Cũng may Trần Thương là người nhà.
Sau khi chỉnh đốn lại mọi chuyện, Từ Nhu sắp xếp lại mọi chuyện, rồi tìm một hộ lý chuyện môn đến chăm sóc.
Đối xử VIP như thế này trong bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ thì không có gì đáng nói, Ký Như Vân đột nhiên cảm thấy sống rất thoải mái.
Ngay cả trái cây hàng ngày cũng được gọt và bưng lên đầy đủ, cảm giác như ở nhà.
Chăn ga gối đệm trong phòng VIP đều là mới, nên không cần quan tâm đến vấn đề vệ sinh.
Đến trưa, Trần Thương đưa mọi người xuống phố gần đó để ăn cơm.
Buổi chiều trở lại, tiến hành lên kế hoạch mô phòng cho Ký Như Vân.
Tần Nguyệt tham gia vào toàn bộ quá trình.
Buổi tối, Tần Nguyệt ở lại cùng với Ký Như Vân, trong phòng có một chiếc giường cho khách, rất tiện lợi.
Trần Thương lái xe đưa Tần Nguyệt trở về nhà lấy đồ dùng cá nhân, thuận tiện đưa ông Tần trở về nhà.
Lúc trở lại, Tần Nguyệt ngồi ở ghế lái phụ mặt trầm tư, lãnh đạm hỏi:
- Dáng dấp chị Từ Nhu thật sự quá đẹp
Trần Thương toát mồ hôi, anh đã quen với câu hỏi đầy cạm bẫy này rồi:
- Anh thấy em vẫn đẹp hơn nhiều, chỉ là do em mỗi ngày đều mặc quần áo rộng thùng thình, không có phô ra dáng đẹp của mình mà thôi.
Đột nhiên Tần Nguyệt nhìn về phía Trần Thương:
- Trần Thương, anh thẳng thắn đi, có phải của em có hơi nhỏ...
Trần Thương đỗ xe, tay phải đỡ má, một lúc mới nói:
- Còn tùy vào tỷ lệ. Anh cũng chưa từng tham khảo gì cả... Nhưng hôm đó em mặc sườn xám cũng khá đẹp, tỷ lệ còn lớn hơn nữa một chút...
Tần Nguyệt vừa nghe xong lập tức đỏ mặt cười, nói nhỏ vào tai Trần Thương:
- Lần trước em sợ anh cảm thấy nhỏ, cho nên em đã.... đặc biệt đệm thêm vào
Trần Thương sửng sốt, suýt nữa dở khóc dở cười.
…
…
Ngày phẫu thuật thứ hai diễn ra khá suôn sẽ, đích thân Trần Thương đưa Tần Duyệt ra trận.
Kỹ thuật của Trần Thương rất điêu luyện, anh đã thành thạo nhiều kỹ năng hơn trước.
Khi gương mặt được điều chỉnh nhẹ, thao tác xóa nếp nhăn AS của Trần Thương thành thục hơn trước rất nhiều.
Đang trong lúc thực hiện, anh đột nhiên nghĩ đến ca phẫu thuật cấy ghép mỡ của Lí Tuấn Cơ, điều gì sẽ xảy ra nếu độ đàn hồi của da có thể được cải thiện thông qua việc xử lí lớp mỡ dưới da để ngăn da bị dính liền?
Nghĩ đến đây, anh liếc nhìn mẹ vợ cả gan thực hiện một chút
Ý tưởng này rất đáng giá để nghiên cứu phát triển.
Trần Thương lấy một ít mỡ thừa ở ngực Ký Như Vân bảo quản, sau đó bắt đầu từ từ tiêm vào cải tạo khuôn mặt.
Quá trình này rất tinh tế
Tần Duyệt nhìn cũng không dám thở mạnh.
Đồng dạng thao tác hoàn toàn tinh vi.
Ca phẫu thuật kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ, Trần Thương không cần đưa silicon vào ngực khi phẫu thuật chỉnh hình, sau khi sinh con, tuyến vú của phụ nữ phát triển cơ bản là có thể thực hiện được việc điều chỉnh.
Chỉ cần hệ thống lại, cố định các mô tuyến và da.
Khi ca giải phẫu kết thúc, Tần Duyệt khâm phục Trần Thương đến cực điểm.
Trên đường ra khỏi phòng phẫu thuật, cô nói nhỏ với anh:
- Anh, em muốn hỏi chút
Anh gật đầu:
- Làm sao vậy?
Tần Duyệt đôi mắt to giận dỗi quay đầu nói:
- Em thấy anh có vẻ vui sướng
Trần Thương càng ngẩn người:
- Có gì vui à?
Khuôn mặt cô tràn đầy mong chờ nói:
- Nhìn anh phẫu thuật thẩm mỹ tốt như vậy, sau này em không thể từ chối được khi anh muốn em làm phẫu thuật... Trường hợp này... Có lẽ anh sẽ được đổi vợ mỗi đêm ấy nhỉ?
Thay vợ mỗi đêm...
Chỉ một câu đã khiến Trần Thương choáng váng
Em à, em cảm thấy mình ngứa da à?
Nhưng……
Đây có vẻ là một đề nghị giá trị phải thực sự nghiên cứu nghiêm túc.
Ví dụ, một số thao tác... emmmmm
Vào lúc này, anh đột nhiên cảm thấy rằng trở thành một bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ là một quyết định tốt nhất.
Khi ca phẫu thuật của Ký Như Vân kết thúc, Trần Thương làm thêm vài ca cho một vài người phụ nữ có điều kiện với tình trạng chảy xệ một thời gian dài.
Hôm nay anh có thêm lớp học phải giảng dạy thêm nhiều buổi.
Rốt cuộc, anh không thể thực sự dựa dẫm vào cha vợ để mua nhà ở thành phố?
Qua tết anh sẽ ra thành phố, phải sống ra sao nếu không biết tiết kiệm tiền ở nơi tấc đất tấc vàng đó...
Hiện Trần Thương đang xem xét liệu mình có nên phát triển thêm việc kinh doanh ngoài lề sau khi lên thành phố hay không.
...
...
Một ngày bận rộn trôi qua, anh về nhà và dọn dẹp một chút trước khi đi ngủ.
Ông Tần nằm trên giường hồi hộp không ngủ được, trong đầu cứ nghĩ mãi về một vấn đề, sau khi vợ phẫu thuật thẩm mỹ chắc chắn sẽ thay đổi vài chỗ, vừa nghĩ lại thì… vừa mong đợi lại lo lắng.
Cảm giác này thực sự rất tuyệt.
Thứ hai luôn là ngày bận rộn, sau một ngày cuối tuần, mọi người thật miễn cưỡng buộc mình phải đến nơi làm.
Cỡ chín giờ sáng, cặp vợ chồng trẻ vào viện cấp cứu cùng một đứa con sáu tuổi
Khi Trần Thương nhìn thấy đứa trẻ, anh vội vã đến hỏi han.
- Xảy ra chuyện gì?
Mẹ của đứa trẻ lo lắng cho biết:
- Con tôi đã bị đau đầu hai ngày rồi đến hôm nay nó trở nên nghiêm trọng hơn, nó cũng nói không thể nhìn rõ và nhìn thì ngày càng mờ đi
Anh nghe thấy vậy đưa đứa bé lên giường nằm đồng thời khám sức khỏe cẩn thận.
Khi khám tồng quát không phát hiện một dấu hiệu bệnh lý nào, tình trạng nhãn khoa đều ổn định, kiểm tra hệ thần kinh cũng không có gì bất thường.
Anh cũng rất nghi vấn, thuận tiện sắp xếp một ca kiểm tra MRI và điện não đồ.
Nhưng……
Mọi kết quả đều là bình thường
Lúc này, Trần Thương cảm thấy khó hiểu.
Không lẽ bệnh nan y phức tạp nào đó?
Nghĩ đến đây, cả bệnh viện đều lưu ý quan tâm, dù sao bệnh nan y này sẽ được chẩn đoán và điều trị, đây là một ca SCI trọng điểm
Một căn bệnh khó chữa bất ngờ xuất hiện ở khoa cấp cứu, các bệnh viện đã mời các chuyên gia thần kinh, ngoại khoa hội chẩn.
Mọi người bắt đầu thảo luận và tham khảo ý kiến nhau
Nhưng chậm chạp không có kết quả.
Điều này khiến anh rất tò mò.
Đau đầu đơn giản có thể là do thần kinh, nhưng thuốc ức chế thần kinh khó có thể kìm hãm được lâu dài.
Và không có bệnh lý biến đổi nào xuất hiện trong các cơ quan não bộ, quan trọng tầm nhìn bị mờ lại không tìm ra nguyên nhân.
Điều này khiến giám đốc khoa mắt gần sáu mươi tuổi rất trăn trở.
Một cảm giác nhợt nhạt và bất lực tràn ngập tâm trí, anh quyết định trực tiếp gọi điện nhờ các chuyên gia ở thành phố.
Mấy ngày nay, đối với đứa trẻ này, các chủ nhiệm ngày nào cũng tăng ca tra cứu nhiều loại bệnh lý khác nhau để tìm ra nguyên nhân.
Người bệnh nhỏ tuổi này Trần Thương quyết định đích thân phụ trách, trong lúc tuyệt vọng, anh phát hiện cần chuyển hướng suy nghĩ, anh nên hỏi rõ ràng về nguyên nhân diễn ra.
Vì vậy, Trần Thương đã tìm cha mẹ cậu bé và hỏi chuyện thật rõ.
Được biết, cha mẹ của bệnh nhi đều là những người có học vấn cao, ông bà là giáo sư đại học, cả nhà đều rất coi trọng học hành.
Ngoài việc đi học hàng ngày, khi tan trường, bệnh nhi này còn tham gia các buổi học ngoại khóa, thậm chí cuối tuần còn kín lớp cũng không có thời gian nghỉ ngơi.
Dấu hiệu nhẹ là khi cậu bé ngủ dậy vào buổi sáng hai ngày trước và đột nhiên nói rằng mình cảm thấy không khỏe
Điều này khiến anh không khỏi tò mò, chẳng lẽ... vì quá áp lực mà suy nhược thần kinh?
Một hội chứng đặc biệt của hệ thần kinh nào đó?
Nhưng đứa bé này mới bao nhiêu tuổi...