Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 909 - Chương 910: Quay Video

Khi bac si mo hack full
Chương 910: Quay Video
 

Sau một lúc dày vò, Trần Thương trở lại phòng làn việc của bác sĩ rồi ngồi xuống, rót cốc nước.

Trước kia khi đi thực tập, Trần Thương rất kiểu cách, cảm thấy phòng làm việc không sạch sẽ, không ăn trong phòng làm việc, không mang cốc đến bệnh viện.

Vì giữ sạch sẽ cho bạn gái, ngày nào cũng rửa tay mấy chục lần, cũng sắp rửa đi một lớp da.

Nhưng mà sau đó những thứ này dần dần đã được cuộc sống chữa lành.

Có lúc suy nghĩ một chút, dao mổ vĩ đại nhất là dao mổ của năm tháng.

Uống một hớp, dần dần lấy lại tinh thần.

Một người đàn ông đi tới, sau khi đến gần Trần Thương, kéo một cái ghế ngồi xuống, nhìn Trần Thương cười một tiếng, cho giơ ngón tay cái lên nói:

- Bác sĩ Trần, bái phục

Trần Thương xoay người, sau khi nhìn thấy người đàn ông, cười một tiếng:

- Bác sĩ Hạ, hôm nay trực hả?

Hạ Chính Trì cười một tiếng:

- Trực ban cái gì, tăng ca

- Vừa nãy tôi nghe thấy Dương Hồng Mai nói về cậu, bác sĩ Trần bác sĩ, cậu thật trâu bò! Bái phục

Trần Thương vừa nghe, không nhịn được cười một tiếng:

- Lúc đó tôi cũng là gấp gáp, anh cũng làm cấp cứu, anh cũng biết, khi chúng ta cấp cứu, phiền nhất chính là có người ở bên cạnh lải nhải, hơn nữa, một y tá khác tổ đến chỉ trích tôi dùng thuốc không đúng quy định, tôi còn nhịn bà ta à

- Tôi nghe anh, dùng sau này, người bệnh xảy ra chuyện, sẽ nói có thể phụ trách giống anh?

Trần Thương cũng hơi giận, không nhịn được nói mấy tiếng.

Công việc cấp cứu vốn chính là đua tốc độ với tử vong, lúc này, cần người chăm sóc và chữa bệnh phải một lòng, tranh đoạt từng giây từng phút, quyền quyết định ở trong tay bác sĩ.

Hạ Chính Trì gật đầu, tiếc hận thở dài:

- Đúng vậy, chúng ta đến học bổ túc, cũng không phải tới để giận

- Bình thường bác sĩ cấp trên đều không nói gì, một mình cậu bị y tá phê bình cả ngày.

- Đây nếu ở khoa chúng tôi, tôi sẽ trực tiếp mắng.

Hạ Chính Trì khiến Trần Thương cười một tiếng, anh ta lớn hơn vài tuổi so với Trần Thương, ba mươi ba bốn tuổi, là bác sĩ ngoại khoa cấp cứu của bệnh viện nhân dân tỉnh Bắc Hà, năm nay thì phải thi phó cao.

Bệnh viện cũng rất coi trọng anh ta, nói để đi học bổ túc một năm, qua phó cao, bệnh viện sẽ mời về.

Trần Thương cười một tiếng:

- Thật khổ cho anh

Hạ Chính Trì cười khổ một tiếng:

- Ai nói không đúng, tôi còn phải đi bốn tổ nữa! Nhưng mà sĩ cấp trên của tôi cũng không tệ, đối với tôi rất tốt, ít nhất khi phẫu thuật đều đưa tôi đi theo.

Bây giờ Hạ Kính Trì bị điều đi làm bác sĩ quản giường, không phụ trách cấp cứu bên ngoài viện, chủ yếu chính là tham gia và học phẫu thuật, và phụ trách với người bệnh nằm viện.

Khoa cho bác sĩ học bổ túc bác sĩ cũng không ít, cộng thêm bác sĩ thực tập, quy bồi sinh, thạc sĩ sinh, thượng vàng hạ cám, nhiều gấp hai lần bác sĩ.

Nơi này là thành phố

Đừng tưởng rằng tới nơi này học bổ túc là đơn giản, bình thường bệnh viện cấp huyện, cấp thị trấn đều lên bệnh viện cấp tỉnh học bổ túc.

Mà bây giờ bác sĩ bệnh viện cấp tỉnh học bổ túc, rất nhiều bệnh viện đều không để ý đến anh, để anh tự liên lạc với bệnh viện.

Tự mình anh có thể liên lạc với những bệnh viện như Hiệp Hòa này không?

Rất rõ ràng là không quá thực tế.

Cho nên, đi học bổ túc, thái độ của mọi người đều khá thấp, cơ hội tới không dễ, bị tức thì để bị tức thôi, nhịn một chút là qua, phần lớn học bổ túc đều là nửa năm, cũng không phải thời gian quá dài.

Đều là người trưởng thành, ai mà không bị cuộc sống dạy nhẫn nhịn chứ?

Nhưng mà, Trần Thương đến, khiến cho ánh mắt của đám người này sáng lên.

Dù sao đến nơi này hơn nửa tháng, trực tiếp khiến chủ nhiệm cấp quyền kê thuốc, quyền phẫu thuật, trực... Hơn nữa mấu chốt nhất là đãi ngộ tiền lương.

Cái này và thuê có cái gì khác nhau?

Hợp đồng công cũng chỉ có giá đãi ngộ như vậy

Cho nên, Trần Thương lập tức thành tiêu điểm trong đám người này.

Điều này khiến mọi người cũng nhìn thấy hy vọng, chỉ cần có năng lực, chủ nhiệm Dư sẽ không quan tâm anh có phải người đến học bổ túc hay không

Hạ Chính Trì cười một tiếng:

- Thôi, nhịn một chút là qua, nếu không phải là không muốn ảnh hưởng đến công việc bình thường, tôi đã sớm trở mặt, được rồi, tôi đi thay băng đây, bác sĩ Trần làm việc đi.

Trần Thương gật đầu cười một tiếng.

Mọi người đều là người trưởng thành, có mấy lời đều hiểu lòng, có thể vào bệnh viện đã là nhận ơn lớn, ai cũng không muốn gây chuyện.

Sau khi Hạ Kiến Trì đi, Trần Thương nhớ tới lời hôm nay của Mã Nguyệt Huy, khiến suy nghĩ của anh cũng linh hoạt hơn.

Cũng không uổng phí một năm nay.

Không thể vứt lâm sàng

Nghiên cứu khoa học cũng không thể thiếu

Có trung tâm thành phố làm bậc thang, rất dễ viết nghiên cứu khoa học.

Mình bây giờ tài năng viết luận văn cao như vậy, còn có rất nhiều số liệu phân tích tốt, nếu như không sử dụng tốt thì thật là lãng phí.

Hơn nữa

Quan trọng nhất chính là còn có kinh phí nghiên cứu khoa học

Kinh phí nghiên cứu khoa học của tổ trưởng Mã là 200 vạn, dựa theo lời anh ta nói, cùng mình có cái gì khác nhau chứ?

Hơn nữa, kỳ tháng tám là gần nhất mình phải nắm chắc thời gian.

Nhưng mà trước đó, phải tìm tổ trưởng Mã mượn một ít sách nhiệm vụ, nhìn cụ thể những chú ý nhỏ một chút, chớ đến lúc đó lại bị phê bình.

Đến khi sắp đến giờ tan việc, Mã Nguyệt Huy trở lại.

Trần Thương vội vàng tìm đến:

- Tổ trưởng Mã, anh cho em xem nhiệm vụ đề tài lúc đó một chút, em nhìn một chút xem là phải làm những gì.

Mã Nguyệt Huy trực tiếp cười nói:

- Anh có hình, trực tiếp gửi vào Wechat cho cậu.

...

...

Trần Thương cố ý kéo dài thời gian tan việc thêm một giờ, sau đó sẽ nhìn tình huống của người đàn ông một chút, thấy bây giờ anh ta đã hoàn toàn chuyển biến tốt, ngồi trên giường, đang dùng máy chụp hình quay về phía mình, dường như đang Livestream.

- Chào mọi người, tôi là bạn tốt Oa Tử của mọi người, rất vinh hạnh nói một câu, lại gặp mặt

- Lần gặp mặt này thật không dễ dàng, dưới sư giúp đỡ của bác sĩ, mới đưa tôi từ chỗ chết trở về

- Lần này vốn là muốn quay video ăn cá nóc cho mọi cùng xem, không ngờ lại lật xe, suýt nữa thì mất cả mạng.

- Chuyện mất mặt như vậy, vốn là tôi cũng không muốn nói, nhưng mà... Tôi cảm thấy tôi phải nói chuyện này ra, nhắc mọi người cảnh giác, lấy đó làm gương.

Nghe lời của người đàn ông, Trần Thương cũng thở phào nhẹ nhõm, có lẽ dùng cách tuyên truyền như vậy, chắc chắn sẽ có tác dụng.

Nhìn thấy Trần Thương, người đàn ông cười tươi:

- Bác sĩ Trần

Trần Thương cười gật đầu:

- Quay video à?

Người đàn ông lúng túng gật đầu một cái:

- Ừ, đúng vậy, cám ơn anh, bác sĩ Trần, bây giờ tôi đã tốt hơn nhiều rồi.

Trần Thương lắc đầu:

- Không có chuyện gì, ngày mai quan sát một chút là có thể xuất viện.

- Đúng rồi, tôi sẽ căn cứ vào tình huống, có thể viết một bài luận văn, phát biểu trên tập san.

Người đàn ông vừa nghe, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên:

- Bác sĩ Trần, đến lúc đó chắc chắn phải nói cho tôi, tôi cộng thêm cái này trong video, sẽ không có ai nghi ngờ tính chân thực.

- Yên tâm, tôi sẽ không cố ý dùng để làm tăng nhiệt độ đâu.

- Tôi sẽ quay tất cả video dùng làm công ích của sự nghiệp

- Bây giờ tôi bỗng nhiên biết, tôi cảm thấy giá trị của chúng ta không chỉ là giải trí, hơn nữa còn phải dẫn dắt và tuyên truyền những điều tốt...

Trải qua một lần như vậy, người đàn ông thật sự là thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, dường như đã hiểu rõ rất nhiều việc.

Trần Thương cười một tiếng, không nói gì:

- Nghỉ ngơi cho khỏe.

Nói xong, anh đứng dậy rời đi.

Bình Luận (0)
Comment