Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 685 - Chương 686: Cha Vợ Ra Tay Thật Độc Ác

Khi bac si mo hack full
Chương 686: Cha Vợ Ra Tay Thật Độc Ác
 

Ngay lúc này, Tần Hiếu Uyên và Lý Bảo Sơn đẩy cửa đi vào.

Tần Duyệt thì đang ngồi xổm ở một bên đấm bóp cho Trần Thương, Trần Thương nằm lỳ ở trên giường, đầu uốn trong chăn, hăng hái nói:

- Ừm, có thể, mạnh lên chút, đúng... được đó... Thật ngoan! Chút nữa mua kẹo cho em ăn

Tần Duyệt cười hì hì nói đến:

- Đúng vậy, chủ nhân

Ông Tần thấy một màn đẹp mắt này, nhất thời sững sờ, trên mặt nổi gân xanh.

Con gái của tôi tôi cũng không dám chơi như vậy, cậu tên hỗn tiểu tử này.

Còn có... nha đầu chết tiệt kia

Còn chủ nhân

Quá xấu hổ

Ông Tần nghĩ đến đã cảm thấy đầu run lên.

Nghe thấy có người đến, Tần Duyệt quay người, phát hiện chủ nhiệm Lý và cha mình đứng ở phía sau, trợn mắt hốc mồm nhìn chằm chằm mình.

Nhất thời hơi đỏ mặt, vội vàng đứng lên thè lưỡi, đứng dậy chạy mất.

Mà Trần Thương cảm giác không có động tĩnh, nhất thời sững sờ:

- Làm sao không ấn, nhanh, ấn mạnh lên chút, cơ mông cũng xoa bóp cho tôi.

Ông Tần nghe xong, tức bể phổi

Còn cơ mông lớn

Con mẹ nó, tôi phải cắt đứt tất cả 639 khối cơ bắp, 60 ức sợi cơ nhục toàn thân của cậu

Tức chết lão tử.

Lý Bảo Sơn thấy thế, vội vàng nói:

- Tiểu Trần, mau dậy

Trần Thương nghe thấy giọng nói Lý Bảo Sơn, nhất thời sững sờ, vội vàng đứng lên, xoay người lại chợt phát hiện cha vợ là viện trưởng Tần đứng ở nơi đó, chẳng qua là... Con mắt có chút hồng.

Trần Thương nhất thời sững sờ

Tâm lý nói thầm một tiếng: Mẹ nó, chuyện xấu.

Tần tiểu liếm đâu?

Làm sao nhanh chạy như vậy...

Trần Thương khóc không ra nước mắt.

Lý Bảo Sơn khụ khụ một tiếng, cái này... Hẳn là thuộc về việc nhà?

Mình không nên tham gia đúng không?

Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn lúng túng nói:

- Tôi đi vệ sinh, các người... Ngồi trước

Nói xong, quay người đi ra ngoài, thuận tay đóng kỹ cửa lại.

Trần Thương xấu hổ cười một tiếng:

- Viện trưởng Tần... Tôi... Tôi chính là trạm khi lớn, cơ mông lớn có chút trướng

Lão Tần nghiến răng nghiến lợi, mặt lộ hung quang, thế nhưng tràn đầy quan tâm nói:

- Nha... Phẫu thuật một ngày, cũng khổ cực, tôi học xoa bóp đấm bóp, cậu nằm xuống, tôi xoa bóp cho cậu

Trần Thương nhất thời biến sắc:

- Cái này... Cái này nào dám, ngượng ngùng bao nhiêu, viện trưởng Tần quá khách khí.

Tần Hiếu Uyên quặm mặt lại:

- Nằm xuống

Trần Thương thở dài:

- Có thể không nằm sấp không?

Tần Hiếu Uyên im lặng.

Trần Thương bất đắc dĩ, đành phải nằm xuống, u oán nói câu:

- Nhẹ chút

Tần Hiếu Uyên gật đầu, híp mắt cười nói:

- Nhẹ không có hiệu quả...

- Ai ui...

- Đau đau đau

- Ai nha, chỗ kia không phải cơ mông lớn, kia là...

Bên ngoài, Lý Bảo Sơn thật sâu thở dài.

Người một nhà này, tương thân tương ái

Viện trưởng Tần đối tiểu Trần thật không có kiêu ngạo, tự thân đấm bóp...

Mà Tần Duyệt vểnh tai, nghe bên trong, một trận kinh hồn táng đảm: Trần Thương, anh cố chịu đựng nha

...

...

Khi rời Tỉnh Nhị Viện, Trần Thương đi bộ tới Đông Đại Nhất Viện.

Vì sao không ngồi xe?

Cơ mông đau

Chỉ là, Trần Thương hoài nghi viện trưởng Tần công báo tư thù, lúc mát xa, rõ ràng có một cỗ tà sức lực, dẫn đến hiện tại Trần Thương làm sao ngồi cũng không thoải mái

Lần này, Trần Thương kinh ngạc phát hiện, đường này đi hướng Đông Đại Nhất Viện đặc biệt dài.

Mà Tần Duyệt gửi tin nhắn:

- Đau không?

Trần Thương cầm điện thoại, gửi cái biểu lộ nhe răng:

- Không đau

Tần Duyệt:

- Cha em không làm gì anh chứ?

Trần Thương lắc đầu:

- Ừm, viện trưởng Tần tốt vô cùng, đè lên cơ mông lớn cho tôi, chỉ là, Tần Duyệt, viện trưởng Tần còn học qua xoa bóp?

Tần Duyệt sững sờ:

- Không có? Chỉ là tôi nghe mẹ tôi nói, cha tôi học Tiệt Quyền đạo, không biết là thật hay giả?

Trần Thương nhất thời sững sờ, con mẹ nó chứ thế nào cảm giác cái kia cỗ sức lực không giống như là đấm bóp đâu?

Mẹ nó...

Vừa dứt lời, Trần Thương một cước chân trượt vỏ chuối trên mặt đất, nhất thời một nỗi đau xé rách tim gan từ trên mông truyền đến.

Fuck

Cha vợ ra tay quá độc ác

Quả thực không phân thân sơ...

Trần Thương bước tập tễnh đến khoa ngoại tim của Đông Đại Nhất Viện

Bây giờ anh muốn nằm viện.

Nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui không biết làm nằm ở khoa nào

Trần Thương rất muốn hỏi khoa đau đớn một chút là có trị đau mông không, nhưng mà nếu bị hỏi bệnh, Trần Thương cũng không biết trả lời như thế nào thì tốt hơn.

Chẳng lẽ nói... Bị Tiệt quyền đạo đánh vào mông?

Haizz...

Lòng mệt mỏi

Tần Tiểu liếm ơi Tần Tiểu liếm, sao em lại có thể chạy nhanh như thế

Đây chính là cha ruột của em, em cũng không cản một chút.

Trần Thương rất lo lắng.

Đến phòng ban đã 6 rưỡi, mới vừa đi vào đã thấy Tam Bác lập tức đứng dậy

- Trần Thương đến

Cát Hoài lập tức đè Trần Thương trên ghế:

- Tiểu Trần, trâu bò nha, lại đánh bại được tổ đứng đầu, đại diện Đông Dương thi đấu, có cảm nghĩ gì?

Trần Thương đứng vụt dậy

Cảm nghĩ?

Tôi con mẹ nó mông đau

Bác Nhị đè Trần Thương vào ghế lần thứ hai:

- Tiểu Trần, cậu cũng thật là lợi hại, đến chúng ta cũng không phát hiện ra cậu lại trâu bò như vậy, mau ngồi xuống đi tí nữa phẫu thuật cậu dạy chúng tôi một chút, tối hôm nay chúng tôi cố ý chuẩn bị ba ca phẫu thuật

Trần Thương lập tức đứng dậy, lần này anh nhìn Tam Bác một cái, lấy cái ghế ra, thản nhiên nói:

- Được rồi được rồi, tôi không ngồi nữa... Đã ngồi một ngày rồi.

Đúng lúc Mạnh Hi đi vào, cười nói:

- Đến.

Trần Thương cười một tiếng:

- Em chào cô Mạnh

Mạnh Hi gật đầu:

- Ngồi xuống trước đi, Bác sĩ Cát đi thông báo trước cho giường số 12 là sắp xuất viện, còn giấy chứng nhận xuất viện thì bảo sáng sớm ngày mai người nhà tới làm thủ tục.

Trần Thương cười một tiếng:

- Em cũng không ngồi, bác sĩ Cát bảo tôi đưa cho anh giấy chứng nhận xuất viện viện.

Cát Hoài gật đầu:

- Cám ơn tiểu Trần.

Sau khi giấy chứng nhận xuất viện viết xong, Mạnh Hi ký chữ, ngày tháng viết là ngày mai.

Thứ ba, chủ nhiệm Hạ tới kiểm tra phòng, mà lúc này thứ ba thứ sáu phải căn cứ vào tình huống của người bệnh để kê thuốc.

Đây là muốn nói đến mỗi phòng ban kê thuốc của bệnh viện, bình thường mọi người có thói quen một tuần mở rộng thuốc hai lần.

Ý của mở rộng thuốc chính là, thứ ba muốn kê đơn thuốc sẽ kê luôn đến thứ sáu, lấy dịch cho ba ngày rồi theo dõi lâu dài.

Mà tạm thời như thế, nếu sửa chữa bàn theo dõi cũng tiện hơn, thay đổi kịp lúc là được.

Như vậy, y tá lấy thuốc cũng tiện hơn, bác sĩ xuống theo dõi cũng thuận lợi.

Nếu như hôm nay bạn cho thuốc ngày mai người khác cho thuốc, như vậy ảnh hưởng đến trật tự của phòng ban.

Hơn nữa... Ngàn vạn lần không nên nghĩ y tá là cấp dưới của bác sĩ.

Nếu y tá không hợp tác trong công việc, đối với bác sĩ mà nói, là một chuyện rất phiền phức.

Cho nên, trong chưa bệnh và chăm sóc sự hợp tác là rất cần thiết.

Thậm chí liên quan trực tiếp đến công việc chữa bệnh.

Buổi sáng thứ ba bận rộn nhiều việc, cho nên rất nhiều chuyện trên cơ bản là nếu buổi tối trước có thể làm thì đã làm, chắc chắn không nên cho là khi chủ nhiệm không kiểm tra là mình có thể tự ý làm việc riêng...

Sau khi hết bận, mọi người đang chuẩn bị đi phòng giải phẫu.

Bỗng nhiên y tá vội vã chạy vào:

- Chủ nhiệm Mạnh! bác sĩ Cát, không xong người bệnh giường số 12 đột nhiên té xỉu.

Một câu nói, Mạnh Hi chạy như bay đến giường số 12

Trần Thương cũng theo sát phía sau, mà Cát Hoài thì đứng dậy chạy về cầm bệnh án tới.

Bình Luận (0)
Comment