Ca đêm là lúc tốt nhất để khảo nghiệm bác sĩ, độc lập đối mặt với người bệnh, xử lý người bệnh đều cần năng lực cực mạnh.
Giống như lão Trần đã nói, anh là bác sĩ, phẫu thuật chỉ là thủ đoạn. Xét đến cùng, cái anh cần học tập chính là làm như thế nào để cho người bệnh thậm chí là cho người nhà người bệnh một câu trả lời thỏa đáng.
Lúc hơn bảy giờ chiều, Trần Thương dùng lò vi sóng hâm nóng đồ ăn thừa lúc trưa Lão Trần gọi hơi nhiều, không ít món ngon, hai người căn bản không ăn được bao nhiêu.
Trần Thương sợ lãng phí, dứt khoát dùng hộp cơm gói mang về, giữ lại để buổi tối ăn bữa khuya.
Trạm y tá của bệnh viện có hai cái lò vi sóng dùng chung, thứ nhất là để tiện cho người bệnh, thứ hai cũng vừa vặn tiện cho nhân viên y tế.
Bởi vì bình thường lúc cấp cứu sẽ hay gặp phải tình huống là đang ăn cơm được một nửa, bỗng nhiên người bệnh được đưa đến đành phải buông đồ ăn đi làm việc.
Làm xong thì đồ ăn cũng đã nguội.
Vì lẽ đó, lò vi sóng ở bệnh viện trở thành đồ dùng gia dụng được hoan nghênh nhất.
Trông thấy Trần Thương mamg theo đồ ăn đi tới, mấy tiểu y tá của trạm y tá lập tức bu lại.
- Wow, mới ngửi đã thấy ngon rồi, bác sĩ Trần, người gặp đều phải có phần
Y tá Nhạc Nhạc cười hì hì cầm đũa chạy tới.
Hiểu Yến cũng hung hăng hít mũi một cái:
- Có đầu cá kho tiêu
Trần Thương nhịn không được trợn trắng mắt:
- Lỗ mũi của cô nhạy bén quá rồi đấy
Đồ ăn rất nhiều, Trần Thương cũng không muốn ăn một mình, mọi người cũng không để ý, chủ yếu là thích náo nhiệt.
Ước chừng khi hơn chín giờ, chính là thời gian phòng cấp cứu cảnh giác nhất, cũng là thời gian bận rộn nhất.
Phòng cấp cứu bên này vừa vặn hết bận, thì liên tiếp nhận được điện thoại của 120 gọi đến thông báo làm tốt công tác chuẩn bị cấp cứu cho một người phụ nữ uống thuốc ngủ tự sát.
Trong lòng Trần Thương khẩn trương, lại một lần nữa nâng cao cảnh giác
Trần Thương hỏi:
- Thời gian dài bao lâu
Trung tâm cấp cứu nói:
- Nhiều nhất năm tiếng, khi mẹ của người phụ nữa này đến, cô ta đã hôn mê, hơn nữa, trên người chằng chịt vết thương.
Cúp điện thoại, Trần Thương bắt đầu gấp gáp sắp xếp phòng thẩm tách. Bình thường, đối với những người bệnh trúng độc thuốc ngủ, nếu được phát hiện sau khi dùng thuốc từ sáu đến mười hai giờ hẳn là kịp thời rửa ruột, dù sao cũng chưa hấp thu toàn bộ chất độc.
Nhưng đối với người bệnh đã hôn mê hay người bệnh bị vô niệu cần thiết phải kịp thời chuẩn bị phòng lọc máu.
Sau khi nói xong, Trần Thương vội vàng xoay người nhìn y tá Nhạc Nhạc và Hiểu Yến:
- Có một người bệnh tự sát bằng thuốc ngủ, hiện tại đã hôn mê, tình huống nguy cấp, chuẩn bị rửa ruột.
Nhạc Nhạc thì đi chuẩn bị dụng cụ để rửa ruột, còn Hiểu Yến đi chuẩn thuốc giải độc.
Hai người đều đã ở khoa cấp cứu ngây người hai ba năm, loại chuyện này không thấy mười lần thì cũng tám lần, xử lý cũng coi như là có trật tự, nhanh chóng đã đâu vào đấy.
Ước chừng sau khoảng ba phút, xe cấp cứu lên lao vùn vụt đến, dừng trước cửa ra vào của khoa cấp cứu, bác sĩ và tài xế xe cấp cứu vội vàng đẩy giường đến, đi theo sau là ba người, hẳn là người nhà người bệnh.
Một người phụ nữ tuổi tầm hơn năm mươi khóc lóc đến mức hai mắt phát sưng, bên cạnh là một người đàn ông tuổi cũng tầm năm mươi, vẻ mặt không vui lại có một chút run sợ, trong ánh mắt chứa đầy phẫn nộ, thế nhưng lại trầm mặc không nói không rằng, cực kỳ đáng sợ.
Đi cùng còn có một thiếu niên, tuổi tầm mười bảy mười tám, trên người mặc đồng phục, khuôn mặt hiện đầy lo lắng cùng bất an.
Lúc này, Trần Thương cũng nhìn thấy rõ ràng người bệnh, tuổi không lớn lắm, da rất trắng, nhưng... Cũng có thể nói là trắng bệch, đây là người bệnh đầu tiên khiến anh vô cùng ấn tượng.
Các bác sĩ lôi kéo Trần Thương tới, bắt đầu bàn giao bệnh tình.
- Tình huống hơi phức tạp một chút.
Vị bác sĩ này tuổi cũng không nhỏ, khoảng bốn mươi tuổi, nói một câu làm Trần Thương ngây ngẩn cả người.
Trần Thương hỏi:
- Thế nào?
Bác sĩ đó nói ra:
- Trên người rất nhiều vết thương, bên đùi bị tụ huyết, hơn nữa có nhiều nơi cơ bắp bị đè ép tổn thương, bị vô niệu, cậu chú ý một chút, trước hoàn thiện kiểm tra đi, bằng không... Có khả năng xảy ra vấn đề.
Sau khi nói xong, vị bác sĩ trung niên thấy Trần Thương tuổi cũng không lớn lắm, nói tiếp:
- Chú ý cảm xúc người nhà người bệnh một chút, tình huống... Có vẻ khá phức tạp
Nói xong, cùng hộ lý hoàn tất thủ tục bàn giao rồi gấp gáp rời đi.
Người phụ nữ trung niên đi vào bệnh viện, sau khi trông thấy Trần Thương, giống như bắt được cọng cỏ cứu mạng. Trực tiếp chạy tới, bịch một tiếng quỳ trên mặt đất, lệ rơi đầy mặt
- Van cầu cậu, van cầu cậu, bác sĩ, mau cứu con gái tôi đi, nó mới 26 tuổi
- Van cầu cậu, cậu nhất định phải mau chóng cứu nó, nó còn trẻ
Trần Thương không để ý an ủi người nhà người bệnh vài câu, vội vàng nói với y tá Nhạc Nhạc:
- Đưa đến phòng cấp cứu, nhớ giám sát, lấy máu kiểm tra gấp...
Giao phó xong, Trần Thương nhìn người đàn ông trung niên:
- Anh bình tĩnh một chút, chúng tôi làm cấp cứu trước.
Người đàn ông gật đầu:
- Ừm, làm phiền bác sĩ.
Cùng người đàn ông trung niên nói chuyện Trần Thương mới nhìn rõ, trên hàm răng ông tôi phiếm hồng, hẳn là cắn lợi nên chảy máu, trong mắt tràn đầy tơ máu, hình như cả người ẩn giấu phẫn nộ, chỉ là cỗ phẫn nộ bị anh ta dùng lý trí hung hăng đè xuống.
Trần Thương thấy thế, nheo nheo mắt
Lúc này, thiếu niên kia quay người chạy ra ngoài:
- Đồ chó, con mẹ nó chứ, tao giết mày! Mày đánh chị của tạo thành dạng này, nếu chị của tao làm sao, tao giết cả nhà mày
Người đàn ông trung niên thấy thế, đột nhiên gầm thét một tiếng:
- Mày đứng lại đấy cho tao
Thiếu niên dừng lại, bỗng nhiên thu tay, la lớn:
- Nằm ở trên giường chính là chị của tao
Người đàn ông trung niên nghe thấy, cõi lòng tan nát, vỗ vỗ ngực:
- Đó là con gái tao
----
Bên trong phòng cấp cứu.
- Giãn đồng tử
- Phản chiếu ánh sáng biến mất.
- Chống phản xạ biến mất
...
- Huyết áp 60/30 mmHg! Còn đang hạ xuống
- Tim đập nhanh hơn! 120 lần/phút
Lúc này, kết quả kiểm tra mẫu máu lúc trước được đưa đến.
Khi nhìn thấy chỉ số creatin kinase, Trần Thương lập tức sửng sốt, 11 vạn
Quá cao
Creatin kinase lên đến mười mấy vạn, nhất định phải mau chóng chuẩn bị chạy thận nhân tạo.
Nghĩ tới đây, Trần Thương vội vàng gọi điện thoại cho phòng lọc máu, để bọn họ chuẩn bị máu để chạy thận nhân tạo.
Khi làm kiểm tra, Trần Thương mở miệng người bệnh ra. Nhưng mà, ngay một khắc khi miệng hé ra, lập tức một mùi thuốc nồng đậm truyền đến, trong lòng Trần Thương trầm xuống, đây là đã uống bao nhiêu thuốc chứ?
Ít nhất phải ba mươi đến năm mươi viên.
Hương vị thuốc ngủ đập vào mặt, Trần Thương thấy nhiều trường hợp uống thuốc ngủ tự sát, nhưng mà... Đại đa số đều là giả vờ tự sát, ăn tám, mười viên, chủ yếu hù dọa mọi người.
Còn giống như vậy, ăn đến ba mươi năm mươi viên, thật sự là đã hạ quyết tâm muốn tự sát
Thiếu nữ hai sáu hai bảy tuổi, thế nào lại quyết liệt muốn chết như vậy?
Tình huống người bệnh lập tức trở nên vô cùng nguy hiểm.
Thân thể nhiều chỗ tổn thương, tạo thành Tiêu cơ vân, rất dễ dàng gây nên suy kiệt chức năng thận cấp tính, xuất hiện chứng kali trong máu cao.