Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 603 - Chương 604: Đỡ Đệ Ma

Khi bac si mo hack full
Chương 604: Đỡ Đệ Ma
 

- Một đêm này, Vương Thọ thật sự ngủ không yên

Lăn qua lộn lại cũng không ngủ được, dù sao thì chữa trị vết thương tĩnh mạch cận gan này thực sự quá hấp dẫn với ông.

Thế nhưng mà con người chính là như vậy, lúc chúng ta càng phiền thì sẽ càng có nhiều chuyện xảy ra.

Hơn mười giờ, bỗng nhiên một người phụ nữ trung niên chạy tới nói với Vương Thọ:

- Ông Vương, hai ngày này tiền ở Công trình của em trai em còn chưa chuyển xuống, còn thiếu hai mươi vạn.

Nghe người phụ nữ nói cái này, trong lòng Vương Thọ cực kỳ phiền não

Cậu em vợ này làm việc không hăng hái, ngày nào cũng đi tìm anh rể đòi tiền, hôm nay là tiền ở công trình, ngày mai lại là muốn quen biết lãnh đạo gì đó, ngày kia lại là cái nọ...

- Ngày mai lại nói đi, giờ anh đang có việc bận.

Vương Thọ nói thẳng.

Mà vợ anh nghe xong, lập tức biến sắc:

- Anh nói vậy là có ý gì? Không cho thật à?

Vương Thọ thấy vợ mình như vậy, lập tức bất đắc dĩ:

- Bây giờ anh đang có việc khác, có chuyện gì không thể ngày mai nói à?

Vợ chẳng những không hòa hoãn, ngược lại nói:

- Vương Thọ, anh suy nghĩ lại cho kỹ đi. Trước đây lúc anh mới đi làm là ai giúp đỡ cho chúng ta! Làm người làm sao có thể vong ân như vậy? Tâm trạng Vương Thọ vốn đã không vui vẻ gì, nghe vợ nói như vậy, lập tức vỗ bàn một cái:

- Lúc chúng ta mới kết hôn, không sai, là cậu ấy giúp chúng ta vượt qua. Thế nhưng anh đối với cậu ta như thế nào trong lòng em còn không hiểu hả?

- Những năm qua, cậu ta mượn của anh bao nhiêu tiền? Không có một trăm vạn cũng có bảy tám chục vạn? Vay tiền, đã lần nào trả tiền đâu?

- Vì giúp cậu ta giải quyết rắc rối mà một chủ nhiệm như anh lại y như một đứa cháu trai, nhờ người tìm cho cậu ta bao nhiêu mối quan hệ, bao nhiêu người? Đưa bao nhiêu quà, cậu ta nói gì?

- Anh cho em biết, anh không nợ cậu ta

Bây giờ vợ của anh ta chính là điển hình của “Đỡ đệ ma". Trước đây lúc mới vừa kết hôn, đãi ngộ của bác sĩ không cao lắm, vợ lại mang thai không đi làm được nên em trai của cô ấy mới giúp đỡ một khoảng thời gian.

(DG: Đỡ đệ ma: Vợ muốn chồng giúp em ruột của mình)

Nhưng mà sau này ngày một tệ hơn, khỏi cần phải nói. Trong nhà anh có bao nhiêu thuốc, rượu xịn đều cho em trai, mà khi họ tới thì người em trai đó có nhưng không nỡ cho

Cái này không quan trọng, những năm qua cậu em vợ này đã mượn họ bao nhiêu tiền rồi hả?

Ba vạn hai vạn đã không coi là tiền, hôm nay là phí trang trí, ngày mai là phí tài liệu, ngày kia là tiền lương công nhân, ba ngày sau là tiền công trình...

Nói tới nói lui đã tự mình quay hơn mười vạn, còn chưa nói tới vợ đã lén lút đưa thêm bao nhiêu

Thật sự cho rằng cái cậu em vợ này làm công trình à? Ỷ vào tên tuổi của mình làm vỏ bọc cho công ty, mỗi ngày đều CỐ ra vẻ nói đi làm công trình nhưng sự thật ngày nào cũng đi đánh bạc.

Dương Uyển Tú nghe thấy Vương Thọ thật sự tức giận thì cũng không nói thêm gì nữa.

Nhưng mà ba mẹ CÔ gọi điện thoại cầu xin nói đám đòi nợ đã tới trước cửa nhà, không lấy được tiền thì đánh người, cô cũng không còn cách nào.

- Ông xã à... Coi như giúp nó lần này đi. Giang hồ đã đến cửa nhà, cha mẹ em cũng khóc, anh giúp nó một chút đi

Vương Thọ cười mỉa một tiếng, vở kịch này đã diễn mấy lần rồi?

- Bà xã, không phải anh không giúp đỡ, chỉ là không giúp được. Tiền công trình của nó ở chỗ nào? Chính là không rõ ràng? Đây chính là đánh bạc thua! Cho dù bản lĩnh của Vương Thọ này lớn hơn nữa cũng không thể giúp được một con ma bạc?

- Còn nữa, đừng nói về chuyện này nữa. Sau này, người em trai này của em cũng đừng bước vào nhà chúng ta, nếu như em còn cho tiền nó hoặc là lại cho nó đồ trong nhà thì chúng ta ly hôn đi

- Còn nữa, đừng gọi điện thoại cho con. Em đi hỏi một chút xem có ai làm mẹ như em không? Em trai em đã lớn bao nhiêu rồi. Đã hơn bốn mươi tuổi, chúng ta có những gì! Em không nhìn thử xem mấy năm nay anh tích lũy được mấy đồng tiền? Đều đã đi đâu trong lòng em không hiểu sao?

Một câu nói trực tiếp khiến Dương Uyển Tú trợn tròn mắt.

Vương Thọ nói xong cũng không còn tâm trạng xem phẫu thuận, một mình đi vào phòng con bên cạnh nghỉ ngơi.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, vừa rạng sáng ngày hôm sau, Vương Thọ đứng dậy đi làm, cũng không thèm ăn điểm tâm.

Một đêm này, Dương Uyển Tú nhận được mười mấy cuộc điện thoại, tất cả đều là cha và mẹ, còn có em trai cô gọi tới. Cô nói như Vương Thọ, mấy năm nay, cha mẹ mình và em trai y vào năm đó giúp cô mà ngày một thậm tệ hơn. Lần này, mặc cho cha mẹ khóc như thế nào cô cũng không có cách giải quyết.

Hiện tại, họ cũng không dám gọi cho Vương Thọ nên chỉ có thể gọi cho Dương Uyển Tú nhờ giúp đỡ. Chừng mười giờ sáng, bỗng nhiên Vương Thọ trông thấy điện thoại của VỢ, cũng nhịn không được thở dài một hơi. Dù sao cũng là vợ chồng, tức giận thì tức giận cũng không định ly hôn thật chứ?

Cô ấy cũng là bị người trong nhà làm phiền, bằng không thì cũng sẽ không cần nói mấy lời như vậy, mọi người đều là bị cuộc sống bức ép cả thôi. Vừa mới nhận điện thoại, Vương Thọ chỉ nghe thấy tiếng khóc tan nát cõi lòng của vợ:

- Ông xã, xảy ra chuyện rồi, Viễn Trung bị bọn đòi nợ đâm một dao! Bây giờ trong bụng đang chảy máu không ngừng

Sau khi Vương Thọ nghe được thì biến sắc:

- Bị đâm một dao thì em gọi 120 với 110 đi, gọi cho anh làm gì?

Dương Uyển Tủ khóc không thành tiếng:

- Em... Em đã gọi rồi, bây giờ 120 đang trên đường đến Nhị viện...

Vương Thọ nghe đến đó, trực tiếp cúp điện thoại, vội vàng chạy đến khoa cấp cứu.

Chủ nhiệm khoa cấp cứu đã nhận được điện thoại từ trung tâm cấp cứu 120, vội vàng bắt đầu chuẩn bị:

Ước chừng năm phút sau, xe cấp cứu ngừng lại.

Vội vàng tổ chức cứu viện, lúc này phần bụng người bệnh chảy lượng máu khá lớn, khuôn mặt trắng bệch, cho dù là ép phần bụng để cầm máu, dường như cũng không ổn định được

Sắc mặt bác sĩ trên xe nghiêm túc nói:

- Phần bụng chảy máu nhiều, huyết áp chỉ có 70/40 mmHg! Một phút trước, người bệnh xuất hiện triệu chứng bị sốc

Vương Thọ vội vàng nói:

- Chuẩn bị máu

- Truyền nước

- Còn nữa, lập tức chuẩn bị lấy máu xét nghiệm, chuẩn bị phẫu thuật

Người bệnh chấn thương vùng bụng khẩn cấp với chảy máu nghiêm trọng này, thành thật mà nói vô cùng nguy hiểm và có thể đe dọa tính mạng bất cứ lúc nào.

Sau khi chuẩn bị một phen, Vương Thọ và chủ nhiệm khoa cấp cứu đích thân chuẩn bị phẫu thuật.

Vừa đưa vào phòng phẫu thuật, mở bụng kiểm tra thì chỉ thấy lá gan của Dương Viễn Trung trực tiếp bị một dao đâm vào, mạch máu xung quanh bị tổn thương vô cùng nghiêm trọng.

Chỗ chết người nhất chính là, lúc này dao còn cắm ở trong bụng, đâm vào tĩnh mạch chính phía sau gan

Con mẹ nó lại là tĩnh mạch gần gan

Sau khi thấy vậy, Vương Thọ kém chút nữa là phát điên

Chuyện này... Anh cũng không dám đảm bảo phẫu thuật thành công.

Lúc này, sắc mặt của chủ nhiệm khoa cấp cứu Hứa Tằng của Nhị Viện cũng vô cùng nghiêm trọng:

- Chủ nhiệm Vương... Phẫu thuật nguy hiểm nên để người nhà ký tên lên giấy bệnh tình nguy kịch và thư thông báo đi. Chuyện này... chúng ta cũng không dám đảm bảo

Có đôi khi Vương Thọ nghĩ, thằng nhãi này chết cũng được

Thế nhưng mà nghĩ đến tình huống của vợ thì cắn răng một cái, cầm điện thoại lên bấm hai chữ Hà Thông vào điện thoại.

- Chủ nhiệm Hà, tôi tìm anh có vài vấn đề, sẵn tiện anh cho tôi số điện thoại của Trần Thương với.

Trần Thương nghỉ ngơi mấy ngày, sau khi vào sở thì đám người Vương Khải An rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở ra.

- Tổ trưởng Trần, nếu như anh còn tiếp tục không đến thì chúng tôi thật sự sẽ bàn giao ở chỗ này đó.

- Đúng vậy, anh không biết là mấy ngày nay chúng tôi mệt mỏi bao nhiêu đâu

Vương Khải An cười nói:

- Cũng may không có xảy ra chuyện gì.

- Đúng vậy đó, cả ngày chúng tôi nơm nớp lo sợ, sợ xuất hiện một người bệnh nguy cấp.

Trần Thương cười nói:

- Mọi người cực khổ rồi.

Bình Luận (0)
Comment