Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 908 - Chương 909: Nhiều Tiền Không Tiêu Hết

Khi bac si mo hack full
Chương 909: Nhiều Tiền Không Tiêu Hết
 

Tình huống của người đàn ông dần chuyển biến tốt đẹp.

Ý thức cũng càng ngày càng rõ ràng, Trần Thương cho kiểm tra một phen, vấn đề cũng không quá lớn, có điều còn cần nằm viện quan sát hai ngày.

Mặc dù Trần Thương cũng rất tò mò anh ta tại sao phải muốn ăn cá nóc như thế, thế nhưng... Cái này hình như không phải là chuyện mình nên quan tâm?

Mà người đàn ông lại bất đắc dĩ nói:

- Tôi là làm video thức ăn ngon, tôi thấy hiện tại rất nhiều người đều có làm cá nóc này khả năng hấp dẫn rất nhiều fan hâm mộ, tôi đã không nhịn được, cũng muốn thử một chút, tôi thấy họ đều không sao...

- Ai

Nói đến đây, người đàn ông thở thật dài:

- Làm tôi sợ muốn chết, thật sự là có loại cảm giác sống sót sau tai nạn, cảm ơn bác sĩ.

- Sau khi trở về tôi sẽ làm video kỳ này, lấy đó mà làm gương.

- Truyền bá một chút năng lượng chính, thứ có ý nghĩa, mà không phải dựa vào lòe người và khiêu vũ trên mũi đao để thu hút ánh mắt, dù sao... Thường đứng ở bờ sông nào có không ướt giày

- Cám ơn các người, chị y tá dễ thương, cảm ơn

Hoàn toàn chính xác bên trên xã hội bây giờ có rất nhiều người vì tranh thủ ánh mắt, liên tục Livestream đột phá và khiêu chiến hệ thống miễn dịch cùng hạn cuối của chính mình.

Không có cách nào nói đúng hay không, chỉ có thể nói, với tư cách nhân vật công chúng, vẫn là phải đưa đến một cái tác dụng hướng dẫn chính diện, dù sao anh không có cách nào biết rõ fan hâm mộ, khán giả của anh có thể mô phỏng theo anh hay không.

...

...

Đúng lúc này, Mã Nguyệt Huy vội vàng đi vào.

- Tiểu Trần? Tình huống như thế nào?

Trần Thương sững sờ:

- Cái gì... Tình huống như thế nào?

Mã Nguyệt Huy đang muốn nói chuyện, nhìn thấy người bệnh tỉnh dậy, tiện đứng dậy kéo Trần Thương đi ra phòng cấp cứu, nhỏ giọng nói:

- Vừa rồi Dương Hồng Mai gọi điện thoại cho tôi, nói cậu dính líu thao tác làm trái quy tắc?

Trần Thương sững sờ, bất đắc dĩ bật cười:

- Tiêm cơ sao tính là thao tác làm trái quy tắc gì?

Trần Thương cũng phải bị chọc cười.

Không ngờ tiểu Kha nói thật là đúng, cái “Cô Dương” thật là quan tâm chính mình, quá mang thù

Gọi cả Mã Nguyệt Huy tới.

Lúc này, Trần Thương mới nói chuyện vừa rồi một lần.

Sau khi nghe xong, Mã Nguyệt Huy cũng bất đắc dĩ liếc mắt, vấn đề vớ vẩn như thế, cũng gọi điện thoại cho mình.

Có điều...

Mã Nguyệt Huy bỗng nhiên ý thức được một chuyện:

- Cậu vừa rồi dùng thuốc gì?

Trần Thương:

- Cystein.

Mã Nguyệt Huy vội vàng móc cuốn vở ra, nói:

- Cậu dùng như thế nào?

Trần Thương:...

- 0.1g Cystein, dùng dung dịch Natri Hidrophotphat đệm hòa tan, tiêm vào cơ

- Có điều, không ở có trong hướng dẫn, ông dùng cẩn thận! Không đến khi then chốt không thể dùng

Mã Nguyệt Huy trợn trắng mắt:

- Hướng dẫn dùng cái rắm

- Dựa vào hướng dẫn để cứu người, người bệnh đã chết sớm rồi, cái này cậu học ở nơi nào? Thực sự có tài

Mã Nguyệt Huy cười ha ha một tiếng, cảm thấy theo Trần Thương học tập không mất mặt chút nào.

Vốn tri thức của một người là có hạn, chỉ có liên tục học tập mới có thể đề cao.

Trần Thương:

- Ông không xem tạp chí à? Tôi xem trên tạp chí Tự Nhiên có nghiên cứu cái này, thế nhưng nếu như người bệnh có thể cấp cứu được, vẫn đừng nên dùng thì tương đối chắc chắn hơn, dù sao vẫn chưa có thí nghiệm lên con người.

Bình thường loại ca bệnh cấp cứu đặc biệt này, phát biểu bên trên tạp chí cùng tập san đều là hồ sơ chữa bệnh.

Nói trắng ra là một vài án lệ trị liệu đặc biệt.

Cũng như một người bệnh này của Trần Thương, có thể viết một cái bệnh án, gặp may mắn, phát biểu trong tập san cũng không tệ, còn có thể nhận được ảnh hưởng thừa số không thấp.

Thế nhưng, mấy việc cấp cứu trúng độc đặc biệt hiếm thấy này, không có người làm thân thể nghiên cứu lâm sàng, cũng không thể đi tìm 50 người, cho ăn cá nóc, tiếp đó bắt đầu cấp cứu?

Cái này không thích hợp

Nếu thật là như vậy...

Tỉ lệ tử vong của người bệnh tham dự thí nghiệm cao không xác định, thế nhưng người tổ chức thí nghiệm lần này, tỉ lệ tử vong hẳn là rất cao

Có điều, cái này cũng cho Trần Thương một ý nghĩ, đem người bệnh này viết một ca bệnh, phát biểu đến bên trên kỳ san, hi vọng có thể cung cấp cho các bác sĩ cấp cứu khác một chút biện pháp tham khảo cấp cứu.

Sau khi bắt đầu nảy sinh ý nghĩ này, Trần Thương có cảm giác, một năm này có phải hẳn là định vị mục tiêu nhỏ cho mình hay không?

Ví dụ như... thừa số ảnh hưởng... 100 điểm?

Đinh! Phát động nhiệm vụ, nhiệm vụ nghiên cứu khoa học, phát biểu luận văn lâm sàng thừa số ảnh hưởng cao tới 100 điểm, sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được ban thưởng: Tinh thông một loại công cụ chữa bệnh cao tân!

Trần Thương lập tức sững sờ.

Đây là ban thưởng gì?

Tinh thông một loại công cụ chữa bệnh?

Trần Thương lắc đầu.

Mã Nguyệt Huy rất rõ ràng so Trần Thương có dự kiến trước:

- Tôi thấy người bệnh kia tỉnh, hiện tại trạng thái thế nào?

Trần Thương gật đầu:

- Các dấu hiệu sinh mệnh ổn định! Sẽ không có chuyện gì.

Mã Nguyệt Huy nghe xong, lập tức gật đầu, con mắt nháy nháy, nhìn Trần Thương:

- Đừng để cậu ta xuất viện, cho lấy thêm mấy lần máu, trước khi đến có lấy máu hay không?

Trần Thương gật đầu:

- Lấy rồi

Mã Nguyệt Huy ồ một tiếng:

- Chờ... lúc thời gian hai đến ba giờ lại rút một lần.

- Lần này, chi phí trong khoa thanh toán.

- Năm nay trước tháng 8, tôi còn có 200 vạn kinh phí nghiên cứu khoa học không xài hết, đợi đến tháng tám nếu xài không hết thì lấy đi.

- Tiểu Trần, gần cậu đây chỉ cần cấp cứu người bệnh, muốn phát biểu luận văn, viết văn, tôi thanh toán toàn bộ, kiểm tra người bệnh, trị liệu cũng có thể dùng kinh phí nghiên cứu khoa học

Trần Thương nghe xong, lập tức trừng to mắt sững sờ, còn có chuyện tốt thế này đây?

Chỉ thấy Mã Nguyệt Huy xoa xoa đôi bàn tay:

- Là như vậy, năm trước tôi có một đề tài cấp cứu bệnh đặc biệt, cầm được đến 300 vạn kinh phí, mà tôi chỉ mới bỏ ra 100 vạn.

- Cậu chỉ cần bên trong chỗ tác giả đề cập tới tôi một chút là được rồi, còn có nguồn gốc đầu đề đánh dấu một chút là được...

Trần Thương nghe xong, lập tức hiểu.

Chỗ nhỏ chính là muốn làm nghiên cứu khoa học không có kinh phí, một cái đầu đề trình báo, cấp quốc gia cũng tầm mười hai mươi vạn, cấp tỉnh có thể là ba năm vạn.

Bệnh viện lớn là kinh phí nghiên cứu khoa học quá nhiều không biết xài như thế nào, cái này Mã Nguyệt Huy có 300 vạn kinh phí để nghiên cứu...

Có điều, chuyện này đối với Trần Thương mà nói lại là chuyện tốt.

Vừa vặn lợi dụng những kinh phí nghiên cứu khoa học này của Mã Nguyệt Huy đến làm một chút chuyện, đề cao chính mình một chút.

Đây là chuyện tốt

Nghĩ tới đây, Trần Thương gật đầu đồng ý:

- Không có vấn đề

Mã Nguyệt Huy vỗ bả vai Trần Thương một cái:

- Cố gắng, sau này cậu cứ buông tay đi làm, xảy ra chuyện tính trên đầu tôi.

Nói xong, Mã Nguyệt Huy đứng dậy rời đi.

Khi Trần Thương đang muốn quay người đi tới phòng cấp cứu, vừa vặn Dương Hồng Mai đi ngang qua, trừng Trần Thương một cái, không để ý đến.

Trần Thương bất đắc dĩ cười cười, anh sẽ không chấp nhặt.

Loại này người, đơn giản là lấn yếu sợ mạnh.

Đối với những người trẻ tuổi kia trong bệnh viện, không có bản lãnh, không có hậu trường, thực tập bồi dưỡng căn bản không để vào mắt. Trong lỗ mũi, lông mũi đều có thể đếm rõ ràng...

Bà không phải nói tôi làm trái quy tắc thao tác?

Đợi ngày mai tôi viết ra một trang SCI, xem bà đúng? Hay là tạp chí đúng

Cho dù bà cáo trạng hay là bẩm báo chỗ nào cũng không có cách nào.

Trần Thương trở lại bên trong phòng cấp cứu, nhìn người đàn ông nói:

- Ba giờ sau, lại lấy máu một lần nữa, để kiểm tra tương quan một chút, nhìn xem khôi phục thế nào.

- Tiền kiểm tra lần này không cần anh thanh toán, bệnh viện sẽ cho tra cho anh...

Trần Thương nói kỹ càng chuyện này một lần với người đàn ông.

Đối phương cũng rất phối hợp, có thể kiểm tra miễn phí, ai không vui lòng?

Bình Luận (0)
Comment