Thang Kim Ba húp một ngụm cháo, nhìn Lý Vũ đang đứng bên cạnh, nói:
- Tiểu Lý, cậu cảm thấy giáo sư Trần thế nào?
Lý Vũ không ngốc, biết rõ lão sự muốn nói gì:
- Rất lợi hại! Giáo sư Trần là người khâu cơ giỏi nhất mà tôi từng biết.
Thang Kim Ba không có bởi vì Lý Vũ không tâng bốc mình mà tức giận, ngược lại chỉ cười cười, nhẹ gật đầu.
Phẫu thuật ở khoa ngoại, chung quy đỉnh cao nhất vẫn là ở lúc tuổi còn trẻ, đến hơn năm mươi tuổi, liền bắt đầu đi xuống dốc, thân thể phản ứng, linh mẫn và tổng hợp tố chất đương nhiên là sẽ không theo kịp.
Thang Kim Ba nhìn Trần Thương:
- Giáo sư Trần, kỳ thật tôi muốn đề nghị, cậu có thể độc lập phát triển lĩnh vực ngoại khoa tay, tôi sẽ nói chuyện này với viện trưởng của các cậu, có thể đem phát triển ngoại khoa tay thành một phòng ban trọng điểm.
- Cậu có năng lực như vậy
Sau khi nói xong:
- Nếu như không chê, tôi đề cử Lý Vũ - học trò của tôi, năng lực của tiểu tử cũng không tệ, bất luận là năng lực lâm sàng, hay là nghiên cứu khoa học, tôi đều muốn trọng điểm giới thiệu một phen.
- Cái này... Tôi cung cậy già lên mặt tiến cử, đương nhiên, tôi sẽ liên hệ ổn thỏa với viện trưởng các cậu, nhưng tôi cũng tin tưởng, cuối cùng vẫn là quyết định ở cậu.
Trần Thương gật đầu, giáo sư Thang Kim Ba là bộ mặt của ngoại khoa tay trong nước
Học sinh của ông ấy, có thể"kém à?
Nói khó nghe một chút, đó là thực tế
Tay ngoại cả nước có nhiều nhân tài như vậy, có thể làm học sinh của Thang Kim Ba, không có “Thực lực tổng hợp" thì có thể đi lên chắc?
Vì lẽ đó, đây là điều không thể nghi ngờ.
Trần Thương cười nói:
- Nếu như Lý Vũ nguyện ý tới, tự nhiên là tôi cũng sẽ vỗ tay hoan nghênh.
Lý Vũ cực kỳ thông minh, vội vàng tỏ thái độ:
- Giáo sư Trần, tôi nguyện ý đi theo ngài làm việc
Lý Vũ là người thông minh, rất hiểu tình huống, đường tương lại rất dài, lão sư có thể hỗ trợ được bao lâu? Cái này không xác định, nhưng mà Trần Thương mới bao nhiêu tuổi?
Tương lai của anh ta, tiền đồ của anh ta, tuyệt đối là bất khả hạn lượng.
Nhân sinh chính là phải đầu tư một lần, mà thể đánh bạc của bạn chính là bạn.
Thang Kim Ba cầm khăn tay lau tay, một ngày thật suôn sẻ, thỏa mãn bắt đầu ăn bữa sáng.
Sau khi nói xong, Thang Kim Ba cười nói:
- Hôm nay đi xem mấy ca phẫu thuật, hành trình tới An Dương của tôi sẽ thắng lợi trở về, đúng rồi, ngày hôm qua xem video phẫu thuật đó, giáo sư Trần thuận tiện giúp tôi copy một phần đi, trở về tôi sẽ nghiên cứu một chút.
Nói xong, quay ra nói với Lý Vũ:
- Tiểu Lý, cậu xem một chút tối nay, hoặc là ngày mai có chuyến bay nào hay không.
Trần Thương nghe xong, hôm nay đã muốn đi?
Cái này không thể được
Tối hôm nay tôi thế nhưng còn có sắp xếp
Nghĩ đến cái này, Trần Thương vội vàng nói:
- Cái này... Giáo sư Thang, ở thêm một ngày đi, buổi tối còn có kế hoạch đặc biệt
Một câu của Trần Thương khiến Lý Vũ cùng Thang Kim Ba đều ngây ngẩn cả người
Mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Lý Vũ nuốt ngụm nước miếng, cái này... Dân phong ở An Dương bưu hãn vậy sao?
Đây chính là giáo sư tụ hội trong quá trình học thuật, anh như này có phải không quá phù hợp hay không, nếu như... Thực sự không được, tôi thay giáo sư cũng được.
Lý Vũ xem chừng thân thể nhỏ bé của mình, hẳn là... Vẫn là có thể?
Mà mặt Thang Kim Ba lại đỏ lên, nghe được câu kế hoạch đặc biệt này của Trần Thương, cũng là có chút dở khóc dở cười, tuổi cũng đã lớn?
Lại nói
Đây chính là hành vi trái luật.
Nghĩ tới đây, Thang Kim Ba CỐ ý xụ mặt, nhìn Trần Thương, Trần giáo sư cũng lập tức biến thành tiểu Trần:
- Tiểu Trần, cậu còn trẻ, chú ý thân thể:
- Còn có, những cái loạn thất bát tạo kia, tôi cũng không nguyện ý, về sau loại chuyện này đừng nhắc lại nữa
Trần Thương sửng sốt một chút.
Cái gì mà lộn xộn?
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Lý Vũ vậy mà đều có chút chờ mong...
Điều này khiến Trần Thương có chút mờ mịt, tôi nói sai cái gì à?
Trần Thương tiếp tục nói:
- Không phải, giáo sư Thang
Bỗng nhiên anh kịp phản ứng, lập tức dở khóc dở cười nói:
- Giáo sư Thang, ngài hiểu lầm tôi rồi, tôi sao có thể làm ra loại chuyện này?
- Buổi tối hôm nay, tôi đã đặt trước phòng ăn, tôi mang ngài đi gặp mấy người, tôi tin tưởng, nhất định ngài sẽ vui vẻ. Nhìn thấy dáng vẻ thần bí của Trần Thương, Thang Kim Ba cũng có chút hiếu kỳ, tiểu quỷ này đến cùng là muốn làm cái gì?
Buổi sáng hôm nay, không có việc gì, mà buổi chiều có mấy ca phẫu thuật, Trần Thương để An Ngạn Quân tới làm.
Mà Đàm Trung Lâm biết được Thang giáo sư tới cũng vội vàng chạy tới
Đàm Trung Lâm nghe Trần Thương ủy thác cho An Ngạn Quân làm, lập tức có chút tranh giành tình nhân, dù sao thì đây chính là làm trước mặt Thang giáo sư, sao có thể để danh tiếng tốt đều thuộc về một mình An Ngạn Quân chứ?
Chủ nhiệm An rơi vào đường cùng, nhường cho Đàm Trung tâm mấy ca.
Giang Đào được sắp xếp tới sân bay đón người.
Phẫu thuật chiều nay vẫn là mấy người, duy nhất nhiều hơn Đàm Trung Lâm.
Cố Hồng Mai và Thường Hồng Lôi tới sân bay An Dương. Giang Đào cũng đã lâu rồi chưa gặp lão sư và chủ nhiệm Thường, liền vội vàng cười đem hành lý lên xe, là một chiếc xe thương vụ hiệu Mercedes-Benz, không gian cũng rộng.
Bay từ Thượng Hải tới đây cũng nhanh đến, chỉ chưa đến 20 phút.
Dứt khoát một đoàn người ở bên ngoài phi trường chờ ngủ dậy.
Cố Hồng Mai cùng thường Hồng Mai rất chờ mong lần gặp mặt này. Cố Hồng Mai một bụng nói không hết, giống như cô gái nhỏ vậy, một mực hỏi Thường Hồng Lôi: - Chị xem, khi gặp nhau thì đàn anh Vương và đàn anh Thang sẽ có bộ dạng gì? Hai người bọn họ đã lâu lắm không gặp nhỉ
Thường Hồng Lôi gật đầu, mặc dù tính cách của Thang Kim Ba và Vương Ngọc Sơn hoàn toàn khác biệt, nhưng thực chất bên trong đều cực kỳ kiêu ngạo! Cũng cực kỳ cố chấp
Tuyệt đối sẽ không chịu thua nhau.
Nghĩ đến tối nay sẽ gặp mặt, bà cũng rất chờ mong.
Cố Hồng Mai nhìn Giang Đào: - Đàn chị, Tiểu Giang gửi cho em một phục kiện chỉ nam khâu gân, là do bác sĩ Trần Thương của khoa bọn họ tự mình làm! Đây rốt cuộc là kiểu người gì?
Thường Hồng Lôi hồi tưởng lại ca phẫu thuật khâu lần trước, nhịn không được cười cười:
- Khả năng là... Là một người có thể hoàn thành nhiệm vụ mà trước kia chúng ta chưa làm xong
Đang lúc nói chuyện, một bóng người xuất hiện, không cao không thấp, thế nhưng lại vô cùng có tinh thần, một thân tây trang phẳng phiu, còn sót lại tóc, cũng từng chút một được xử lý tốt.
Lần gặp mặt này, Vương Ngọc Sơn Cố ý mặc bộ đồ khiến mình đẹp trai nhất có thể.
Đây là lần gặp đầu tiên trong suốt hai mươi năm qua của bốn người bọn họ.
Trông thấy Cố Hồng Mai cùng Thường Hồng Lôi đứng yên tại chỗ, Vương Ngọc Sơn đi tới, tuy sắc mặt biểu lộ bình thản nhưng trong lòng lại cực kỳ kích động.
Thường Hồng Lôi ngẩng đầu:
- Đàn anh, anh vẫn đẹp trai như ngày nào
Vương Ngọc Sơn nhịn không được nói:
- So với Thang Kim Ba có đẹp trai hơn không?
Một câu này chọc cười Thường Hồng Lôi.
Nhìn thấy ba người trong chuyện xưa đã tới, Giang Đào cũng cực kỳ hưng phấn, anh ta rất chờ mong, tối nay sau khi chư vị lão sư gặp mặt sẽ là cảnh tượng như thế nào nha
Có lẽ...
Anh ta ngẫm lại, đều có chút kích động.
Kéo hành lý, lên xe, một đoàn người, đi tới Tỉnh Nhị Viện.
Lúc này, Giang Đào nhắn tin cho Trần Thương:
- Tôi đã đón được người, đang tới
Trần Thương thấy thế, trên mặt lập tức nở nụ cười, nhìn thoáng qua Thang Kim Ba.
Anh cũng rất chờ mong, lần này bọn họ có thể gặp mặt.
Đương nhiên, Trần Thương sẽ không nhàm chán chỉ đơn giản là tổ chức một lần gặp mặt, anh là vì để cho một đám người ngồi xuống thương thảo một chuyện tốt hơn, đề cập lại chuyện ngọn đuốc truyền thừa