Thật ra
Khi Trần Thương vừa bắt đầu đã có thể dựa vào các dấu hiệu và tình huống người bệnh, chuẩn bị van một chiều bên trong ống phân luồng, đã giúp cho anh được ban giám khảo chấm cho điểm tối đa
Mà động tác khâu lại kế tiếp của Trần Thương chỉ cần không có vấn đề, trên cơ bản thì ca phẫu thuật này, Trần Thương sẽ đạt được một điểm số rất không tệ.
Nhưng mà...
Ngay lúc này, Trần Thương lại cần hai sợi chỉ, anh muốn làm gì?
Lúc này, chỉ thấy Trần Thương xuyên sợi chỉ qua động mạch chủ lên, một đoạn chụp vào bên trên ống phân luồng, tiếp đó cẩn thận nắm chặt
Một sợi chỉ còn lại thì buộc ở phía xa động mạch chủ xuống, tiếp đó một đoạn mặt khác cũng buộc tốt ở ống phân luồng, lại lần nữa gần hơn
Lúc này, chỉ thấy toàn bộ ống phân luồng Gott xuất hiện một góc độ nhìn quái dị.
Đây cũng không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là mạch máu vận hành, bỗng nhiên trở nên vô cùng trơn tru
Tôn Cao Hưng lập tức mở to hai mắt nhìn
Ôi đệt...
Đây là... Đây là thay đổi chuyển lưu?
Đây quả thực là ý nghĩ của một thiên tài, làm sao có thể làm được
Không đúng
Sao có thể nghĩ ra được?
Hai người Tôn Cao Hưng và Hầu Lượng đều hơi kích động, trên mặt vui mừng khó mà khống chế, cảm giác hưng phấn lộ rõ trên mặt
Thật vui vẻ
Không ngờ đến giám thị ở Đông Dương lại có thể nhìn thấy ca phẫu thuật như vậy.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tôn Cao Hưng hơi hưng phấn.
Với tư cách là chủ nhiệm khoa Tim Mạch của bệnh viện thủ đô An Trinh, Tôn Cao Hưng vào nam ra bắc thấy quá nhiều thiên tài.
Dù là như thế, ông cảm thấy mình gặp phải thiên tài gì thì có lẽ cũng sẽ chẳng có cảm giác gì lạ
Thế nhưng lần này
Trần Thương lại một lần phá vỡ nhận biết của Tôn Cao Hưng đối với thiên tài.
Đối với thiếu hụt của thuật phân luồng Gott này, là không cách nào khống chế chuyển lưu lượng, rất nhiều người đều thử thay đổi.
Ví dụ như van một chiều chính là một ý nghĩ rất có sáng tạo và mang tính lịch sử, thay đổi thiếu hụt to lớn của thuật phân luồng Gott.
Nhưng... Đối với điểm chuyển lưu không cách nào khống chế này, tính hạn chế của van một chiều lại rất lớn.
Mỗi một giáo sư và chuyên gia của các bệnh viện đều từng thử qua, tất cả tạp chí và diễn đàn lớn cũng có giới thiệu.
Mánh lới quảng cáo cũng vô cùng nhiều.
Tôn Cao Hưng cũng từng học thử qua, nhưng... Cái loại biện pháp đơn giản dùng hai sợi chỉ này, nói thật, anh còn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Hơn nữa, loại biện pháp này, anh vừa nhìn đã cảm thấy rất có hiệu quả
Mặc dù không tự mình nếm thử, nhưng Tôn Cao Hưng vẫn biết rõ, cái này chắc chắn là một cái biện pháp dùng rất tốt.
Anh rất thích
Bởi vì phải biết, phẫu thuật khâu mạch máu lớn trong lồng ngực, cũng không thể cam đoan chắc chắn sẽ tiến hành trong phòng phẫu thuật, cũng không chắc chắn có thể đảm bảo có đủ toàn bộ dụng cụ để làm
Mà nếu như vậy, hai chỉ bện cộng thêm một cái ống chuyển lưu là có thể hoàn thành một ca thuật phân luồng Gott hiệu suất cao, giúp việc khâu mạch động mạch chủ xuống trở nên hoàn hảo.
Đây không phải sáng tạo thì là cái gì?
Nghĩ tới đây, Tôn Cao Hưng thật vui vẻ
Thế nhưng, một màn kế tiếp nói cho Tôn Cao Hưng, anh vui vẻ có hơi sớm.
Lúc này, người bệnh đang truyền máu, vì vậy huyết áp không ngừng tăng trở lại.
Như vậy, lưu lượng chuyển của người bệnh cũng cần được kiểm soát.
Mà Trần Thương chẳng qua là lại lần nữa điều chỉnh sợi chỉ, mục đích chính là lần nữa khống chế chuyển lưu.
Cái này cũng quá xảo diệu rồi...
Khi nãy Tôn Cao Hưng chỉ cho rằng, vừa rồi dùng chỉ khống chế chẳng qua là làm cố định hơn thôi, không ngờ... Sợi chỉ kết này còn có thể khống chế?
Hơn nữa thông qua chiều dài sợi chỉ để khống chế, thay đổi hình dạng ống lưu, từ đó thực hiện biện pháp khống chế chuyển lưu
Thiên tài
Tuyệt đối là thiên tài
Tôn Cao Hưng dám vỗ bàn nói với Trần Thương, anh nếu không phải thiên tài tôi hôm nay ăn Hầu Lượng
Hầu Lượng hiện tại hơi hơi loạn.
Không sai
Sau khi anh thấy Trần Thương thực hiện một loạt động tát này thì hơi nghẹn họng trân trối, trợn mắt hốc mồm nhìn
Bởi vì giờ không còn gì có mị lực hơn phẫu thuật của Trần Thương nữa
Cái gì không nóng, cái gì một bản cao đẳng ba bản với anh mà nói một chút lực hấp dẫn cũng không có.
Hầu Lượng thề, một ca phẫu thuật này, anh có thể xem một trăm lần
Phẫu thuật chậm rãi đến hồi kết.
Sau khi Trần Thương thanh lý tất cả, gồm cả sợi chỉ cũng cắt đi.
Nhìn qua hai người nói:
- Cảm ơn hai vị giám khảo
Nói xong, Trần Thương chuẩn bị rời đi
Chỉ thấy Tôn Cao Hưng vội vàng gọi lại Trần Thương:
- Chờ một chút
Trần Thương tò mò quay đầu:
- Giáo sư, làm sao vậy?
Tôn Cao Hưng ngượng ngùng nói:
- Vừa rồi cậu là dùng sợi chỉ để khống chế chuyển lưu hả?
Trần Thương gật đầu:
- Không sai.
Tôn Cao Hưng nghe thấy Trần Thương xác nhận, bất đắc dĩ nói:
- Cậu học cái này từ đâu vậy?
Trần Thương xấu hổ cười nói:
- Là chính tôi suy nghĩ ra được.
Hoàn toàn chính xác, sau khi phẫu thuật đạt đến hoàn mỹ, rất nhiều thứ sẽ chỉ tùy cơ ứng biến, dựa vào biểu hiện khác biệt đưa ra lựa chọn khác nhau.
Đây mới thực sự là ý nghĩa hoàn mỹ
Đương nhiên, hoàn mỹ cũng không đúng lắm, bởi vì... Hoàn mỹ là không ngừng phát triển.
Sau khi Tôn Cao Hưng và Hầu Lượng nghe thấy, hai mặt nhìn nhau, cảm khái một tiếng, trong mắt xuất hiện một câu: Many years, in dog?
Người ta 27 tuổi đã cải tiến kỹ thuật của thuật thức phân luồng Gott, mình làm được cái gì?
Tôn Cao Hưng trực tiếp đánh giá:
- Rất tốt, rất lợi hại! Phương pháp này rất có giá trị nghiên cứu
Trần Thương nghe thấy khẳng định từ Tôn Cao Hưng, tự nhiên cũng cười vui vẻ nói:
- Cảm ơn giáo sư khích lệ.
Tôn Cao Hưng tiếp tục hỏi:
- Vậy... thuật thức này có tên không?
Trần Thương sững sờ, nó mới tạo ra được mười phút, còn chưa có tên nữa, nhưng người ta đã hỏi đến, vậy tự đặt một cái đi
- Cứ gọi là... Là phương pháp hai dây thừng vậy?
Vừa nghe lời này, lập tức Tôn Cao Hưng và Hầu Lượng một mặt xấu hổ
Tên phương pháp phẫu thuật này quá tùy tiện rồi?
Sao có thể xứng được với thuật thức tốt như thế?
Trần Thương thấy thế, đặt tên bất lực, làm sao bây giờ...
- Nếu không... Phương pháp hai dây thừng một ống?
Tôn Cao Hưng càng thêm im lặng:
- Được rồi, sau khi cậu đi ra ngoài thì suy nghĩ thêm đi
Anh thực sự không muốn Trần Thương lạm dụng cái thuật thức tốt này
Sau khi chờ Trần Thương rời đi.
Tôn Cao Hưng mặt lộ vẻ vui mừng, trong đầu nhớ tới ca khúc bản mệnh của mình: Tất cả bách tính nước nhà à, hôm nay tôi vô cùng vui vẻ nha
Không sai
Nhìn thấy thuật thức này, đừng nói thời gian hai ngày, cho dù là hai tháng anh đều cảm thấy đáng giá
Vô cùng vui vẻ
Hầu Lượng nhìn Tôn Cao Hưng:
- Chủ nhiệm Tôn, ngài xem... Đánh bao nhiêu điểm thì mới phù hợp?
Tôn Cao Hưng vỗ bàn một cái, chắc nịt nói:
- 100 điểm! Cái này còn phải cân nhắc à? Một ca phẫu thuật hoàn mỹ, cộng thêm cách thuật thức quy trình sáng tạo, không cho 100 điểm tôi mới băn khoăn
Hầu Lượng gật đầu:
- Ý của anh là... Anh đánh 100 điểm? Tôi cho 96 điểu? Tiếp đó bình quân 98 điểm? Thiếu một điểm kiêu ngạo, thiếu một điểm...
Tôn Cao Hưng sững sờ, liếc mắt:
- Không! Đối với một ca phẫu thuật này, tôi cảm thấy chắc chắn phải cho ra 100 điểm! Cuối cùng một trăm điểm
Hầu Lượng thở dài:
- Tôi cũng muốn cho 100 điểm, nhưng mà... Hai ta đều cho 100 điểm, cuối cùng phải báo cáo cho hội uỷ ban khoa học tim mạch quốc gia thế nào đây.
Tôn Cao Hưng xoa hai hàng lông mày:
- Tôi chính là phó chủ tịch, không sợ! Nếu nói, anh nói 100 điểm có đáng giá hay không đi
Hầu Lượng gật đầu:
- Đáng giá
- Vậy thì cho 100 điểm