tim đập thình thịch.
Thời gian về sau, giống như mỗi một phút, mỗi một giây đồng hồ đều cực kỳ trân quý.
Tần Duyệt thật coi mình là nữ chủ nhân không để lại dư lực, tranh thủ lớn nhất ưu đãi.
Đi xem không biết bao nhiêu căn phòng ở.