Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 672 - Chương 673: Trần Thương! Tôi Muốn Phẫu Thuật Thẩm Mỹ

Khi bac si mo hack full
Chương 673: Trần Thương! Tôi Muốn Phẫu Thuật Thẩm Mỹ
 

Vừa về đến nhà, Trần Thương đã vội vàng thu dọn đồ đạc một phen. Sau đó, anh trực tiếp đứng dậy, đón xe đi đến bệnh viện chỉnh hình Chí Tân.

Vào lúc này, ngoài trời vẫn còn rất sớm, chỉ vừa mới qua khỏi năm giờ chiều. Trần Thương dự định sẽ ăn lẩu hải sản vào bảy giờ tối ngày hôm nay.

Thời gian hai tiếng, cũng đủ để anh giải quyết công việc rồi.

Hôm nay, mọi người chỉ mới vừa tranh tài xong, mà ai nấy cũng đều nhanh chóng về nhà dọn dẹp đồ đạc, sau đó đổi sang một bộ quần áo tương đối thoải mái giản dị, cuối cùng là dành một chút thời gian cho vợ và con của họ.

Hôm nay là ngày Trương Ái Hương đi cắt chỉ, Trần Thương cũng rất chờ mong xem hiệu quả khôi phục của cô ấy như thế nào

Mặc dù, cảm giác đầu tiên sau khi làm phẫu thuật xong quả thật không hề tệ một chút nào cả. Thế nhưng, việc điều khiển quá trình tự lành của cơ thể, phải nói là vô cùng khó khăn.

Sự tái tạo của các mô vết sẹo và sự khép lại của các mô cũng giống như thiên nhiên, là một chuyện vô cùng kỳ tích có thể xảy ra.

Hai người Trương Chí Tân và Hồ Truyền Kim cùng nhau đứng đợi Trần Thương tới, trong tâm trạng vô cùng lo lắng và bất an.

Trịnh Quốc Đàm và Lenacus cũng đã tới đây cùng với Trương Ái Hương. Bây giờ, hai người họ đều đang ngồi ở bên trong phòng bệnh.

Tất cả mọi người đều hơi lo lắng, bất an.

Thật ra, cuộc sống chính là như vậy, nếu như bạn có đầy sự mong đợi ở trong lòng, muốn nhìn những điều ngạc nhiên, thế nhưng, bước chân của bạn vẫn luôn có một chút e sợ, bởi vì lý tưởng và hiện thực luôn rất chênh lệch với nhau.

Hi vọng càng lớn, thất vọng lại càng lớn hơn

Lenacus đứng dậy, đi ra bên ngoài chờ đợi. Ông quyết định để lại không gian riêng tư cho hai vợ chồng họ.

Trịnh Quốc Đàm ngồi ở bên giường, hai tay của anh đều đang nắm lấy tay của Trương Ái Hương:

- Bà xã rất chờ mong có phải hay không? Bà xã rất căng thẳng có phải không?

Trương Ái Hương cởi mở, cười với anh một chút. Cô cảm nhận được bàn tay của Trịnh Quốc Đàm đang nắm lấy tay của cô thật chặt, đột nhiên, cô nhận ra rằng dáng vẻ như thế này thật sự rất hạnh phúc:

- Căng thẳng hả? Ngược lại, em tuyệt đối không hề căng thẳng một chút nào hết. Dù sao, em cũng đã như thế này nhiều năm như vậy rồi, nếu như tiếp tục thất bại thêm một lần nữa thì có làm sao đâu?

- Chúng ta hy vọng đi, thế nhưng... Em hy vọng, khi anh nhìn thấy em, anh sẽ rất vui vẻ. Thật lòng mà nói, em lo rằng anh sẽ cảm thấy thất vọng.

Sau khi Trương Ái Hương nói những lời cuối cùng, giọng nói của cô càng ngày càng thấp đi, cũng càng ngày càng không có tự tin.

Bất đắc dĩ, cô thở dài một tiếng...

Trịnh Quốc Đàm có hơi sững sờ một chút, anh mở miệng nói:

- Không có việc gì cả. Dù sao, chúng ta cũng đã kết hôn với nhau rồi, việc này không có gì quan trọng hết.

- Lại nói, em phải tin tưởng vào khả năng của tiểu Trần chứ, vì để phẫu thuật được cho em mà bác sĩ Trần đã phải cực khổ rất nhiều rồi đó. Nói không chừng, so với trong tưởng tượng của em còn bất ngờ hơn nữa đấy

Trịnh Quốc Đàm cảm nhận được sự mất mát của Trương Ái Hương, ông bất đắc dĩ an ủi cô.

- Chờ sau khi sức khoẻ của em tốt lên, anh sẽ dẫn em đi tham gia tiệc rượu, cùng em đi đến trang trại ở nước Anh của anh. Lúc đó, những bông hoa mà em trồng ở trang trại đều đã phát triển rất cao. Năm ngoái, chúng ta đã thu hoạch tốt trang trại nho, hôm qua, anh vừa mới nếm mùi vị rượu đó thử. Quả thật, nó không hề tệ chút nào cả, đó là hương vị mà em ưa thích.

Trương Ái Hương không chỉ là một người phụ nữ của gia đình, mà còn là một người phụ nữ mạnh mẽ

Sau sự thành công của một người đàn ông, chắc chắn phải có một người phụ nữ mạnh mẽ

Vào lúc Trịnh Quốc Đàm nói về sự phát triển nhanh nhất trong cuộc sống, ông ta có nói Trương Ái Hương đã từng nắm giữ quyền lực lớn nhất của một công ty

Vợ chồng hai người họ chính là kỳ tích trong thương nghiệp của toàn bộ tỉnh Đông Dương.

Thật ra, Trần Thương không cần phải trực tiếp làm những công việc như cắt chỉ và tháo bỏ băng vải thế này. Thế nhưng, Trịnh Quốc Đàm lại hi vọng Trần Thương có thể tự mình làm công việc này.

Vừa mới đến cửa bệnh viện, Trần Thương đã nhìn thấy hai người Trương Chí Tân và Hồ Truyền Kim ngồi ở trước cửa ra vào, háo hức trông đợi anh giống như hòn vọng phu.

- Tiểu Trần đến rồi kìa

Hồ Truyền Kim vội vàng đứng dậy, chào đón anh.

- Tiểu Trần, trận tranh tài thế nào rồi?

Trương Chí Tân lại vội vàng hỏi.

Hai người họ đều vô cùng trông mong anh. Thế nhưng, lời nói phát ra ngoài lại không hề giống nhau.

Hồ Truyền Kim hi vọng Trần Thương đến sớm hơn một chút, còn Trương Chí Tân lại chờ mong tin tức tốt của Trần Thương.

Trần Thương khẽ gật đầu, đối với anh. Anh muốn đùa giỡn với Trương Chí Tân một chút:

- Đương nhiên là không có vấn đề gì rồi, nhưng mà cũng chỉ là hình thức mà thôi.

Sau khi Trương Chí Tân nghe xong, nhất thời bất đắc dĩ tán dương anh:

- Ngạc nhiên nha! Quá tuyệt vời rồi còn gì?

- Để tôi cho cậu biết nha! Nếu cậu đạt được một vị trí tốt ở trong giải thi đấu cả nước, không biết có bao nhiêu bệnh viện trên cả muốn dành lấy cậu đâu! Hàm lượng của cuộc thi đấu này vẫn rất cao đấy

Trương Chí Tân hưng phấn nói.

Hồ Truyền Kim chỉ cười với anh rồi bảo:

- Tiểu Trần, mau đi lên đây. Tổng giám đốc Trịnh và Lenacus tiên sinh đang chờ ở trên lầu đấy

Trần Thương cười rồi gật đầu.

Anh và Trương Chí Tân đã từng là bạn bè tốt của nhau. Dĩ nhiên, anh cũng có quan hệ đôi bên cùng có lợi với Hồ Truyền Kim. Anh cảm thấy điều này xem ra rất rõ ràng.

Sau khi đi lên lầu, Lenacus mỉm cười nhìn Trần Thương rồi mới mở miệng nói:

- Tiểu Trần, tôi nghe nói cậu mới vừa tham gia trận tranh tài à, kết quả như thế nào rồi?

Trần Thương mỉm cười, đáp lại:

- Cảm ơn Seaton tiên sinh đã quan tâm, kết quả tranh tài của tôi rất thuận lợi.

Lenacus bùi ngùi mãi không thôi. Ông không thể tưởng tượng nổi, nói:

- Hoá ra thế giới này thật sự có thiên tài nha. Tôi vẫn cho rằng cậu là một bác sĩ chỉnh hình chuyên nghiệp, bây giờ xem ra, cậu còn là một bác sĩ ngoại khoa tim nữa cơ đấy. Phải nói rằng chỉnh hình chẳng qua chỉ là một chức vụ khác của cậu mà thôi? Sau khi Petra biết rõ điều này, cậu ta chắc chắn sẽ cảm thấy vô cùng ghen ghét cậu

- Ngoài ra còn có một chuyện nữa, Trần Thương à, tôi cảm thấy trái tim nhỏ bé của tôi cần phải được bảo vệ! Cậu có cần suy nghĩ một chút xem có nên học cái khác nữa hay không? Như vậy, đến khi tôi bị bệnh, tôi cũng không cần phải lo lắng nữa.

Lenacus trực tiếp làm cho Trần Thương nhịn không nổi bật cười.

Mọi người cùng nhau kết bạn, rồi đi đến phòng bệnh.

Trịnh Quốc Đàm đứng dậy, gật đầu tỏ ý với Trần Thương, cũng không nói thêm cái gì.

Khoảng thời gian này, hai người thường xuyên liên hệ với nhau, mối quan hệ thật sự rất không tệ.

Lời khách sáo cũng không cần phải nói nhiều hơn nữa.

Vốn dĩ Trương Ái Hương không hề khẩn trương. Thế nhưng, khi biết Trần Thương đến, nhất thời, cô lại cảm thấy có một chút lo lắng thấp thỏm.

Đến khi y tá đem kéo ra, Trần Thương buộc phải an ủi cô một phen:

- Chị dâu à, chị không cần phải lo lắng gì cả. Nói không chừng, chị còn cảm thấy ngạc nhiên nữa đó.

Trương Ái Hương mỉm cười, cất tiếng nói:

- Ừ, tôi tin tưởng cậu.

Bình Luận (0)
Comment