Trần Thương nhìn thấy chìa khóa xe nhất thời có sửng sốt.
Porsche...
Trần Thương vội vàng lắc đầu, cười nói:
- Không cần đâu, không cần đâu, chị dâu à chị quá khách khí với em rồi, chiếc xe này cũng quá quý giá đi.
Trịnh Quốc Đàm nghe xong, nhất thời hai mắt sáng lên:
- Tiểu Trần à, chiếc xe này đã đậu ở trong nhà của anh rất lâu rồi, cậu lấy nó mà lái đi, dù sao mang nó trở về cũng chỉ để hít bụi.
Trương Ái Hương vội vàng gật đầu, mở miệng nói:
- Đúng vậy, cậu cũng không cần quá khách khí với chúng tôi, cậu đã giúp tôi một ân tình lớn như vậy rồi, thế nhưng tôi vẫn còn chưa kịp nói một tiếng cám ơn với cậu nữa là.
- Chỉ có một chiếc xe thì tính là cái gì, hôm nay cậu cứ lái nó trước đi, chờ thêm mấy ngày nữa, cậu đến cứ nhà tôi ngồi một chút, tôi mang cậu đến nhà xe nhìn thử, cậu cứ nhìn mấy chiếc xe ở bên trong mà nói với chị dâu, chị dâu lập tức đưa cho cậu
Ừm
Đại phu nhân chính là đại phu nhân, chỉ cần một câu nói là có ngay một chiếc xe.
Trần Thương cảm thấy gan to của Từ Nhược Vận cũng chỉ có thể dùng để làm nũng, thế nhưng đại phu nhân này lại khác rồi, chỉ cần một câu nói là có thể tùy tiện mà sắp xếp
Kỳ thật
Tập đoàn Trịnh thị là sản nghiệp của gia tộc, vì thế nên cổ đông chủ yếu cũng chỉ có vài người, Trương Ái Hương là cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn Trịnh thị, kỳ thật vốn là cổ đông lớn thứ nhất, nhưng mà khi mà cổ phần bị pha loãng, Trương Ái Hương lo lắng cho vấn đề cổ phần mà Trịnh Quốc Đàm đang nắm giữ, nên cô chủ động pha loãng cổ phần của mình, vì thế mới trở thành cổ đông lớn thứ hai.
Trước đây, Trương Ái Hương cũng là một nhân vật quát tháo khắp nơi ở tỉnh Đông Dương, giá trị của bản thân lên đến trên trăm tỷ
Chỉ mới có một chiếc xe thì tính là gì?
Sau khi trải qua một hồi từ chối, Trần Thương cảm thấy từ chối mãi cũng không tốt, vì thế không thể làm gì khác ngoài nói cảm ơn.
Trương Ái Hương cười cười, mở miệng nói:
- Đây là kiểu Panamera mới nhất, là xe nhập khẩu, khi ban đầu mới mua về chị cũng chỉ mới thử xe có một lần, sau đó cất nó đi, cậu ưa thích thì cứ trực tiếp lái đi, chị cho người làm tốt tất cả các thủ tục cho cậu.
Kỳ thật giá cả của Panamera “trên thực tế cũng không phải là cao lắm, nhưng... Nếu như anh thảo luận giá cả cùng với đại gia” thì thật sự là vô cùng không thích hợp.
Hơn nữa, nếu nói sự thật thì nó cũng là một chiếc xe rất không tệ chút nào.
Dựa theo khả năng của Trương Ái Hương, thì dù sao cũng phải từ giá hai trăm vạn trở lên.
Sau khi Trần Thương bàn giao một phen xong, thì anh đứng dậy rời đi.
Xuống tới chỗ đậu xe ở dưới lầu, Trần Thương ấn xuống một cái trên chìa khóa xe, nhất thời có một chiếc xe Porsche Panamera màu trắng xuất hiện ở trong tầm mắt của Trần Thương
Một chiếc xe rất đẹp
Quan trọng nhất chính là biển số xe
Sau khi Trần Thương nhìn thấy bảng số xe thì liền có một chút sững sờ: Đông A 66666
Không nói tới chiếc xe này, thậm chí ngay cả bảng số xe cũng rất khí phách.
Nghĩ tới đây, Trần Thương hơi chờ mong nho nhỏ, sau khi mở cửa xe, quả nhiên bên trong sạch sẽ vô cùng, ngay cả một thứ đồ dùng cá nhân cũng đều không có, hơn nữa lại còn có một loại mùi thơm thản nhiên, khiến người ngửi thấy cảm giác rất thoải mái.
Bao da bằng nhựa ở trên xe cũng chưa có tháo ra, lúc lái xe quản gia hẳn là phải cẩn thận từng li từng tí đi.
Toàn bộ phong cách của xe nghiêng về hướng thời trang thể thao, đột nhiên Trần Thương cảm thấy ngược lại nó lại vô cùng thích hợp với Tần Duyệt.
Nhìn đồng hồ, bây giờ mới vừa vặn có sáu giờ, Trần Thương nhất thời cười cười, bấm điện thoại gọi cho Tần Duyệt:
- Mỹ nữ, có rảnh hay không vậy?
Tần Duyệt nghe thấy điện thoại, cô chần chờ một lát rồi mới bắt máy:
- Xin lỗi, tôi đã có người yêu rồi.
Trần Thương bất đắc dĩ cười một tiếng, cô ngốc này quá nghịch ngợm rồi:
- Vậy cô có phiền khi đi ra ngoài cùng với tôi hay không?
- Nếu chồng của tôi mà biết thì phải làm sao bây giờ?
Trần Thương im lặng một lát, diễn kịch đến nghiện rồi?
- An tâm giao cho tôi, sau 10 phút nữa xuống lầu, tôi đợi cô.
Dáng vẻ của Tần Duyệt giả vờ vô cùng đắn đo, cô liền thở dài nói:
- Vậy thì... Được rồi.
Sau khi tắt điện thoại, Trần Thương khởi động xe, anh ngồi ở vị trí điều khiển, chiếc xe xử lý những âm thanh hỗn tạp rất đúng chỗ.
Hàng hiệu chính là hàng hiệu
Nghĩ tới đây, Trần Thương trực tiếp khởi động xe, sau đó lái tới Tỉnh Nhị Viện.
Chiếc xe như thế này, không tính tới việc chìa khoá thấp, nhưng chìa khoá cũng không phải cao giống như Đại G mà Cô Mạnh đã lái.
Trần Thương thật sự là vô cùng yêu thích.
…
…
Trần Thương càng nghĩ càng hưng phấn, muốn chạy ngay đến trước mặt Tần Duyệt.
Anh đánh tay lái rồi cho xe chạy thẳng đến chung cư, sau khi xuống xe lập tức gọi điện cho Tần Duyệt:
- Anh đang ở dưới lầu.
Tần Duyệt cười hì hì gật đầu:
- Em đi giày xong rồi xuống
Cúp điện thoại, Tần Duyệt vừa xỏ giày vừa nói với ông Tần:
- Cha, con không ăn cơm tối đâu, cha với mẹ cứ ăn với nhau đi nhé.
Ông Tần hừ lạnh một tiếng:
- Cha sẽ không cho con đi ra khỏi cửa
Tần Duyệt sững sờ:
- Mẹ... Mẹ xem cha kìa.
Kỳ Như Vân lúc này mới nhìn ông Tần:
- Được rồi được rồi, con nhanh đi hẹn hò đi, con bé vô tâm này! Sáng hôm nào làm cơm tình yêu cho ai đó thì có nhớ đến người mẹ này không?
Tần Duyệt nghẹn lời ngay lập tức, mặt đỏ lên, tức giận đi nhanh xuống lầu.
Kỳ Như Vân từ trên ghế salon đứng dậy, khoát tay:
- Aizza.. Ông nó à, hai ta cũng nên xuống lầu đi tìm món gì ngon ăn thôi nhỉ?
Ông Tần nghe xong, mắt sáng ngay tức thì:
- Ý kiến hay, đúng rồi, hình như tôi còn giữ cái thẻ Chirs phòng Vip, để tôi tìm xem, chúng ta buổi tối đi ăn cơm Tây nhé?
Ký Như Vân nghe xong, đúng như mong đợi:
- Ý kiến hay! Mình đợi tôi đi thay bộ quần áo đẹp đã, còn nữa, mình cũng lấy bộ đồ tây tôi mua cho mặc đi.
Ông Tần gật đầu:
- Bà đợi tôi một lát, tôi gọi điện thoại trước đã, xem có thể đặt trước một bàn được hay không.
vừa nói, ông Tần cũng vừa cầm được tấm thẻ phòng VIP của Tần Duyệt, nhìn số điện thoại phục vụ ghi trên đó.
Không bao lâu, có tiếng đầu bên kia nhấc máy:
- Xin chào quý khách, chúc quý khách một ngày tốt lành, xin hỏi quý khách có yêu cầu gì ạ?
Tần Hiếu Uyên nghe xong, sửng sốt một chút, cảm thấy có gì đó không giống nhà hàng:
- Tôi định tối nay đến dùng bữa.
Đối phương hỏi:
- Xin hỏi số thẻ của ngài là gì.
Tần Hiếu Uyên cầm lấy thẻ hội viên, sau đó đọc một dãy số, đối phương nói tiếp:
- Quý khách, ngài là khách hàng VIP của chúng tôi, có thể hẹn trước bất cứ lúc nào, xin lưu ý khi đến hãy mang theo thẻ thành viên...
Tắt điện thoại xong, Tần Hiếu Uyên trợn tròn mắt:
- Này bà nó, tấm thẻ hội viên con gái chúng ta giữ thật ra là của ai! Ai mà lúc nào cũng có thể hẹn trước, những lần trước đặt trước một tuần cũng chỉ được ngồi cạnh cửa sổ, cái này thật khác biệt quá
Chỉ thấy Ký Như Vân trang điểm xong đi ra, trong ngực cầm một chai rượu vang đỏ mà Tần Duyệt mang đến:
- Tối nay chúng ta xa xỉ một chút đi
Ông Tần gật đầu:
- Nói đúng! Giữ tiền để làm gì, tất cả cuối cùng đều phải tiêu. Nghĩ nhiều mà làm gì
Ký Như Vân:...