Vòng học thuật chắc chắn sẽ sạch sẽ à?
Đoạt giải Nobel không chắc chắn phải trở thành viện sĩ, ngươi tính toán lông chim?
Tần Hiếu Uyên cũng coi như là lão giang hồ, va chạm nhiều năm như vậy, vốn đã nhìn rõ ràng những chuyện này.
Bạn có thể làm viện sĩ hay không, bạn có thể trở nên trâu bò hay không, không phải do bạn tính toán
Nói câu không dễ nghe…
Có đôi khi…
Chỉ cần cho nền tảng vững chắc, có đầy đủ tài nguyên, bạn không được cũng phải được
Cái gì cũng không cho, thì cái gì cũng không đạt được
Hiện tại, Trần Thương còn chưa bộc lộ quá nhiều tài năng, không chắc chắn có thể vượt qua những người đó, cũng không đủ khiến các người trên kia coi trọng.
Nói trắng ra là thiếu một cái ô dù.
Thế nhưng, Tần Hiếu Uyên cảm thấy nếu ở Đông Dương quá lâu tuyệt đối sẽ hạn chế sự phát triển của Trần Thương.
Tần Hiếu Uyên thật mệt mỏi.
Với tư cách là cha vợ của Trần Thương, ông cũng muốn tính toán tương lai cho Trần Thương. Không nói đến trải đường tốt cho Trần Thương, nhưng ông có thể tận lực nói cho anh biết tương lai nên đi như thế nào.
Có biện pháp nào để cân bằng không?
Nghĩ tới đây, Tần Hiểu Uyên nhắm mắt lại, tự hỏi thật lâu.
Toàn bộ bảy, tám người bên trong văn phòng cũng đều tự hỏi thật lâu.
Nói câu ích kỷ, hiện tại Tần Hiếu Uyên đang nghĩ không phải làm sao để Tỉnh Nhị Viện phát triển. Nói câu dễ nghe, Trần Thương có ở đây hay không, không phải bệnh viện đều có thể phát triển sao?
Điều ông quan tâm nhất là con đường phát triển sau này của Trần Thương…
Lúc này, các viện trưởng khác ở phía dưới cũng có một vài biện pháp.
Lý Kiến Vỹ trực tiếp nói:
- Nếu không, để Trần Thương là phó chủ nhiệm khoa cấp cứu?
Hách Húc Lượng lại lắc đầu nói:
- Tôi cảm thấy tùy theo tài năng tới đâu mà dạy sẽ tương đối tốt hơn. Sớm ngày xây dựng chuyên ngoại khoa, sau đó cho Trần Lương tới làm chủ nhiệm, kiêm chức phó chủ nhiệm khoa cấp cứu.
Nghe mọi người xung quanh bàn luận, thư ký Đàm lắc đầu:
- Tôi có một biện pháp.
Mọi người nghe xong, nhao nhao ngẩng đầu nhìn thư ký Đàm.
Đàm Lập Quốc chậm rãi nói:
- Các phòng ban ở tòa nhà phía tây đã điều chuyển hết sang tòa nhà chính rồi, chúng ta có thể dứt khoát để trống tòa nhà phía tây, chuyển khoa cấp cứu tới đó, thành lập tòa nhà cấp cứu hay không? Tầng một là khoa cấp cứu, tầng hai là ngoại khoa tim mạch, tầng ba là ngoại khoa tổng quát, tầng bốn là chuyên ngoại khoa, còn tầng năm và sáu là khu nội trú.
- Mà hiện tại chúng ta cũng biết Trần Thương là một nhân tài tinh anh trong lĩnh vực cấp cứu. Thay vì đưa cậu ta đến ngoại khoa tim làm phó chủ nhiệm, hay là phòng thí nghiệm Đông Sơn, không bằng cho cậu ta một hậu đài mới, trực tiếp đưa đến làm phó chủ nhiệm tòa nhà cấp cứu.
Đàm Lập Quốc tiếp tục nói:
- Chúng ta, phải cho cậu ta đầy đủ quyền tự chủ, hơn nữa, Lý Bảo Sơn là đồng chí cũ, ông ta hoàn toàn có thể nắm trong tay
- Có Lý Bảo Sơn ở đây, hoàn toàn có thể cho Trần Thương tay lái tốt
- Mà Trần Thương, cũng có đầy đủ phạm vi phát triển, hơn nữa, chúng ta có thể hứa hẹn với cậu ta, tương lai là chủ nhiệm khoa cấp cứu
- Cứ như vậy, không chỉ cho Trần Thương chân chính bình đài phát triển, cũng có tính ban thưởng thực chất, còn có thể hứa hẹn một tương lai
- Mọi người thấy thế nào?
Tất cả mọi người trợn tròn mắt
Cái này... Nhưng không phải đơn giản chủ nhiệm một khoa?
Đây chính là một tiểu viện trưởng?
Ý Đàm Lập Quốc này là muốn biến khoa cấp cứu thành tòa nhà cấp cứu.
Mà Trần Thương chính là phó chủ nhiệm tòa nhà cấp cứu này, chủ nhiệm tương lai.
Đồng thời cấp cho đầy đủ quyền tự chủ.
Nói câu không dễ nghe, đến khi đó, quyền lợi Lý Bảo Sơn, thậm chí là quyền lợi Trần Thương, đều lớn hơn so với không ít phó viện trưởng.
Bệnh viện, có một quy định bất thành văn
Trên cơ bản viện trưởng là phòng ban nào, thì phải phát triển mạnh phòng ban đó.
Cũng như sau khi Tần Hiếu Uyên lên đài, khoa u bướu tỉnh Nhị viện trở thành đi lên ba nấc trong tỉnh, tòa nhà nằm viện có năm khoa u bướu
Hiện tại, đột nhiên muốn lập nên một tòa nhà cấp cứu.
Đây cũng không phải là chuyện một câu nói, ý nghĩa chuyện này là cuối năm nay dự toán, giao cho cấp cứu.
Đây là một sự kiện trọng đại phát triển Tỉnh Nhị Viện.
Câu nói này mới ra, tất cả viện trưởng bí thư xung quanh đều sững sờ.
Trong đó cũng bao gồm Tần Hiếu Uyên
Bởi vì, cái này gác Tiểu Tây, là Tần Hiếu Uyên cố ý bay cao, ông ta muốn lập nên một khoa ngoại u bướu ở đây, chuyên môn xử lí phẫu thuật u bướu.
Dù sao phương hướng phát triển Tỉnh Nhị Viện thích hợp nhất hiện tại cũng là ngoại khoa u bướu, bởi vì khoa nội u bướu phát triển mạnh, người bệnh tăng mạnh, không mở khoa ngoại u bướu là lãng phí lớn nhất
Nếu như Tỉnh Nhị Viện mở ngoại khoa u bướu, đây đối với phát triển tỉnh Nhị viện mà nói, là một chuyện rất có ích lợi.
Tần Hiếu Uyên còn chưa lên tiếng, Lý Kiến Vĩ đã sớm nói:
- Không ổn, trọng tâm phát triển bệnh viện chúng ta tương lai là ngoại khoa u bướu, quy hoạch phát triển Tiểu Tây lâu cũng là như thế, không thể bởi vì một chuyện của Trần Thương, thay đổi phương hướng phát triển bệnh viện.
Viện trưởng phân công quản lý cũng gật đầu:
- Không sai, mà tôi cảm thấy, hiện tại Trần Thương cũng không có sẵn nơi đó, một mình đảm đương một phía, trở thành phó chủ nhiệm tòa nhà cấp cứu
Quyền lợi phó chủ nhiệm này, nhưng muốn so trong ngoài khoa những chủ nhiệm phòng ban bình thường này lợi hại hơn nhiều lắm
Một khi cấp cứu thành lập tòa nhà cấp cứu, đến lúc đó, nơi này chính là đầu mối người bệnh then chốt của bệnh viện, Trần Thương cho ai, liền cho người đó, có thể nghĩ quyền lợi trong đó
- Không sai, Trần Thương còn rất trẻ... Cái này có sai lầm thỏa đáng
Phó thư kí cũng bàn lại nói.
Đàm Lập Quốc chẳng những không có không vui, ngược lại không nói một lời
Bởi vì có mấy lời anh ta nói không phải cho mọi người nghe, anh muốn nói cho Tần Hiếu Uyên nghe.
Mục đích là gì?
Tự mình lý giải đi
Tần Hiếu Uyên im lặng nửa ngày, bỗng nhiên nghĩ đến một biện pháp vô cùng tốt.
Ông ta nhìn mọi người, nhẹ gật đầu:
- Ừm, mọi người nói đều rất có đạo lý
- Tôi nói ý nghĩ của tôi một chút.
- Hiện tại, bệnh viện chắc chắn phải phát triển theo hai phương hướng, một là trung tâm khoa ngoại u bướu cần phải mau chóng lập nên. Một cái là tòa nhà cấp cứu cũng phải nâng hành trình lên.
- Phát triển cấp cứu, liên quan đến tính ổn định bệnh viện chúng ta, ngoại khoa tay cần thành lập, ngoại khoa ngực cũng phải thành lập, phổ ngoại cấp cứu cũng không thể giảm bớt.
- Thế nhưng, đây không phải chuyện một sớm một chiều, ngoại trừ phần cứng đúng chỗ, còn phải có nhân viên đúng chỗ đây.
- Chuyện Trần Thương thì sao? Tôi cũng suy nghĩ kỹ càng rồi.
- Đưa ra ngoài bồi dưỡng đi
Lời này vừa nói
Nhất thời mọi người trợn tròn mắt?
Đưa ra ngoài bồi dưỡng?
Đây không phải rõ ràng đưa đến miệng người khác à?
Tần Hiếu Uyên tiếp tục nói:
- Bồi dưỡng thời gian một năm, bắt đầu từ năm 2020 đến năm 2021.
- Trong vòng một năm này, bệnh viện chúng ta phải hoàn thành cải tạo tòa nhà cũ, sau đó cũng phải nhanh chóng xây dựng tòa nhà mới.
- Đến lúc đó, một tòa là tòa nhà ngoại khoa u bướu, một tòa là tòa nhà cấp cứu.
- Mà chúng ta trong một năm này, cần thành lập thành viên ngoại khoa u bướu, tiếp đó đồng thời cũng phải ra sức tiến cử và bồi dưỡng thành viên khoa cấp cứu.
- Chờ khi Trần Thương trở về, Trần Thương sẽ là chủ nhiệm khoa cấp cứu