Ông Tần cảm thấy cái gì cũng có thể nhẫn nhịn
Nhưng cái này quyết không thể nhịn.
Hơn nữa, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy kì lạ
Lúc này, Từ Nhu nở nụ cười ấm áp.
Nhắc mới nhớ, Từ Nhu cũng rất có năng lực, làm giám đốc kinh doanh, người cũng rất giỏi, một khuôn mặt có thể nở hàng chục nụ cười.
- Thực ra, thành thật mà nói, nếu có cơ hội tôi vẫn nghĩ dì có thể thử một chút. Dù sao thì bác sĩ Trần ngày càng ít phẫu thuật thẩm mỹ hơn, cũng không biết là sau này có làm nữa hay không, nếu như tôi là dì, thì tôi chắc chắn lựa chọn làm
- Dì à, tôi thấy dì đã duy trì được thân thể tốt như vậy, tôi nghĩ là dì nên thử xem sao.
Từ Nhu nói:
- Thực ra không chỉ là vấn đề về kích thước. Bác sĩ Trần sẽ thiết kế tỉ lệ phù hợp nhất theo cơ thể của dì, và... điều quan trọng nhất là không ảnh hưởng đến cuộc sống của dì. Một thời gian trước, một phòng tập nhảy, có một vài cô gái đều đến đây làm! Hiệu quả được cải thiện rõ rệt.
Ông Tần không nói lời nào, nhưng Ký Như Vân lại lắng nghe vô cùng chăm chú.
Mà Tần Nguyệt lại rơi vào trầm tư vô hạn.
Ký Nhu Vân không nhịn được hỏi Từ Nhu và Tần Nguyệt:
- Hai người đều ra ngoài chờ đi, tô có chuyện muốn nói với ông Tần, Nguyệt Nguyệt, nghe lời đi
- Chờ đã! Con đang cầm cái gì trong tay thế kia! Là một cô gái trẻ cầm cái này làm gì, mau đặt xuống đi...
Tần Nguyệt miễn cưỡng đặt cuốn sách trong tay xuống, trong lòng không nhịn được chửi thầm một câu rồi bước ra ngoài.
Dựa vào đâu mà mẹ xem được
Còn con lại không được xem
Con đã trưởng thành từ lâu rồi, OK...
Nghĩ đến cái đĩa dấu trong ngăn kéo trong phòng bố mẹ, Tần Nguyệt không nhịn được văng tục một câu
Hừ
Sau khi đi ra ngoài, Ký Như Vân nhìn chằm chằm ông Tần, nở nụ cười:
- Làm sao vậy? Ăn giấm hả? Ông xem ông đi, đã già đầu như vậy rồi sao còn đi ăn giấm chua hả?
Tần Hiếu Uyên đỏ mặt:
- Cái này có thể giống nhau à? Tôi không đồng ý
Ký Như Vân nở nụ cười:
- Cũng may là anh cũng là học y? Không thể đặt đúng vấn đề này à?
- Lúc đầu là ai đỡ đẻ Nguyệt Nguyệt cho tôi, lúc đó ai đã cắt tử cung của tôi? Sinh đứa bé xong rồi lại không vắt ra sữa là ai đã vắt cho tôi?
- Ông nói đi ông có cổ hủ hay không?
- Tiểu Trần là bác sĩ, hơn nữa... chồng à, lúc đó khi mới bắt đầu lại thì đã cắt nốt hai phần rồi... vốn dĩ đã hơi không hài hòa, hiện tại càng nhìn càng cảm thấy không thoải mái, mặc dù tôi đã lớn tuổi rồi, nhưng tôi cũng vẫn để ý đến vấn đề này.
- Nhưng... mỗi lần ông nhìn tôi, tôi lại cảm thấy tự ti, sợ ông chán ghét tôi.
- Thực ra, phụ nữ đều là kiểu càng được khen ngợi thì càng vui vẻ, tôi thì sao, không phải đều là vì ông à?
Con người là vậy, họ có mặc cảm về những khiếm khuyết trên cơ thể của mình, sự tự ti này sẽ được khuếch đại trong những hoàn cảnh chắc chắn.
Nhiều phụ nữ không tự tin về cơ thể của mình trước mặt bạn trai.
Ông Tần thở dài, nhìn vợ như vậy cũng chỉ có thể gật đầu, thật ra sau khi nghĩ kỹ lại, chẳng qua chỉ là trị liệu mà thôi, cũng không có gì, nếu có thể làm cho vợ vui, chuyện này cũng rất tuyệt.
Cuối cùng cũng thuyết phục được Ông Tần, Tần Nguyệt và Từ Nhu mới được bước vào trong.
Khi Từ Nhu đưa Ông Tần đi làm thủ tục, Tần Nguyệt nói nhỏ:
- Mẹ, mẹ nhìn mấy tấm ảnh này, chúng đẹp quá... Con cũng muốn làm như vậy
Sắc mặt Ký Như Vân lập tức thay đổi:
- Không được
Tần Nguyệt nghe vậy liền nói:
- Dựa vào cái gì, mẹ thật không tốt! Mẹ có thể làm được, tại sao con lại không thể...
Tần Nguyệt sắp khóc.
Ký Như Vân lúng túng cười:
- Không phải, con có làm hay không thì cũng không phải do mẹ nói là được, con phải hỏi tiểu Trần nữa! Tiểu Trần có nói là cần phải làm không?
Tần Nguyệt nghe vậy lắc đầu:
- Không có, anh ấy cảm thấy khá ổn...
Ngay khi vừa nói xong, sắc mặt của Tần Nguyệt thay đổi, ngẩng lên nhìn vẻ mặt đùa cợt của Ký Như Vân, cô lập tức không nhịn được nói:
- Mẹ... mẹ thật quá đáng, mẹ lừa con
Ký Như Vân không khỏi mỉm cười, bắt đầu nói mấy chuyện người lớn với Tần Nguyệt, so với Tần Hiếu Uyên thì Ký Như Vân lại đối với nhưng chuyện này vô cùng tỉ mỉ và thấu đáo, dù sao thì cũng đã làm việc trong Ủy ban Kế hoạch hóa gia đình và chịu trách nhiệm về công tác kế hoạch hóa gia đình cũng lâu rồi.
Thực ra, tình dục là điều mà người ta nói đều giống nhau, những ý kiến đúng thường hiệu quả hơn so với việc né tránh.
Hơn nữa, thường anh càng né tránh, thì càng dễ gây hiểu lầm.
Và giáo dục trực tiếp sẽ khiến trẻ cảm thấy rằng đây là một phần của cơ thể chúng ta, và chúng ta nên sử dụng cơ thể mình một cách bình thường thay vì khuếch đại quá mức ảnh hưởng.
Cần tăng cường và phổ biến phương diện giáo dục này cho trẻ, giáo dục hợp lý là cách thức và phương pháp đúng đắn.
Né tránh quá ngược lại sẽ tạo nên một số tác dụng xấu.
……
……
Ông Tần suy nghĩ kỹ, thật ra chuyện này cũng không có gì to tát, đúng vậy
Làm
Làm được thì làm hết đi
Xóa nếp nhăn trên khuôn mặt, chỉnh sửa nhẹ, trẻ hóa da...
Thằng nhóc này đã lấy rất nhiều rượu từ tôi và mặc quần áo của tôi...
Tôi cũng muốn khai thác một số thứ nha
Mà không chỉ có vợ phải làm, Ông Tần nhìn mặt mũi mình cũng có vài phần nếp nhăn, mình cũng muốn làm... hay là cũng làm một chút?
Khụ khụ
Nghĩ đi nghĩ lại vẫn hơi kỳ vọng nhỏ nhoi
Không hợp không hợp.
Sau khi Trần Thương trở lại, Ký Như Vân nói:
- Tiểu Trần, hồi bác còn trẻ mẹ đã làm vài lần phẫu thuật cắt bỏ phần tuyết sữa rồi, bây giờ bác muốn chỉnh sửa lại phần ngực, có được không?
Trần Thương gật đầu:
- Đương nhiên không sao rồi, bác gái, hôm nay làm thủ tục nhập viện, sau khi tiến hành lấy máu thử nghiệm xong, cháu sẽ xem cần phải xử lý những gì, rồi ngày mai sẽ tiến hành phẫu thuật, tối nay bác cứ nghỉ lại bệnh viện đi, ở đây vẫn còn phòng bệnh.
Ký Như Vân lắng nghe và gật đầu.
Lúc này, Trương Chí Tân cũng tới.
Nghe tin Trần Thương sẽ tiến hành phẫu thuật thẩm mĩ phần ngực, anh ta nhanh chóng nói:
- Tiểu Trần, tôi phụ giúp nhé
Vừa dứt lời, một giọng nói nghiêm túc truyền đến:
- Không được
Trương Chí Tân sửng sốt trong chốc lát, tôi phẫu thuật thì liên quan gì đến các người?
Quay đầu lại đang muốn cãi lại, đến khi nhìn kĩ, chết tiệt, sếp
- Ồ, viện trưởng Tần, hôm nay ông rảnh rỗi đến đây à.
Trương Chí Tân lúng túng cười.
Trương Chí Tân nhìn Tần Nguyệt rồi lại nhìn Ký Như Vân, chợt nhận ra, cậu ta vỗ trán:
- Tôi còn có một ca phẫu thuật nữa, chuyện này... Viện trưởng Tần, ông nghỉ ngơi đi, Tư Như nữa, cô cũng nhớ chăm sóc tốt cho viện trưởng Tần.
Nói xong đứng dậy đi ra ngoài.
Ngay khi vừa đi ra ngoài, Trương Chí Tân thở phào nhẹ nhõm, mẹ ơi, sợ chết khiếp, mình phẫu thuật chỉnh hình ngực cho vợ của viện trưởng Tần?
Nếu như quay về bệnh viện mà mình không bị chèn ép thì họ Trương của tôi sẽ viết ngược
Lúc này, đột nhiên Tần Hiếu Uyên nói:
- Nguyệt Nguyệt, lần phẫu thuật này con làm trợ thủ đi.
Tần Nguyệt dạ một tiếng.
Ký Như Vân gần như bật cười.
Tính cách đến giờ vẫn không thay đổi, lúc đó nói cắt nốt phần tuyết sũa, suýt nữa cãi nhau...