Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 868 - Chương 869: Được Thị Trưởng Trần Gọi Là Anh (Phần Hai)

Khi bac si mo hack full
Chương 869: Được Thị Trưởng Trần Gọi Là Anh (Phần Hai)
 

Trần Quốc Hoa bưng lý rượu lên trực tiếp uống một hơi cạn sạch, cũng coi là an ủi

Đúng là, rất nhiều lãnh đạo đều số mệnh

Trần Thương bận rộn giúp đỡ ông ta hai lần, một lần là chuyện công, một lần là chuyện nhà, hai lần đều rất nguy hiểm

Nhưng mà, đều được Trần Thương chuyển nguy thành an.

Điều này khiến cho Trần Quốc Hoa cảm thấy Trần Thương chính là quý nhân của mình

Tên của Trần Quốc Hoa trong lỗ tai của mọi người chính là như sấm bên tai

Đây chính là thị trưởng thành phố Tấn Dương, thị trưởng Trần đại danh đỉnh đỉnh.

Ngay cả Trần Kiến Quốc cũng không có cơ hội tiếp xúc, địa vị của ông vẫn còn xa không đủ.

Nhưng mà nhìn Trần Quốc Hoa khách sáo với Trần Thương như vậy, lập tức trợn mắt hốc mồm.

Thấy Trần Quốc Hoa mời rượu, đến Trần Đại Hải cũng chuẩn bị uống rượu, nhưng mà bị Trần Thương vội vàng cướp lại.

Trần Quốc Hoa cười một tiếng:

- Tiểu Trần, không giới thiệu cho chú một chút à?

Trần Thương vỗ đầu một cái:

- Xem đầu óc của cháu này.

- Đây là cha cháu, Trần Đại Hải, đây là mẹ cháu Dương Giai Tuệ

Trần Quốc Hoa cười một tiếng:

- Anh Trần, chị dâu, hai người thật sự đã sinh được một con trai ngoan

Lúc này, trên mặt Trần Đại Hải cũng phát sáng, cũng có thể dùng để chiếu sáng rồi

Hò hét kiêu ngạo

Loại cảm giác này thật sự là quá tuyệt vời.

Ba mươi năm trước nhìn cha kính con, ba mươi năm sau nhìn con kính cha

Những lời này Trần Đại Hải đã cảm nhân được sâu sắc

Cuộc sống gần đây mấy năm trước ông nào dám mơ ước?

Cùng ngồi nói chuyện nhà với viện trưởng bệnh viện tỉnh và trưởng phòng tỉnh, lái xe hơn trăm vạn, ở khách sạn một đêm hơn nghìn tệ, uống rượu mao đài hơn nghìn vạn

Cuộc sống như vậy là sống ở trong mơ

Bây giờ lại được Thị trưởng gọi là anh

Mẹ của tôi ơi, điều kiêu ngạo này có thể khoe khoang cả đời đó

Trần Đại Hải đỏ mặt, bên này vợ Trần Quốc Hoa cũng ở bên cạnh, không nhịn được khen:

- Dáng dấp chị dâu dáng cũng thật là trẻ tuổi, nhìn giống như bốn mươi tuổi vậy

Lần này Dương Giai Tuệ ngượng ngùng.

Trần Quốc Hoa vội vàng giới thiệu:

- Đây là vợ tôi, Dương Nhạc.

Mà một bàn họ hàng của nhà họ Trần nhìn Thị trưởng giữ mặt mũi cho Trần Đại Hải như vậy, lập tức ngây người ra

Từ lúc nào mà Tần Đại Hải người không được coi trọng nhất ở nhà họ Trần cũng có thể được Thị trưởng gọi là anh.

Từng người trong đám anh rể em rể đều trợn tròn hai mắt nghẹn họng.

Mà Trần Thương tiếp tục giới thiệu:

- Người này là bác cả của cháu, Trần Kiến Sơn, bác gái Đào Hải Hoa, anh họ cháu Trần Trạch.

Trần Kiến Sơn cũng không dám giống như Trần Đại Hải, vội vàng kính thị trưởng Trần một ly.

Hơi ở lại một chút, Trần Quốc Hoa cũng không ở lại lâu, mà nói một câu:

- Tiểu Trần, các vị, tôi không làm phiền nữa, mọi người ăn ngon miệng

- Tiểu Trần, không vội về An Dương chứ?

Trần Thương gật đầu:

- Dạ, cháu ở lại mấy ngày.

Trần Quốc Hoa cười một tiếng:

- Ngày khác đến nhà chú ngồi một chút, chú gửi địa chỉ qua điện thoại cho cháu.

Nói xong đứng dậy rời đi.

Để lại mọi người trợn to mắt nhìn Trần Thương.

Tràn đầy khiếp sợ

Bữa cơm hôm nay, mọi người ăn vào trong miệng nhưng mùi vị lại không giống nhau.

Có vui vẻ, ăn ngon.

Có hâm mộ, giống như ăn chanh vậy... chua.

Có người có suy nghĩ, ăn không biết mùi vị gì...

...

Rất lâu sau đó

Đào Hải Hoa bỗng nói:

- Cái này, Đại Hải à, năm nay Trần Thương phải bận rộn làm việc để mua nhà, nếu không… tôi với anh cả góp trước một chút, anh cứ cầm lấy sử dụng trước nhé?

- Hiện tại Tiểu Trạch và Đóa Đóa chưa cần dùng tới, tuy rằng trong nhà không quá dư giả gì, nhưng đỡ được phần nào hay phần đó, đúng không Kiến Sơn

Trần Kiến Sơn không khỏi mỉm cười lắc đầu.

Trần Trạch lúng túng cười xấu hổ.

Tuy nhiên, một số chị gái cùng anh rể khác cũng đồng tình:

- Đúng đó

- Trần Thương cũng đang kiếm thêm, nếu không mọi người gom góp một chút cùng đi mua nhà trước ở An Dương, phải không?

- Chị nói phải! Tuy tôi không có nhiều, nhưng… Đều là người một nhà, có bao nhiêu sẽ giúp bấy nhiêu

Nghe thấy tất cả mọi người nói như vậy, Trần Đại Hải và Dương Giai Tuệ làm sao có thể không hiểu?

Trên thực tế, trong lòng anh rất rõ ràng

Con người là như vậy, khi anh hữu dụng người khác sẽ sẵn lòng giúp đỡ, nếu thực sự vô dụng thì còn ai muốn thân thiết với anh nữa?

Càng lớn tuổi, lại càng thấm thía ra ý của câu nói: Hãy trở thành người hữu dụng

Trần Đại Hải không khỏi mỉm cười nói:

- Thôi, mọi người không cần bận tâm nữa, nhà của Trần Thương, cháu nó đã mua rồi, hiện tại cũng đã trang trí xong, dự tính sang năm có thể dọn đến ở.

- Chờ đến lúc dọn xong mọi người cùng đến chung vui

Nghe xong lời này, tất cả mọi người đều sững sờ

Trần Thương đã mua nhà ở An Dương rồi?

Lợi hại như vậy

Căn hộ An Dương không hề rẻ, quan trọng nhất là giá một phòng cũng phải gần 2000 vạn trở lên.

Trần Thương mới lên khoa được bao nhiêu năm?

Hiện tại đã giỏi như vậy?

Không nói đến kiếm tiền mua nhà lại còn biết một nhân vật lớn như thị trưởng thành phố Tấn Dương, cùng trò chuyện biểu hiện rất thân thuộc.

Mọi người bị choáng váng.

Nhưng ngoài miệng đều khen ngợi:

- Trần Thương thực sự tài giỏi, cậu ấy mới bao nhiêu tuổi, thật đúng là tuổi trẻ tài cao

- Đúng vậy, tôi cảm thấy Trần Thương như bản thân khi còn trẻ, cậu ấy thực sự không tầm thường.

- Anh hai, chị dâu, hai người chỉ việc theo Trần Thương và hưởng phước thôi

Bởi vì có Trần Quốc Hoa tham gia, bữa cơm này càng thêm hài hòa hơn.

Trần Kiến Sơn cùng Trần Đại Hải chỉ cười không lên tiếng.

Trần Kiến Sơn thấy rất rõ ràng mọi thứ, bất kể lý do gì, miễn là cả gia đình có thể một lòng đoàn kết với nhau, vui vẻ hòa thuận, chỉ cần vậy là đủ

Anh có thể giúp đỡ nếu ai đó gặp khó khăn, cũng không phải là ép buộc gì.

Rốt cuộc thì mọi người đều già rồi, con cái đã lập gia đình, đã lớn tuổi còn có thể quan tâm được đến chừng nào?

Mấy người anh rể cũng uống thêm vài ly, cho dù Trần Đại Hải không uống cũng không ai trách.

Khi xuống trả phòng, mọi người ngạc nhiên phát hiện có người đã thanh toán phòng rồi rời đi.

Trần Thương không khỏi mỉm cười, không cần nghĩ, hẳn là Trần Quốc Hoa.

Trần Kiến Sơn không khỏi lắc đầu.

Tất cả người cô, chú, bác, anh chị em của Trần Thương càng xác định rằng anh rất thân thiết với vị thị trưởng này.

Sau bữa tối, mọi người về, ngồi xuống nghỉ ngơi cùng trò chuyện một chút.

Chủ đề vẫn là xoay quanh Trần Thương.

Đây cũng là điểm bình thường

Đông đến trời tối hẳn, tầm sáu giờ thì đã chớm đen, khoảng gần bốn giờ thì mọi người lục tục chuẩn bị về nhà.

Xuống tới chỗ xe, khi nhìn thấy chiếc Prado của Trần Đại Hải, ánh mắt của mấy người thoáng chốc bỗng nhiên sáng ngời

Nhìn mà thèm thuồng không thôi

Mọi người đều nghĩ Trần Đại Hải vẫn dùng chiếc xe tải cũ kỹ đó, nhưng không ngờ khẩu súng ngắn đã bị thay thế bằng khẩu đại bác, anh lập tức đổi sang một chiếc xe hơi sang trọng.

Trần Đại Hải thực sự xuân phong đắc ý anh nhấn ga mạnh mẽ lướt nhanh

Gió lạnh không thể dập tắt trái tim đang phơi phới của anh

Hôm nay, thị trưởng Trần đã gọi một tiếng anh cả khiến bản thân cảm thấy thoải mái không thôi.

Lần này đi về sẽ mạnh mẽ khoe khoang

- Có biết Trần Quốc Hoa không! ?

- Tên thị trưởng Tấn Dương đó, khi nhìn thấy tôi anh ấy đều phải gọi một tiếng anh Trần

Nghĩ đến đây, anh không khỏi bật cười.

Mà Dương Giai Tuệ ở phía sau trợn to hai mắt nói lớn:

- Trần Đại Hải

Anh giật mình hỏi:

- Sao vậy?

Cô nghiêm túc căn dặn:

- Về tới thôn, cấm khoe khoang khoác lác, không được phép nói với ai là anh quen biết với thị trưởng

- Anh nói mới mua ô tô, nhà nhà sẽ tới vay mượn tiền! Chắc chắn không thể sống nổi tới hai ngày mất?

- Nếu để cho đám bạn xấu xa của anh biết Trần Thương quen biết thị trưởng, chuyện gì sẽ xảy ra? Tên thôn trưởng sẽ không phải ngày ngày đến tìm anh à?

Bình Luận (0)
Comment