Khi Nam Sinh Viên Trở Thành Vợ Yêu

Chương 5

Chuông đổ rất lâu mới có người nhấc máy. Trì Sính không kịp nói gì khác, chỉ nhanh chóng báo rằng đứa bé đang ở bệnh viện. Đầu bên kia im lặng hai giây rồi nói sẽ gọi lại ngay. Lúc này Trì Sính mới thở phào, ánh mắt nghi ngờ của y tá cũng dịu đi phần nào.

Đứa bé vẫn đang được cấp cứu. Trì Sính ngồi trên băng ghế dài bên ngoài, hai tay không ngừng run lên. Thật ra, cậu rất sợ bệnh viện, từ nhỏ đã vậy.

Ông nội sức khỏe yếu, gần như tháng nào cũng phải nhập viện. Sau này, ông cũng ra đi tại bệnh viện. Từ đó, sức khỏe bà nội cũng dần yếu đi, Trì Sính trở thành khách quen của bệnh viện.

Mỗi khi Trì Sính bị bệnh, chỉ cần Kỳ Tễ không biết, cậu sẽ cố chịu đựng, tuyệt đối không đi viện. Nhưng nếu Kỳ Tễ phát hiện, anh sẽ chăm sóc cậu tận tình. Có những lúc thật sự không chịu nổi, Kỳ Tễ sẽ gọi bác sĩ tư đến tận nhà.

Đèn phòng cấp cứu vẫn sáng. Bệnh viện về đêm trở nên bận rộn hơn. Khi Trì Vĩnh Hoa đến nơi, cũng vừa lúc cửa phòng cấp cứu mở ra.

Trì Sính đứng dậy, vừa định hỏi bác sĩ tình hình thì đã bị Trì Vĩnh Hoa chen lên trước.

“Con trai tôi sao rồi?”

“Không sao cả, thể trạng đứa trẻ yếu, người lớn phải chú ý nhiều hơn.” Bác sĩ dặn dò xong thì rời đi, không lâu sau, đứa bé được y tá đẩy ra.

Thấy mình không còn việc gì nữa, Trì Sính xoay người định rời đi, nhưng lại bị Trì Vĩnh Hoa kéo lại.

“Tôi còn có việc, thời gian tới cứ để cậu chăm sóc Tiểu Bảo.” Giọng điệu mang đầy ý ra lệnh. Trì Sính gạt mạnh cánh tay đang giữ lấy mình.

“Tôi không có thời gian, hơn nữa tôi cũng không có nghĩa vụ này.”

Không muốn dây dưa thêm, Trì Sính lập tức rời khỏi bệnh viện, mặc kệ Trì Vĩnh Hoa phía sau gọi thế nào.

Ra đến bên ngoài thì không còn chiếc taxi nào, Trì Sính mở bản đồ xem khoảng cách, sau đó đành chấp nhận số phận mà đi bộ về.

Dọc đường đi, cậu cứ suy nghĩ mãi — trên đời này sao lại có người như Trì Vĩnh Hoa tồn tại được?

---

Trong ký ức của Trì Sính, người nuôi nấng cậu lớn lên luôn là ông bà nội. Trì Vĩnh Hoa và vợ chỉ đơn giản là người đã sinh ra cậu.

Khi đó, họ còn rất trẻ, luôn muốn ra ngoài lập nghiệp, nên đã để Trì Sính ở lại quê nhà.

Đến khi họ thất bại quay về, Trì Sính đã cao đến ngang eo Trì Vĩnh Hoa. Thấy Trì Sính không thân thiết với mình, họ dứt khoát bỏ mặc cậu, chọn cách sinh thêm đứa khác. Nhưng không ngờ, thế nào cũng không thể có thêm con.

Họ đổ hết mọi chuyện lên đầu Trì Sính, toàn bộ tích cóp của ông bà nội cũng bị họ tiêu sạch. Cuối cùng, họ đuổi Trì Sính và ông bà ra khỏi nhà, bán cả căn nhà rồi chuyển xuống miền Nam.

Lúc ấy, ông nội sống bằng nghề nhặt phế liệu để nuôi bà và Trì Sính. Bà thì làm đồ thủ công, đêm nào cũng thức khuya làm việc. Trì Sính từ nhỏ đã hiểu cuộc sống không dễ dàng, tan học xong cũng đi theo ông nhặt phế liệu.

Ba người bọn họ cứ thế mà sống, nghèo khó nhưng hạnh phúc.

Về sau, Trì Vĩnh Hoa kiếm được ít tiền rồi quay về, nhưng ông bà nội đã không còn nhận người con trai này nữa, dứt khoát đoạn tuyệt quan hệ.

Sau khi ông mất, họ cho rằng bà không còn là mối uy hiếp gì, liền không ngừng gửi tối hậu thư cho Trì Sính. Lần này, thậm chí còn trực tiếp tìm đến tận cửa.

Đèn đường ở thị trấn là loại lồng đèn, ánh sáng hắt ra ven đường mờ mờ tối tối. Trì Sính đi đến mỏi mệt, dứt khoát ngồi xuống ngay bên vệ đường.

Trăng trên trời sáng và tròn, Trung Thu cũng sắp đến. Trời đầy sao lấp lánh. Trì Sính lại nhớ đến lời hứa trước kia của Kỳ Tễ — sẽ dẫn cậu ra thảo nguyên ngắm sao.

Khi về đến nhà thì trời đã gần sáng. Bà nội vì lo lắng mà vẫn chưa ngủ, thấy Trì Sính trở về mới yên tâm.

Hai người chúc nhau ngủ ngon rồi ai về phòng nấy. Trì Sính cởi sơ mi, đi vào phòng tắm. Qua gương trong phòng tắm, cậu thấy hình xăm trên ngực mình — là chữ viết tắt tên Kỳ Tễ.

Hình xăm này được xăm vào đúng ngày Kỳ Tễ ra nước ngoài công tác. Vì Kỳ Tễ có tính chiếm hữu rất mạnh, còn Trì Sính không có gì để cho anh, nên đã chọn cách xăm lên người.

Không ngờ biến cố lại đến nhanh như vậy. Trì Sính thấy nữ diễn viên nổi tiếng cầu hôn Kỳ Tễ trong buổi phát sóng trực tiếp, phần bình luận toàn là lời chúc phúc. Kỳ Tễ không từ chối cũng không chấp nhận. Khoảnh khắc đó, trong đầu Trì Sính chỉ có một điều — chia tay, rời đi.

Bình Luận (0)
Comment