Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 592 - Chương 593: Phá Công Việc?

Khi bac si mo hack full
Chương 593: Phá Công Việc?
 

- Lúc này, nữ y tá trẻ tuổi của thôn cầm máy đo huyết áp và ống nghe bệnh chạy tới, Tần Duyệt vội đo huyết áp, nhẹ nhàng thở ra, nói:

- 120/70 mmHg! Huyết áp ổn định.

Trần Thương di chuyển ống nghe bệnh xuống bụng nghe một chút, không nghe thấy âm thanh ruột, đường ruột khẳng định là đã bị tổn thương, có điều là chỉ có duy nhất lá gan không xác định được, nhưng bây giờ nhìn không thấy càng sờ không được, tất cả mọi chuyện chỉ có thể chờ đợi cứu viện

May mắn thay sau khi kiểm tra thì triệu chứng liên quan đến bệnh tật, mạng sống coi như đã tạm ổn định.

Chờ đợi 120 đi

Quá trình này, dài dằng dặc trôi qua trong lo lắng.

Vợ của lão Hạ đứng ở bên cạnh lo lắng nhìn ông, cầm điện thoại gọi cho con trai ở xa tận Bắc Kinh, giọng nói của bà ấy hơi nghẹn ngào.

Trần Thương nhìn người bệnh xem xét tình trạng và cảm thấy đã khá ổn định, dứt khoát nói:

- Bây giờ lái xe đưa chú Hạ đến bệnh viện trong thành phố đi, không cần chờ 120 nữa, tới tới lui lui, căng trì hoãn thời gian thêm nữa.

Trần Thương là đã thận trọng cân nhắc qua việc di chuyển, khi nãy kiểm tra các triệu chứng bệnh và mạng sống của ông Hạ thấy mọi thứ đều khá ổn định, trước mắt không có tổn thương gì quá lớn, xe cấp cứu từ trong thành phố đến đây, sau đó lại trở về, thật sự rất là lãng phí thời gian.

Hiện tại, Trần Thương cũng có thể đảm bảo rằng tình trạng sức khỏe của người bệnh, không đến mức có nguy hiểm đến tính mạng.

Vì có thể đảm bảo rằng người bệnh chắc chắn không có nguy hiểm, nên có thể nhanh chóng đưa đến bệnh viện là lựa chọn tốt nhất, không nên có ảo tưởng là xe cấp cứu có thể thần kỳ như thế, đặc biệt là đối với loại người bệnh ngoại thương này.

Khi Trần Đại Hải nghe vậy, ông vội vàng chạy về nhà lấy chiếc xe tải trong nhà mình chạy đến.

Đây là chiếc xe mà Trần Đại Hải ngày thường hay dùng để nhập hàng chủ yếu là mua sắm nguyên liệu nấu ăn.

Trần Thương đã kêu gọi mọi người lại, chuyển đến một cái cánh cửa, bốn năm người thận trọng nâng người đàn ông lên, sau đó đặt người đàn ông ở chỗ ngồi phía sau xe tải, một đoàn người đưa ông Hà đi đến bệnh viện.

Trần Thương và Tần Duyệt cùng với vợ của ông Hà cùng nhau đi đến bệnh viện.

Trên đường đi, vợ của ông Hạ không ngừng ngồi một chỗ nói chuyện với ông Hạ, sợ ông ngủ đi. Còn ông Hạ thi nhe răng trợn mắt vì đau sau đó lại thét lên ai ui.

Ông Trần lái xe cực kỳ ổn định, mỗi khi qua năm Tần Duyệt phút lại đo huyết áp một lần cho ông Hạ, sợ sẽ xảy ra vấn đề gì.

Trước mắt thì huyết áp còn ổn định ở mức trên 100, Trần Thương cũng không quá lo lắng...

Nhưng nếu còn chờ xe cấp cứu 120 đến, cũng không biết đợi đến chừng nào.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thời gian trôi qua khoảng tầm 40 phút, xe dừng trước cửa ra vào khoa cấp cứu bệnh viện nhân dân thị trấn Tấn Dương.

Trần Thương và ông Trần còn có cả ông Dương ở trên xe thận trọng cùng nhau đưa người bệnh tới khoa cấp cứu.

- Phần bụng ngoại thương, máy cắt.

Sau khi Trần Thương đưa lão Hạ vào khoa cấp cứu theo thói quen mà nói với y ta ở đó.

Tiểu y ta đứng bên cạnh mắt trừng to, cả khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc.

Nhưng mà cũng may bác sĩ đứng ở đó phản ứng nhanh, vội vàng nói:

- Ngẩn ngơ làm gì, nhanh đi đẩy giường

Thẩm Tu Viễn vội vàng tiến lên kiểm tra người bệnh:

- Chuyện gì xảy ra?

Trần Thương đáp lời:

- Chúc Vĩnh Cương, nam, 62 tuổi, đã kết hôn, nông dân, một tiếng trước trượt từ trên núi xuống, phần bụng bị đâm dẫn đến tổn thương, hiện tại bên trong bụng có vật thể lạ, triệu chứng đã có là: Ở bên phải bụng trên đau đớn liên tục trong một giờ... Ý thức người bệnh rõ ràng, nói rõ ràng, kiểm tra cơ thể rất hợp tác, bên phải bụng trên có thể thấy được đường kính vết thương không đều khoảng chừng 4cm, sâu tận vào khoang bụng, các mô thịt lộ ra ngoài, toàn bộ bụng đều đau, huyết áp 100/60 mmHg, âm thanh ruột biến mất, nghi ngờ lá gan bị tổn thương, chưa phát hiện dấu hiệu của việc chảy máu... Lịch sử bệnh tình trước kia: Cao huyết áp 13 năm, uống.

Trần Thương sớm đã hỏi rõ tình huống của người bệnh, biểu hiện hiểu biết rõ triệu chứng của Trần Thương đã trực tiếp làm cho Thẩm Tu Viện trợn tròn mắt.

Cái này mẹ nó. Thật sự là rất chuyên nghiệp

Giống như... Còn chuyên nghiệp hơn mình nữa...

Ngay cả y tá cấp cứu đứng ở đó cũng nghe đến ngây người.

Đây là một người đàn ông dũng mãnh nào, đến đây để phá Công việc của chúng tôi à?

Nhưng rất rõ ràng, đều không phải

Sau khi chiếc xe được đẩy đi ra, mọi người nâng lão Hạ lên, Trần Thương nhìn sang chỗ Thẩm Tu Viễn:

- Bác sĩ, đã cực khổ cho anh rồi

Thẩm Tu Viễn hơi ngẩn người: - Không cực không cực khổ

Thẩm Tu Viễn nói với y tá đứng ở bên cạnh:

- Nhanh chóng cho người bệnh thở bằng ống oxi! Theo dõi tình trạng người bệnh.

- Chuẩn bị cho việc lấy máu ở tĩnh mạch để thiết lập các kênh, lấy máu đi giám định nhóm máu, sau đó ghép máu chéo.

Trần Thương coi như đã nhẹ nhàng thở ra khi thấy một loạt thao tác của Thẩm Tu Viễn rất bài bản chính xác.

Anh sẽ không ngu ngốc mà can thiệp vào lúc người khác đang trị liệu, càng sẽ không tùy tiện nói với người ta phải làm sao làm như thế

nào.

Dù sao hiện tại bây giờ thân phận của anh cũng chỉ là người nhà của người bệnh.

Vừa rồi là anh đang nói rõ tình trạng người bệnh, để bác sĩ cấp cứu có thể hiểu rõ sơ bộ tình trạng của người bệnh.

Lúc này, bên trong phòng cấp cứu, Thẩm Tu Viễn nhìn vào bản báo cáo kiểm tra triệu chứng bệnh tật của người bệnh, và một loạt tình huống, rồi hồi tưởng lại những lời người trẻ tuổi kia vừa nói, trợn tròn mắt

Bởi vì từ đầu tới cuối, những số liệu kia hoàn toàn chính xác và giống với số liệu của mình, hơn nữa biểu hiện của đối phương so với bản thân mình thậm chí còn chuyên nghiệp và đáng tin cậy hơn.

Tiểu y tá đứng ở bên cạnh nhỏ giọng nói:

- Bác sĩ Thẩm, chắc là... Cái anh đẹp trai vừa rồi là một bác sĩ đi! ?

Thẩm Tu Viễn cắt bỏ quần áo của người bệnh, kiểm tra vết thương, vừa nhẹ gật đầu:

- Chắc vậy

Tiểu hộ sĩ nhẹ nhàng thở ra:

- Thế nhưng... Những lời nhận xét vừa nãy thật sự rất ấn tượng, làm tôi giật cả mình, ai không biết còn tưởng rằng là chủ nhiệm tới đây

Thẩm Tu Viễn hơi sững sờ một chút, khoan hãy nói thật là hơi giống

Trần Thương đã ở khoa cấp cứu một thời gian dài, thường xuyên đối mặt các loại tình huống xảy ra đặc biệt, có đôi khi nói chuyện về tình trạng của người bệnh mà không cần bảng theo dõi vẫn vô cùng quả quyết lưu loát, có loại cảm giác như không thể nghi ngờ hơi gì sai sót, vì vậy đã làm tiểu y tá hơi sững sờ.

Bên ngoài, Trần Thương mang theo vợ của ông Hạ làm tất cả thủ tục xong xuôi, tiếp đó là kiên nhẫn và lo lắng chờ đợi.

Nhìn bà Hạ hơi căng thẳng thậm chí là suy sụp, Trần Thương bắt đầu an ủi.

Lần đầu tiên lấy thân phận người nhà ngồi ở chỗ này, Trần Thương phải nói rằng, thật sự đúng là rất không có cảm giác an toàn

Nếu không người nhà người bệnh cũng không cảm thấy lo lắng?

Nhưng mà, người nhà căng thẳng chính là lo lắng tình huống người bệnh rốt cuộc thế nào.

Mà Trần Thương hiện tại nghĩ là: Hiện tại hắn là đã nhanh chóng hoàn tất các kiểm tra liên quan, sau đó đặt ống thông dạ dày, tiếp đến là kết nối thiết bị hút để giải nén đường tiêu hoá giúp giảm sức ép... Sử dụng thuốc kháng khuẩn hiệu quả, mở phần bụng ngoại thương của người bệnh ra rồi tiêm vào thuốc kháng sinh để kháng độc tố...

Tiếp đó mau chóng tiến hành phẫu thuật nội soi có liên quan ở bụng càng sớm càng tốt

Dù sao, còn có một cây gậy gỗ không ổn định cắm ở bên trong bụng

Tất cả mọi thứ đều là những nhân tố không ổn định

Cảm giác này giống như một tài xế già đã có kinh nghiệm lâu năm ngồi trên xe của một tay lái phụ, quan sát anh ta lái xe.

Luôn cảm thấy rằng không có cảm giác an toàn, hận không thể lập tức đôi vị trí, cầm lấy vô- lăng, đoạt quyền khống chế tuyệt đối...

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhanh chóng lắc đầu, với tư cách là một người bệnh, anh phải tín nhiệm bác sĩ của mình.

Sau khi Thẩm Tu Viễn làm xong tất cả công tác chuẩn bị, lập tức đưa người bệnh đến phòng phẫu thuật, chuẩn bị tiến hành phẫu thuật nội soi để lấy dị vật ra.

Chẳng qua là, sau khi anh ta tiến hành phẫu thuật mở khoảng bụng ra, phát hiện xiên gỗ đâm vào khoang bụng cũng không phải một thanh gỗ đơn giản, trên thân thanh gỗ đó còn phân ra thành nhiều nhánh nhỏ, đã đâm vào bên trong lá gan

Đầu mũi nhọn của thanh gỗ đã thật sâu đâm vào bên trong đường ruột, làm xuất hiện một cái lỗ rò lớn.

Lá gan ở bên kia, lại chính là bộ phận nguy hiểm nhất, một cái đầu gỗ nhọn phân nhánh thành một nửa, ngay gần tĩnh mạch gan, CÓ máu liên tục không ngừng chảy ra.

Biểu cảm trên khuôn mặt Thẩm Tu Viễn thay đổi, quay người nói với y ta:

- Gọi điện thoại cho chủ nhiệm, yêu cầu ông ta đến phòng cấp cứu ngay lập tức

- Còn nữa, hãy chuẩn bị giấy thông báo tình trạng nguy kịch của người bệnh, cho người nhà ký tên.

Tình hình hiện tại, đã không phải là chuyện mà Thẩm Tu Viễn có thể ứng phó được rồi

May mắn thay bên kia đã đưa tới kịp thời, bằng không, vấn đề sẽ càng lớn hơn, nhìn phía gần tĩnh mạch gan không ngừng rướm máu, sau lưng Thẩm Tu Viễn đều là mồ hôi lạnh

Bình Luận (0)
Comment