Đã giữa trưa 12: 30.
Nếu như không phải bụng Tần Duyệt ục ục vang lên, hai người đoán chừng còn không cảm thấy mệt mỏi.
Trần Thương có chút xấu hổ:
- Tần Duyệt, chúng ta trước đi ăn chút cơm đi, nghỉ ngơi một chút, lát nữa quay lại xem.
Tần Duyệt nhẹ gật đầu, khuôn mặt tươi cười ngẩn lên trời, không có một chút mệt nhọc cùng mệt mỏi, ngược lại có chút kích thích, cười hì hì nói:
- Hôm nay anh muốn dẫn tôi đi ăn cái gì ngon?
Trần Thương nhịn không được nói:
- Cô muốn ăn ở đâu cũng được, hôm nay cô giúp tôi rất nhiều, tôi phát hiện mang theo cô thật sự là lựa chọn sáng suốt. Cô quá giỏi, cái gì cũng hiểu, không có cô đoán chừng tôi còn muốn bị dao động.
Tần Duyệt vỗ ngực một cái:
- Đúng thế, trước kia tôi muốn làm chính là nhà thiết kế, chuyên môn làm thiết kế nội thất.
Trần Thương không nhịn cười được:
- Vậy sau này nhà của tôi giao cho cô đến thiết kế được không?
Tần Duyệt nghe xong, cười nói:
- Giao cho tôi thiết kế? Anh không sợ vợ anh không thích à?
Trần Thương mỉm cười, như có điều suy nghĩ nói một câu:
- Cô ấy hẳn sẽ thích.
Tần Duyệt không nói chuyện, thế nhưng trong lòng thầm đắc ý.
...
Hai người vừa đi ra ngoài vừa nói, trò chuyện liên quan tới thiết kế gian phòng, liên quan tới lựa chọn đồ dùng trong nhà.
Nơi này không có chỗ ăn cơm, cần đi một đoạn đường không gần.
Bỗng nhiên đối diện trông thấy một nam một nữ tay cầm tay đi tới.
Trần Thương sững sờ, không nhịn cười được.
Người quen
Chính là người con trai khâu trên mặt kia.
Người con trai cầm tay một người phụ nữ mặc quần áo thời thượng đắt tiền, rất thân mật.
Trần Thương nhịn không được lắc đầu, cuộc sống của người có tiền chính là không giống, hai ngày trước còn nói hối cải để làm người mới muốn theo đuổi Tần Duyệt, hiện tại đã lập tức đổi một mỹ nhân khác
Ái chà, ao ước
Tần Duyệt cũng vừa vặn nhìn thấy, trong lòng cười lạnh một tiếng, Trương Phàm này thật sự là chó không đổi được đớp cứt, vừa mới thổ lộ với mình, ngay sau đó lập tức đã mang theo cô gái khác đến xem phòng ở.
Thật sự là có thể
Bất quá Tần Duyệt cũng không quan trọng, dù sao không có quan hệ gì với mình, người ta lựa chọn cách sống không có quan hệ gì với mình cả?
Tần Duyệt cùng Trần Thương nghĩ như vậy.
Thế nhưng Trương Phàm không nghĩ như vậy
Anh ta ngẩng đầu cũng vừa mới trông thấy Tần Duyệt cùng Trần Thương kết bạn mà đi, lập tức trợn tròn mắt.
Sắc mặt biến đổi, anh ta bất động thanh sắc vội vàng buông tay cô gái ra, vội vàng đi tới, nói ra:
- Tiểu Duyệt, thật là đúng dịp
Tần Duyệt nhẹ gật đầu, cười cười, không có xen vào việc của người khác, mà tiếp lời:
- Thật là đúng dịp
Trương Phàm nhìn thoáng qua Trần Thương, hơi sững sờ, sau đó ánh mắt nhìn về phía Tần Duyệt:
- Cô đến xem phòng ở đây à?
Tần Duyệt lắc đầu:
- Tôi đến xem nhà cùng bạn.
Trương Phàm hơi sửng sốt một chút, cười cười, ra vẻ hào phóng nói ra:
- Bác sĩ Trần mua nhà à? Ngôi nhà lớn nào? Tôi có người bạn làm quản lý ở đây, nói không chừng có thể có chút ưu đãi.
Trần Thương thấy thế, lắc đầu:
- Không cần làm phiền, đại khái tôi chỉ nhìn xem, cũng không gấp gáp mua ngay.
Anh đối với Trương Phàm không có một chút ấn tượng tốt.
Bây giờ nói lời đơn giản này là muốn giả vờ ở trước mặt Tần Duyệt, Trần Thương mới sẽ không cho hắn cơ hội này.
Mà Tần Duyệt không nghĩ như vậy
Tần Duyệt lập tức cười nói:
- Ồ? Nói ra tên anh có thể lấy được chiết khấu bao nhiêu?
Trương Phàm sững sờ, cô cho rằng đi mua quần áo à?
Chiết khấu bao nhiêu... ?
Ngay sau đó Trương Phàm mỉm cười, nhìn Trần Thương:
- Cái khác không dám nói, nhưng căn hộ hai phòng nhỏ bên kia, tôi cảm thấy bạn tôi vẫn rất có quyền nói chuyện, dù sao tòa nhà này anh ta cũng tham gia xây dựng.
- Tôi cảm thấy nếu như bác sĩ Trần cần, trước tiên có thể mua một tòa nhà hợp kinh tế, nhưng căn hộ nhỏ này sẽ rất thích hợp, hơn nữa bên này phòng ở giá cả cũng không thấp.
Trương Phàm nói nhìn như cực kỳ khách khí, nhưng nghe vào tai Trần Thương lại không khách khí.
Tự nhiên Trần Thương sẽ không chấp nhặt với hắn.
Nhưng...
Trần Thương nghĩ lại, bỗng nhiên cầm tay Tần Duyệt, nói ra:
- Đi thôi, chúng ta trước đi ăn cơm, lát nữa quay lại xem tiếp.
- Việc này cũng không cần làm phiền Trương tiên sinh.
Trương Phàm thấy Trần Thương bỗng nhiên kéo tay Tần Duyệt, lập tức biến sắc
Lên cơn giận dữ
Anh ta trừng to trơ mắt nhìn xem Trần Thương cầm tay Tần Duyệt đi xa.
Trương Phàm tức giận đến biến sắc, cầm lấy điện thoại đập mạnh trên mặt đất
Ta mẹ nó
Hỗn đản
Trương Phàm tức giận toàn thân phát run, thân thể đều có chút run rẩy.
Nghĩ đến thời điểm Trần Thương cầm tay Tần Duyệt, ý muốn giết người Trương Phàm đều có.
Bởi vì Trương Phàm thật sự rất thích Tần Duyệt à?
Đúng
Nhưng cũng không đúng.
Chủ yếu vẫn là người mình ưa thích bị người khác cướp đi.
Cảm giác không cam lòng.
Cực kỳ khó chịu
Càng nghĩ càng khó chịu
Mà lúc này, người phụ nữ bên cạnh nhìn Trương Phàm, cười một tiếng xem thường, để ngươi giả vờ.
Nhưng...
Cô sẽ không nói với người cho mình tiền như vậy?
Cô thừa lúc vắng nhà mà vào là thời điểm thích hợp nhất.
Cô đã nghe vào trong tai toàn bộ lời nói vừa rồi của Trương Phàm.
Bạn của anh ta là nhà xây dựng căn hộ nhỏ hai phòng, lời nói có trọng lượng?
Cô cần một căn hộ hai phòng đơn giản lại thích hợp.
Đến mức Trương Phàm nghĩ như thế nào... Có bao nhiêu bạn gái... Điều này đều không quan trọng.
Quan trọng là chính mình có thể đi theo húp chút canh hay không, nếu có thể ăn được thịt thì tốt nhất rồi.
Hơn nữa... Tốt nhất tìm thêm mấy bạn gái, đừng cả ngày đến phiền mình.
Mỗi lần làm qua loa, cảm giác thật cực kỳ không thoải mái, còn chưa có bắt đầu, đối phương đã kết thúc rồi, vậy mà hết lần này tới lần khác còn phải giả vờ bộ dạng mình rất thỏa mãn.
Ôi...
Diễn kịch thật rất khó.
Đặc biệt mình phải diễn trọn vẹn để đẩy lòng tin của anh ta.
Nghĩ tới đây, cô đều cảm thấy Trương Phàm hạn chế phát triển sự nghiệp truyền hình điện ảnh của cô.
Hơn nữa quan trọng nhất chính là...
Mình còn phải trái lương tâm khen anh ta mạnh cỡ nào...
Chuyện này quá mẹ nó mệt mỏi.
Nếu như anh ta tìm thêm mấy bạn gái nữa thì sẽ không tới phiền mình.
Nghĩ tới đây, người phụ nữ tính kế trong đầu...
Nhưng mà... Ngay lúc này, một bảo vệ bảo an khí thế hung hăng đi tới.
Trên tay áo tay mang theo một phù hiệu màu vàng.
- Này anh kia, không nhìn thấy nơi này viết cái gì à?
Trương Phàm đang tại nổi nóng, nơi nào còn lo lắng chuyện gì khác, thấy bảo vệ đi tới, cũng là một mặt ngây dại khó hiểu.
- Thế nào?
Bảo vệ ngẩng đầu ưỡn ngực chỉ cái biển dựng thẳng một bên:
- Thấy không? Cấm ném rác lung tung
Sau khi nói xong, bảo vệ chỉ vào trên mặt đất một đống linh kiện điện thoại, thở dài:
- Tranh thủ thời gian dọn dẹp đi, bằng không lãnh đạo chúng tôi nhìn thấy sẽ phạt tiền lương của tôi.
- Đến lúc đó tôi sẽ phải phạt tiền anh
Trương Phàm sững sờ, lập tức trợn tròn mắt, kém chút phun ra một búng máu
Con mẹ nó...
Khuôn mặt Trương Phàm nhăn nhó, tức giận đến kém chút chỉ khâu trên mặt đứt ra
Thế nhưng anh vội vàng dừng lại biểu lộ, sợ tức giận lại lần nữa làm cho chỉ khâu trên mặt bị kéo đứt, đến lúc đó thật sự là chuyện xấu...
Lại phải đi tìm Trần Thương khâu lại