Vương Khải An nhìn mọi người nói đùa trêu ghẹo, chỉ cười, rất ít nói chuyện, anh vào tỉnh Nhị viện không đến một tháng, mà khoảng thời gian này, lại là đoạn thời gian Vương Khải An cảm giác thoải mái nhất.
Cho dù lúc trước đãi ngộ Đông Đại Nhị viện cho anh tốt hơn, thế nhưng loại hoàn cảnh công tác và bầu không khí công tác này trước nay chưa từng có.
Kỳ thật, hoàn cảnh công tác và bầu không khí quan trọng hơn đơn vị, Tỉnh Nhị Viện kém Đông Đại Nhị Viện rất nhiều, tự nhiên phúc lợi cũng kém một cấp bậc.
Thế nhưng lúc đầu mình làm việc ở ngoại khoa lồng ngực, chủ nhiệm căn bản không coi mình như một phó chủ nhiệm, thậm chí khắp nơi nhằm vào...
Đúng là bệnh viện cho điều kiện không sai, nhưng vấn đề phòng ban có hòa hợp hay không, cũng là một vấn đề khó.
Đây không phải việc bệnh viện có thể điều tiết.
Vì vậy, sau khi hợp đồng Vương Khải An đến kỳ, dứt khoát kiên quyết rời Đông Đại Nhị Viện, đi tới Tỉnh Nhị Điện mà ngay cả khoa ngoại lồng ngực cũng không có.
Bên phía bệnh viện hứa hẹn với Vương Khải An, trong vòng ba năm sẽ thành lập ngoại khoa lồng ngực, để anh tạm thời cấp cứu trong tiểu tổ thành lập ngoại khoa lồng ngực, trước mang tổ, sau đó dùng thời gian ba năm thành lập đoàn đội của anh.
Tần Hiếu Uyên cho Vương Khải An đầy đủ quyền tự do, thậm chí bao gồm quyền lợi thành lập đoàn đội, cũng là rất có lòng rồi.
Chỉ là mới đến, Vương Khải An vừa khéo gia nhập tiểu tổ cấp cứu.
Vốn dĩ Vương Khải An còn không hiểu, vì sao chủ nhiệm Lý Bảo Sơn lại cho Trần Thương làm người phụ trách tiểu tổ cấp cứu, nhưng giờ anh đã biết rõ.
Là bởi vì thực lực Trần Thương, đây quả thật là một kẻ đáng sợ, từ thiên tài này đều có chút không thỏa đáng, một người đồng thời biết làm nhiều chủng loại phẫu thuật như vậy, hơn nữa mỗi một loại đều cỡ trình độ đại sự, phẫu thuật ngoại khoa lồng ngực mà mình luôn tự hào, so với Trần Thương cũng thua kém rất lớn.
Hơn nữa... Cũng bởi vì người này có một loại mị lực, có thể tập hợp mọi người trong đội lại với nhau.
Vì lẽ đó, cho dù là tiến sĩ Vương Khải An, hài hước gọi Trần Thương một tiếng "thầy Trần”, cũng là cam tâm trạng nguyện.
Sau khi Viện Viện thu thập xong đồ, nói với Vương Khiêm:
- Anh Khiêm nhi, sáu túi glucose hôm nay ai mời?
Vương Khiêm thuận miệng nói:
- Tôi mời
Chỉ là, Vương Khiêm bỗng nhiên sững sờ:
- Viện Viện, vì sao mỗi lần các người đều hỏi tôi là ai mời?
Viện Viện ngừng một lát, xấu hổ cười một tiếng:
- Y tá trưởng nói, bảo tôi hỏi anh.
Vương Khiêm nghe xong, lập tức nở nụ cười:
- Này! Có phải y tá trưởng cảm thấy con người tôi rất tốt hay không?
Viện Viện hơi xấu hổ:
- Y tá trưởng nói anh người này tao bao, thích mời, còn nói, không nên hỏi bác sĩ Trần, bác sĩ Trần khổ cực như vậy, không cần cân nhắc những chuyện này, Còn nói nếu như bác sĩ Trần hỏi tới, thì nói phòng phẫu thuật thanh toán.
Một y ta bên cạnh cũng chen vô nói:
- Đúng! Y tá trường còn nói, glucose cũng là tiền, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, bác sĩ Vương rộng lượng, không thèm để ý chút tiền này.
- Đúng rồi, anh hai Khiêm, tôi giúp anh ký sổ nhé! Hì hì...
Vương Khiêm sững sờ, lập tức mắt trợn tròn:
- Tôi mẹ nó, oan uổng... Nhà giàu còn ngồi ở đây, lại bóc lột tôi, mấy người không đau lòng à?
Mọi người nghe thấy vậy, lập tức cười ha hả. Chỉ là Vương Khiêm cũng thật không thèm để ý, mấy túi glucose... Ô ô...
Sáng sớm hôm sau, Trần Thương theo thói quen đi vào khoa cấp cứu, chẳng qua là sáng sớm hôm nay ăn hơi nhiều, cho nên hơi no...
Buổi sáng người bệnh tương đối nhiều, cửa ra vào lại xếp thành hàng dài.
Tối hôm qua ca đêm của chủ nhiệm An, ông nói với Trần Thương:
- Tiểu Trần tới rồi, mau đi xem người bệnh ở phòng khám bệnh một chút, phòng giám sát có người bệnh đặc biệt, tôi đi xử lý một chút.
Trần Thương gật đầu, nói với y ta hướng dẫn gọi người đến. Vừa mới ngồi xuống, hai người số bảy số tám là một nam một nữ đi đến, tuổi tác đều là hơn năm mươi tuổi.
Chỉ là, hai người đều cầm một cái hộp plastic.
Người đàn ông ngồi xuống, khuôn mặt hơi bối rối, gấp gáp nói:
- Bác sĩ, có thể tôi bị bệnh
Trần Thương sững sờ, vội vàng hỏi:
- Có chuyện gì?
Người đàn ông thở dài, lấy một cái hộp giống hộp Cơm từ túi nhựa màu đen ra:
- Có chút xấu xí, bác sĩ cậu... Không ngại?
Trần Thương nhẹ gật đầu:
- Vâng, không có việc gì, bác nói thử mình có chỗ nào không thoải mái trước?
Người đàn ông lắc đầu:
- Tôi không có chỗ không thoải mái... Tôi chỉ nói sáng sớm hôm nay lên đi WC, tôi phát hiện... nước tiểu của tôi là màu xanh! Sau khi nói xong, người đàn ông mở cái hộp trong suốt ra, lúc này xuyên thấu qua hộp, Có thể nhìn thấy chất lỏng bên trong màu xanh lá cây đậm.
Trần Thương khẽ nhíu mày:
- Bác mở ra cháu xem một chút.
Người đàn ông nhẹ gật đầu, mở nắp lên.
Trần Thương nhìn thấy nước tiểu màu xanh thẫm này xong, khẽ nhíu mày ngẩng đầu hỏi:
- Bác gần đây có uống phải cái gì lạ không? Ví dụ như thuốc nhuộm màu.
Người đàn ông vội vàng lắc đầu:
- Không có! Không khác bình thường lắm.
Trần Thương nhẹ gật đầu, bình thường nói màu sắc nước tiểu bình thường là màu vàng nhạt, trong suốt, không có hiện tượng lắng đọng vẩn đục.
Nhưng nước tiểu này, màu sắc thật là kỳ quái màu gì cũng có, đỏ trắng lam vàng...
Loại màu xanh lá cây đậm này... Loại này màu sắc nước tiểu dường như liên quan tới uống thuốc, không phải bệnh tật gây nên.
Đương nhiên nếu có bệnh dịch tả, phát ban tổn thương cũng sẽ xuất hiện, nhưng khả năng loại này dường như rất nhỏ.
Nghĩ tới đây, Trần Thương hỏi:
- Bác có bệnh gì, uống thuốc gì? Thường xuyên ăn món gì?
Người đàn ông nói:
- Tôi bị cao huyết áp, suy tim mãn tính, uống thuốc chống tăng huyết áp số 0 của Bắc Kinh và Amlodipine, những thứ khác chưa từng uống.
Trần Thương nghe vậy, hơi chợt hiểu ra nói:
- Thuốc chống tăng huyết áp số 0 của Bắc Kinh? Bác uống bao lâu rồi?
Người đàn ông nghĩ nghĩ:
- Uống nhiều năm rồi, nhưng đứt quãng, thời gian trước phù chân, bác sĩ nói tôi gần đây uống nhiều thêm chút.
- Bác sĩ... Tôi sẽ không bị bệnh lạ gì chứ?
Trần Thương không khỏi mỉm cười, nói:
- Cháu đoán bác không bị bệnh gì, nhưng bây giờ cháu cũng không thể cho bác kết luận, như vậy đi, bác đi kiểm tra nước tiểu thường quy và kiểm tra nội soi, chúng ta xem thử.
- Có thể có liên quan với việc bác gần đây uống Reserpin, cũng chính là thuốc chống tăng huyết áp số 0 của Bắc Kinh.
Người đàn ông sững sờ:
- Thuốc chống tăng huyết áp số 0 của Bắc Kinh còn có thể khiến nước tiểu biến thành màu xanh?
Trần Thương gật đầu:
- Đúng vậy, nếu như bây giờ bác không có bệnh đặc biệt gì khác, loại nước tiểu màu xanh lá cây đậm, rất có thể là viên nén hợp chất reserpin và amphetamine gây nên, bác đi xét nghiệm nước tiểu đi.
Người đàn ông nghe vậy, nhẹ nhàng thở ra, vội vàng đứng dậy đi ra bên ngoài.
Không phải bệnh nặng gì là được rồi...
Mà lúc này, phụ nữ sau lưng đi tới, hơi xấu hổ.
- Bác sĩ, tôi đi đại tiện tại sao lại là màu xám trắng...
Trần Thương sững sờ, sáng sớm hôm nay làm sao vậy?
Là... do bữa sáng mình ăn nhiều hả?