Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 749 - Chương 750: Đại Khái, Đây Chính Là Đàn Ông Đúng Chứ?

Khi bac si mo hack full
Chương 750: Đại Khái, Đây Chính Là Đàn Ông Đúng Chứ?
 

Nhưng người đàn ông nghe thấy Trần Thương nói những thứ này, bỗng nhiên sững sờ:

- Bác sĩ... Nếu như không làm phẫu thuật sẽ thế nào?

Trần Thương sững sờ:

- Vậy thì phải cắt cụt, cắt đầu ngón tay này đi.

Người đàn ông im lặng, sau một lúc lâu đột nhiên hỏi:

- Nếu phẫu thuật, xài hết bao nhiêu tiền?

Trần Thương suy nghĩ:

- Tính bảy tám phần, hơn một vạn, không đến hai vạn.

Người đàn ông nghe xong, rõ ràng giật nảy mình, tiếp tục hỏi:

- Nếu như cắt cụt thì bao nhiêu?

Trần Thương:

- Chắc là ba năm trăm.

Trần Thương vừa dứt lời, người đàn ông trực tiếp nói:

- Cắt cụt đi! Dù sao ngón áp út cũng không dùng gì, có phải không?

Câu nói này đến tai Trần Thương, bỗng nhiên cảm giác trong lòng nhói nhói, cảm giác như bị đâm trúng vậy.

Sau khi Trần Thương nghe thấy, hít sâu một hơi, để mình bình phục lại.

- Anh suy nghĩ kỹ chưa?

Người đàn ông cười cười, lắc đầu:

- Không cần cân nhắc, trực tiếp cắt đi.

Trần Thương nhìn dáng người đàn ông này không cao thậm chí hơi gầy yếu, nhìn đang cười, thật ra khuôn mặt tràn đầy đắng chát, chỉ là bên trong con mắt lại là hạnh phúc

Điều này làm cho Trần Thương bất đắc dĩ sửng sốt một chút.

Người đàn ông hít sâu một hơi:

- Người trong thôn, không để ý nhiều như vậy, một ngón tay không ảnh hưởng gì.

Trần Thương không biết nên nói gì.

Người đàn ông thấy Trần Thương im lặng, bất đắc dĩ thở dài:

- Năm nay kiếm tiền không được, tôi và vợ ra đây nửa năm, không kiếm được bao nhiêu tiền, sắp tới tết rồi, chuẩn bị về quê.

- Hai đứa con trai lên đại học, là đại học danh tiếng, có điều ở thủ đô, tốn nhiều tiền, tết năm nay, hai đứa vừa khai giảng, nửa năm tiền cuộc sống lập tức là hơn một vạn...

- Làm phẫu thuật này một hai vạn, đủ họ chi tiêu nửa năm, bỏ đi, cắt đi

Nói cuối cùng, người đàn ông cắn răng một cái, đưa ra quyết định này.

Trần Thương chỉ có thể thở dài.

Loại xử lý này, trực tiếp làm tại phòng xử lý là được, Trần Thương lấy tờ giấy ký tên ra, tay phải người đàn ông bị thương, chuẩn bị để vợ ông ta ký tên.

Người đàn ông vội vàng gọi lại:

- Bác sĩ Trần, chờ một chút...

Trần Thương sững sờ:

- Sao thế?

Người đàn ông ngượng ngùng cười nói:

- Tay trái của tôi ký tên được không?

- Tôi không muốn cho bà ấy biết, chút nữa tôi sẽ nói với bà ấy, ngón tay không giữ được, chắc chắn phải cắt bỏ, bằng không... tính cách kia của bà ấy, lại phải bận tâm lo nghĩ.

Trần Thương nghe xong, cảm giác có loại cảm giác chua xót khó hiểu.

Không biết vì sao, anh thấy được từ trên người đàn ông này cái bóng cha mẹ mình.

Người nông thôn, chu cấp hai đứa bé lên đại học không dễ dàng, thật bôn ba quanh năm suốt tháng, vì cho con nộp tiền học phí và sinh hoạt.

Bất đắc dĩ hít vào một hơi, Trần Thương nhẹ gật đầu:

- Được

Lúc này, anh cực kỳ hiểu tâm lý người đàn ông.

Người đàn ông đen gầy lúc này đột nhiên cất cao

Ông chính là núi lớn không thể khuất phục của nhà này

Vì không muốn vợ lo lắng, cũng vì không khiến các con bị liên lụy, một cái ngón áp út, bảo cắt đi là cắt đi.

Giành tất cả tàn nhẫn cho mình, lại đưa tất cả dịu dàng cho người nhà.

Đại khái... Đây chính là đàn ông, đúng chứ?

Rõ ràng rất đau thế nhưng sợ vợ lo lắng lại chống đỡ nụ cười đi vào bệnh viện, chính mình bị thương vẫn còn nghĩ an ủi vợ.

- Cắt đi

Nhìn như một câu hời hợt, lại làm cho anh bùi ngùi mãi thôi.

Nghĩ tới đây, Trần Thương không dùng vết mực, hít sâu một hơi bắt đầu chuẩn bị.

Ngón áp út người đàn ông cuối cùng thật ra đã cắt ra, chẳng qua là thịt còn dính liền, xương đã sớm đứt mất.

Dạng thao tác này, giảm bớt rất nhiều phiền phức.

Làm phẫu thuật gần nửa giờ.

Bởi vì Trần Thương làm rất nghiêm túc, đem có thể làm trên cơ bản làm đến càng tốt hơn, rất nhiều mạch máu nhỏ buộc ga-rô tốt, cuối cùng dùng băng gạc cho quấn xong, băng bó cực kỳ chặt chẽ.

Căn dặn một phen xong, người đàn ông nói tiếng cảm ơn đứng dậy rời đi.

Sau khi ra ngoài, Trần Thương nghe thấy người đàn ông cười cùng vợ nói:

- Bác sĩ nói không có chuyện gì, chủ yếu là không giữ được, cưỡng ép giữ lại ngược lại không tốt với cơ thể.

Vợ không biết thực hư, nhưng bên trong con mắt mông lung đều là nước mắt.

Người đàn ông thấy thế, vội vàng trấn an:

- Tôi không lừa bà, bà hỏi bác sĩ xem...

Nói xong, người đàn ông trừng mắt nhìn Trần Thương.

Lúc này, Trần Thương không biết làm sao, không biết nên nói gì, mờ mịt ở giữa, đã không biết mình nên nhẹ gật đầu, hay là lắc đầu một cái.

Chỉ là người phụ nữ bỗng nhiên nhìn tay người đàn ông, hỏi một câu:

- Đầu ngón tay đâu?

Người đàn ông lắc đầu:

- Muốn nó làm gì?

Giọng nói người phụ nữ nghẹn ngào:

- Ông mặc kệ tôi

Nói xong, người phụ nữ trực tiếp đi tới chỗ Trần Thương:

- Bác sĩ, đầu ngón tay của ông nhà tôi đâu?

Trần Thương nói:

- Ở bên trong, tôi đi lấy cho cô.

Người phụ nữ đi theo vào, Trần Thương cầm đầu ngón tay tới, lấy ra một cái bình nhỏ, đổ đầy cồn, đặt vào:

- Cầm đi đi.

Người phụ nữ nhìn đầu ngón tay, che miệng, nước mắt to như hạt đậu rốt cuộc không kiềm chế được, không ngừng chảy xuống.

Trên thân tất cả đều là cảm giác chết lặng, khiến bà thật lâu không thể bình phục.

Một lúc lâu sau, bà xoa xoa nước mắt:

- Cám ơn cậu, bác sĩ, tạm biệt.

Nói xong, đứng dậy rời đi.

Trần Thương nhìn qua bóng lưng hai người đỡ lẫn nhau, tâm lý vô cùng chua xót.

Trần Thương nhìn góc trên bên phải đếm ngược, hơi bất đắc dĩ

Nhiệm vụ này, sớm không phát động, muộn không phát động, cứ phải phát động khi mình chuẩn bị đi Hàn Quốc, đúng là không biết nên nói gì.

Trong vòng một tuần hoàn thành một việc có ảnh hưởng tích cực đối với việc phát triển phòng ban

Khoa bỏng da liễu là có ảnh hưởng tích cực, thế nhưng đó căn bản không thực tế, cho dù là tư tưởng do mình đưa ra, sau đó cũng phải qua thời gian một tuần.

Trần Thương nói thật, anh rất chờ mong cái hệ thống phòng ban này

Cuộc đời của mình trở thành trò chơi, cái phòng ban này không phải chính là hệ thống gia tộc à? Hoặc là hệ thống môn phái

Đó có phải có thể phát triển kỹ năng môn phái gì hay không?

Nghĩ tới đây, Trần Thương không hiểu hơi chờ mong.

Cứ như vậy, rất dễ dàng xây dựng thành phòng ban đặc sắc nhất

Con đường y học này, hoàn toàn là mọi người kiếm củi đốt ngọn lửa cao, anh muốn có thành tựu, chắc chắn phải có một thành viên tổ chức, làm đầu đề cần nhân tài, làm lâm sàng cũng cần nhân tài, thậm chí sau này mình muốn tiến lên một bước muốn nhận được phần thưởng gì, chắc chắn phải cũng phải có một đoàn đội.

Trần Thương ca ngày, khi buổi chiều giao ban, La Châu chậm chạp chưa tới, Trần Thương cũng không nóng nảy, dứt khoát chờ.

Thế nhưng lúc sáu giờ, điện thoại Trần Thương vang lên.

La Châu gấp gáp nói:

- Anh Trần, tôi bị tai nạn giao thông nên đến muộn chút

Trần Thương sững sờ, nhất thời giật nảy mình, vội vàng đứng lên hỏi:

- Anh không sao chứ?

La Châu lắc đầu:

- Tôi không có chuyện gì, chỉ bị va chạm nhẹ, ta lái xe Didi của mẹ, phía trước là trẻ con, chỉ là chạm nhẹ vào đứa bé một cái, ai nha, trong điện thoại nói không rõ ràng, chúng tôi sẽ lập tức đến khoa cấp cứu, đến nơi rồi nói.

Trần Thương nghe thấy La Châu không có chuyện gì, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Bình Luận (0)
Comment