Buổi chiều, sau khi tự mình lót dạ bằng hoa quả trong vườn, Quân tìm thấy một bộ cung tên thì liền dẫn theo mấy con vật đi săn. Ngay khi thấy một con lợn rừng, hắn lập tức bắn ra một mạch bốn mũi tên, cả bốn mũi tên bay đi cọ xát với không khí phát ra những tiếng gió rít nghe mà ớn lạnh. Phập phập phập liền bốn tiếng, cả bốn mũi tên bắn ra đều chuẩn xác găm vào khớp chân con vật. Dù sao hệ thống cũng đã nói hắn không có linh căn để tu luyện nhưng tố chất thân thể của hắn đã được cường hóa rồi, nên việc này với Quân bây giờ là rất dễ dàng. Ngay khi Quân chuẩn bị mang chiến lợi phẩm về thì phía đằng xa, một cô gái mình đầy thương tích đang bị một con quạ đen kịt to lớn, ánh mắt chứa đầy vẻ gian tà truy đuổi đằng sau. Cô gái thấy phía trước có người định tránh đi để tránh người này bị liên lụy nhưng xem ra vì bị truy đuổi đã lâu nên cô ngã xuống. Con quạ nở cười tà ác, âm thanh phát ra đầy vẻ đắc ý:
-Chạy nữa đi, ta đã nói rồi, hôm nay ngươi không thể thoát ra khỏi tay của Hắc Ô vương ta đâu. Mau chóng giao ra công pháp thì ta sẽ cho ngươi được phục vụ ta trước khi chết và ta sẽ cho ngươi được toàn thây.
Khi Quân thấy một cô gái bị con quạ đuổi theo thì thầm nghĩ khả năng cao con quạ kia là chim trinh thám của kẻ truy đuổi cô gái này, hắn liền giương cung lên bắn một mũi tên thẳng vào con quạ kia. Thấy một tên phàm nhân bản thân không chút dao động linh khí nào bắn tên về phía mình con quạ khinh miệt nói:
-Chỉ là một con kiến hôi mà cũng dám dùng bộ cung tên ghẻ bắn Hắc Ô vương ta ư? Khi ông cố nội ngươi còn đang oe oe thì ta đã là yêu vương rồi. Hôm nay ta sẽ…. éc…éc
Qụa ta đang gáy bon mồm thì con ngươi nó lập tức lồi ra như ốc sên, mỏ há rộng, hốt hoảng: “ối cái quần quần què gì đang diễn ra vậy?”. Mũi tên kia lao vút đến tỏa ra một tia khí tức âm lãnh sắc bén khiến nó cứng đờ lại. Phập một tiếng, mũi tên đâm thẳng vào bên cánh con quạ làm nó rơi xuống. Giờ thì con quạ đã được một bài học về việc đừng bao giờ khinh thường người khác, nhất là thằng đó có ất ơ đó là nhân vật chính. Con quạ không thế tin nổi mà kêu lên:
-Mũi tên đó vậy mà phá vỡ linh khí hộ thể của ta? Điều này làm sao có thể?
Nhưng có thể hay không thì không phải do nó quyết định. Quân chạy đến túm lấy cổ con quạ không cho nó kêu lên, nhỡ mà dẫn đến vài tên tu sĩ thì mình lại phải bỏ của chạy lấy người mất. Con quạ bị tóm cổ thì cố giãy giụa, lúc này nó sợ hãi thật rồi, vội vã kêu lên:
-Tiền bối, cao nhân người có thể thả lỏng tay ra được không chứ bóp cổ con nhà người ta thế này thì bố ai mà thở được.
Nếu có người biết được suy nghĩ của hắn lúc này nhất định sẽ mắng: bố nhà ông nữa, bị bắt mà còn đòi được dễ thở thì chịu luôn rồi. Nhưng Quân thì chỉ nghe con quạ kêu ẹc ẹc nên chả quan tâm, chứ nếu hắn nghe được thì chắc hẳn sẽ mắng: “con bà nhà mày, tù binh mà con đòi thế lọ thế chai à”. Cô gái kia thấy hắn ra tay bắn hạ được một yêu vương thì cũng rất kinh ngạc. Nhất là khi người thanh niên này không hề có một chút ba động linh lực nào, kể cả khi bắt yêu vương vào tay cũng vậy, rất nhẹ nhàng. Đằng sau hắn còn có mấy con vật cũng tỏa ra ẩn ẩn ba động linh khí rất mạnh. Xem ra mình đã gặp được một đại lão rồi, nàng ta nghĩ thầm xem ra hôm nay khó giữ nổi cuốn công pháp rồi liền quỳ xuống:
-Nguyệt Dao bái kiến tiền bối, đa tạ tiền bối đã ra tay tương trợ. Nay tiểu nữ không biết gì lấy gì báo đáp, thứ quý giá trên người cũng chỉ có một cuốn công pháp này, xin tiền bối nhận lấy.
“Hở, công pháp? Tôi có tu luyện được quái đâu mà cần quyển công pháp này làm gì?” Tuy Quân nghĩ vậy nhưng ngẫm lại thì bản thân sau này có thể mua được thuốc cải tạo linh căn thì hắn quay ra hỏi hệ thống:
-Hệ thống, cuốn công pháp này có giá trị gì không?
-Tinh! Đã giám định xong. Phẩm cấp cuốn công pháp này quá mức rác rưởi, còn không bằng cuộn giấy vệ sinh trong cửa hàng.
-Ẹc, thật sự là rác rưởi sao, trông cô gái này có vẻ như rất coi trọng nó mà.
Mặc dù hơi tiếc nhưng dù sao vừa nãy hắn cũng đã xem qua cửa hàng của hệ thống thì thấy nó có bán công pháp, hơn nữa giá cũng rẻ. Quân thầm suy tính trong lòng: "với con hàng hệ thống này kiểu gì nó cũng sẽ bắt mình mua đồ của nó, nên có khi thể chất của mình đã được cải tạo để phù hợp với mấy cuốn công pháp này rồi. Ngoài ra cách xưng hô của cô gái này cho thấy mình đến với một thế giới khác, xem ra phải nhập gia tùy tục mà đổi cách xưng hô cho phù hợp rồi". Nguyệt Dao thấy hắn im lặng không trả lời thì chợt nghĩ đến những đại lão có sở thích này kia nhưng nghĩ người ta đã cứu mình hơn nữa thể hiện ra thực lực cường đại như vậy nên có thể cuốn công pháp huyền cấp này hắn không đặt trong mắt đành nói:
-Quyển công pháp này đã là thứ quý giá nhất trên người tiểu nữ nếu như tiền bối không chê, Nguyệt Dao xin được làm tì nữ hầu hạ ngài.
Lúc này Quân cũng đã nhìn kĩ cô gái trước mặt, nàng ta mang một bộ quần áo cổ trang đơn giản, kín đáo, khuôn mặt của nàng ta nếu như về thời hiện đại theo như hắn thấy đủ sức ẵm giải ở những cuộc thi hoa hậu. “Uả gì vậy em gái? Mới đó mà đã nhận tôi làm tiền bối xong đòi làm tì nữ là sao? Chẳng lẽ tông môn của cô em này là một tông môn nhỏ nên chẳng lẽ không tự bảo vệ nổi. Cuối cùng bị truy lùng sao? Nhìn kĩ lại thì cô gái này cũng có nhan sắc đấy, thôi cứ hỏi ra xem nếu kèo dễ giúp được thì giúp còn kèo khó thì say goobye lẹ”. Nghĩ vậy nên Quân liền trả lời cô gái:
-Cô hiểu lầm rồi, ta không phải là cao nhân hay tiền bối gì cả, cuốn công pháp này cô cũng cầm lấy đi. Cô vừa rồi bị kẻ thù truy đuổi để cướp cuốn công pháp này sao?
-Vâng, lần này tông môn tiểu nữ tranh đoạt được một quyển công pháp trong bí cảnh nên mới xảy ra chuyện vừa rồi.
Nhưng mà cô nàng này vì một cuốn công pháp rác rưởi mà tranh đoạt bằng cả tính mạng sao, tu tiên giới này cũng quá khốc liệt rồi, không tu tiên thiện lành, tu tiên dưỡng sinh được hay sao mà cứ phải chém giết mới được nhỉ? Nghĩ vậy Nhưng Quân vẫn nói:
-Vậy cô mau chóng trị thương đi, phía sau e rằng truy binh cũng sắp đuổi tới rồi.
Quân thầm nghĩ: “Nếu đã tranh giành đến đuổi cùng giết tận thế này e là không chỉ một đợt truy binh đâu, nếu lát nữa truy binh mà mạnh quá thì mình sẽ chạy trước, nếu không quá mạnh thì có thể mang theo cô gái này cao chạy xa bay còn nếu địch yếu xìu thì… À mà chắc không có chuyện đấy đâu. Thế giới này lấy đâu ra gà con lắm thế?!?”. Vừa mới nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, đằng xa đã có một loạt bước chân chạy đến từ nhiều hướng, xem ra là bọn kia đã thiết lập một vòng vây từ trước rồi. Quân thầm than: “bỏ mẹ rồi, không biết tí nữa mình không chạy được thì liệu có phải làm trò quỳ xuống giảng hòa, bút cu giả ngu đi về không đây?” Đến đây thì nhiều người chắc sẽ bó tay với thanh niên rồi. Nhưng nghĩ đến cô gái này trông có vẻ có tiền, hay là lấy tiền cô ta mua vũ khí thử xem, biết đâu tu tiên giả cũng biết sợ súng thì sao. Nghĩ vậy Quân liền hỏi cô nàng:
-Cô có mang theo nhiều vàng ở đấy không, đưa tất cả đây cho ta. Nếu không cả hai đều có thể đi gặp tổ tiên sớm đấy.
“Truy binh đến tiền bối không hỏi vũ khí mà hỏi tiền vàng là sao? Chẳng lẽ tiền bối này muốn lấy vàng chọi chết hết đám truy binh kia ư, với thực lực của ngài và đám sủng vật kia thì có thể nhẹ nhàng đánh hạ đám kia mà nhỉ, dù sao chúng chỉ là đám lâu la thôi a, có cần phải làm màu vậy không?” dù nghi hoặc là vậy nhưng Nguyệt Dao vẫn đưa cho hắn một cái túi mà nói:
-Đây là tất cả số vàng mà tiểu nữ có, xin tiền bối cứ tùy ý sử dụng.
“Tùy ý sử dụng sao, đấy là cô nói đấy nhé, nào xem hệ thống có bán vũ khí gì nào?” Quân nghe vậy, hắn đang hí hửng vì nghĩ giờ mình giàu, mình có tiền. Đến khi mở cửa hàng hệ thống ra thì thanh niên chợt thấy cửa hàng vũ khí toàn thứ có mức giá trên trời. Ở đây chỉ có 1000 lượng mà cái rẻ nhất cũng 1500 lượng vàng rồi. Hắn chửi thầm: “mọe, đúng hệ thống gian thương, cái gì cũng đắt muốn vắt kiệt từng đồng mà”. Thấy tình hình không ổn Quân liền hỏi hệ thống:
-Hệ thống mày có thiết bị đo lường toàn diện mức độ nguy hiểm của đối phương so với bản thân tao không?
-Có kính đeo mắt thăm dò độ nguy hiểm, quý khách có muốn mua không, mức giá mua loại tốt nhất chỉ 10 lượng.
-Mua. – Quân dứt khoát đáp.
Giờ không phải lúc cò kè mặc cả nữa rồi, truy binh đã đến cách còn có vài chục mét thôi. Ngay khi Quân đeo chiếc kính kia lên thì thông số những kẻ kia hiện ra. Nhìn quanh một vòng thì đều chỉ hiện lên mấy thông tin:
-Chủng tộc: nhân loại.
-Độ nguy hiểm bản thân: quá thấp, bỏ qua.
-Độ nguy hiểm ẩn tàng: quá thấp, bỏ qua.
“Ồ, chỉ là một đám rác rưởi thôi à, xem ra hôm nay được trải nghiệm cảm giác hành gà đã lâu không được tận hưởng rồi”. Quân liền mua một cái chảo ra, dù sao trong nhà đang thiếu mấy cái xong nồi để nấu nướng, đằng nào cũng phải mua chỉ bằng mua lúc này được một công đôi việc luôn. Chưa bao giờ mình khâm phục trí tuệ mình đến vậy” Quân thầm nghĩ. Còn về phần Nguyệt Dao thấy hắn lấy ra một cái chảo nấu ăn thì thấy cũng cạn lời luôn “tiền bối à, ngài có thể bình thường một chút có được không, cái chảo đó là để nấu ăn mà, ngài định nấu thịt người sao?”. Phía bên kia, sau khi đã triển khai người vây một vòng quanh hai người, liền có một tên có vẻ là đầu lĩnh thân hình to con, mặt có một vết sẹo từ trán xuống đến má đi ra gáy:
-Mau giao ra cuốn công pháp, ta còn cho ngươi được tận hưởng sung sướng trước khi chết. Còn tên nam nhân kia thì giết trước.
Quân ném con quạ lại cho đám pet rồi cầm chiếc chảo phi thẳng đến chỗ tên vừa gáy với khí thế sẵn sàng dời non lấp biển, thanh niên cười gằn:
-Xem ra mày còn chưa biết ai mới là gà, ai là thóc. Đến lúc anh cho các chú thấy bản lĩnh đàn ông của anh đây rồi. – rồi hắn thì thầm - không thể để cô em xinh đẹp đằng kia thất vọng được.
May cho Quân là người khác không biết được suy nghĩ của thanh niên chứ không đã đánh cho thanh niên một trận. Con bà nhà ông, ban đầu sao ông không thể hiện chí khí đàn ông luôn đi, giờ thì lại bắt đầu gáy. Boongggg, một âm thanh vang dội văng vẳng khắp khu rừng. Tên đầu lĩnh kia lập tức dính một chảo thẳng đầu mà nảy đom đóm mắt, mặt hắn được Quân cho một vé đi gặp thẳng bác sĩ chỉnh hình ngay và luôn. Trong khi tên này còn đang ngắm sao bay quanh đầu thì Quân tiếp tục tung một cú đá vào chú chim non nhỏ nhỏ của tên này. Sau đó là một tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp khu rừng báo hiệu một chú chim hoa mi đã mãi mãi ngừng hót làm những chú chim gần đó nghe được sợ hãi mà nháo nhác bay lên, còn chú nào không bay được thì đồng loạt rụt cổ lại. Hừ, với mấy tên côn đồ ác độc này thì không thể để bọn chúng đẻ trứng được. Tên bên cạnh chưa kịp phản ứng thì Quân với vẻ mặt hăm hở, tay giơ cao chiếc chảo như hiện thân của công lý lao đến:
-Xem ra chú cũng muốn triệt sản, để anh gây mê cho chú trước nhé!
Lại âm thanh boong, bụp rồi sau đó một tiếng kêu đau đớn thảm thiết khiến người khác buốt hết sống lưng vang lên. Đám người kia thấy thủ lĩnh có thực lực mạnh vậy mà cũng bị hạ gục chỉ với hai đòn không thể đơn giản hơn, chúng đồng loạt sợ hãi nhưng vẫn hô hoán nhau lao lên định dùng số đông để áp đảo Quân . Nhưng chúng đã đánh giá thấp sức mạnh của một thanh niên đang muốn test sức mạnh lại còn vừa uống một liều doping mang tên sĩ gái rồi. Quân với thân thể đã được cường hóa nhanh chóng luồn giữa những tên này như hổ vào bầy dê. Sau đó liên tục là những tiếng kêu thảm thiết vang lên như một bản hòa ca nhịp nhàng của những âm thanh boong boong, bùm bụp, a a. Lúc này trong đầu Quân chỉ có một cảm giác: Phêêêêê. Cùng lúc đó, ở nơi giống như ở một hành tinh khác, có một tên giống như giống như linh hồn có hình dạng con người được bao bọc bởi hỗn hợp đất đá, vỏ sò, vỏ ốc đủ thứ ở giữa những thứ đó phát ra ánh sáng màu xanh lá đang quan sát tới nơi này. Thấy cảnh vừa xảy ra, một trong số chúng lên tiếng hỏi:
-Ngươi có vừa nghe thấy cái mà ta vừa nghe thấy không?
-Ngươi nghe thấy gì? Ta nghe thấy thanh boong boong, âm thanh trứng vỡ và tiếng lợn bị chọc tiết.
-Xem ra là ta không có nghe lầm. Ngươi ở đây tiếp tục quan sát, ta phải đi bảo quản một số bộ phận quan trọng, nhỡ sau này ra chiến trường bị tổn thất thì vợ ta không có gì mà dùng. Giờ ta đi bảo quản, lúc nào về nhà thì nối lại.
-Ngươi đợi ta một chút, ngươi nói đúng, lỡ chẳng may sau này chúng ta đi rồi vợ ta sợ rằng không chịu được mất. – Tên này nói xong cũng chạy theo tên kia.
Đến đây chắc sẽ có người nghĩ đến chịu hai thần này, lại còn phải đi bảo quản phòng khi sau này về có cái để dùng. Nhưng xem ra hai tên này đã bị tràng cảnh vừa rồi cho một bài học sâu sắc. Hắc Ô vương vừa ngất đi, khi nghe những âm thanh hỗn loạn kia thì nó mở mắt tỉnh lại, định nhân lúc kẻ kia đang mải mê với công tác triệt sản để chạy trốn. Nhưng ngay khi nó có cử động liền phát hiện linh lực của mình đã bị ai đó phong tỏa, cổ như bị một cái kìm sắt khóa chặt, nó ngẩng đầu lên thì thấy mấy ánh mắt không có chút thiện cảm đang nhìn mình. Qụa ta thấy uy áp tỏa ra từ những con vật này còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với yêu hoàng thì lại sợ hãi mà ngất đi. Về phía Quân thì lúc này nhận được thống báo từ hệ thống:
-Tinh! Chúc mừng quý khách nhận được thành tựu dũng sĩ diệt chim. Phần thưởng là một lượt triệu hồi, quý khách có muốn triệu hồi không?
-Hửm, triệu hồi? Là long thần giáng thế, thần thú vạn năm hay hệ thống có vòng quay triệu hồi người yêu nhỉ? - Quân tự hỏi, câu hỏi sặc mùi của một tên ế kinh niên và bị lừa rằng lên đại học sẽ có người yêu - OK, triệu hồi đi, hê hê, biết đâu có người yêu thật thì sao, sau đó mình có một căn nhà tranh và hai trái tim vàng, sau đó……
Chưa kịp mơ tưởng xong thì bị hiện thực tàn khốc đập thẳng mặt: xuất hiện trước mặt hắn là một cô bé xinh xắn có đôi mắt to tròn, tóc buộc hai chỏm sau đầu phối với một chiếc ảo màu đỏ, chiếc quần ngắn màu trắng. Cô bé vừa thấy Quân lập tức bay đến ôm cổ hắn kêu lên một tiếng baba. Thanh niên lúc này đang ngơ ngẩn lập tức tỉnh lại chửi hệ thống:
-Cái Đinh Công Mạnh nhà mày hệ thống, mày lừa bố mày. Ba ba cái gì ta không phải họ nhà rùa nha, hơn hai mươi tuổi người yêu chưa có mà đã có một đứa con từ trên trời rơi xuống. Giờ ta nên gọi mình là gì đây? Ông bố xử nam, ông bố đồng trinh, ông bố đơn thân hay gà trống nuôi con?
Trong lúc thanh niên còn đang than thở về số phận hẩm hiu thì hệ thống lên tiếng:
-Chúc mừng quý khách nhận được hỏa linh, có khả năng phun ra mọi loại lửa.
-Khoan, tạo ra được mọi loại lửa sao? Con bé mạnh tới mức nào?
Thấy hệ thống nói cô bé này là hỏa linh thì Quân dấy lên hi vọng. Trong đầu hắn lúc này đã mở tưởng đến tràng cảnh ngồi ở vị trí cửu ngũ chí tôn, cô bé thì đang tung những quả cầu lửa từ trên trời rơi xuống trận hình kẻ địch khiến dù là tu sĩ cấp cao chạm phải cũng lập tức tiêu đời. Sau đó hắn đã thống nhất được thiên hạ, bốn phương quỳ bái, sở hữu mỹ nữ hàng đàn, còn bản thân thì đang cười ha hả đắc ý: nhân sinh như này mới có ý nghĩa chứ. Sau đó, à mà làm gì có sau đó khi hệ thống tiếp tục tạt gáo nước lạnh:
-Làm cốc trà đá cho tỉnh ngủ đi quý khách eyyy, không là không ai cứu được quý khách đâu. Hỏa linh mới ra đời cần được nuôi dưỡng, sức mạnh hiện tại đang ở dưới quý khách, quý khách xin hãy bớt bớt ảo tưởng lại dùm.
Khi hắn đang ngây ngẩn vì ảo tưởng quá nhiều nhưng nhận lại chẳng được bao nhiêu thì đằng sau vang lên một tiếng hét:
-Tiền bối cẩn thận!
Cùng lúc một loạt những mũi kim lớn bay đến chỗ Quân đang đứng, hàng loạt âm thanh bịch bịch vang lên. Hắn đứng im đó như trời trồng, tên đầu lĩnh lúc này vừa tỉnh lại cười gằn dữ tợn:
-Dám hại ta thành ra như vậy, đi chết đi. Hả, sao ngươi… ngươi… không! Không thể nào?
Tên đầu lĩnh còn đang nghĩ rằng có thể báo thù vụ mất chú chim non nho nhỏ, thì hắn bỗng hoảng hồn khi nhìn thấy Quân mặt đen lại đang lạnh lùng nhìn hắn. Hắn không thể tin vũ khí huyền giai đủ sức giết tu sĩ võ vương cảnh lại không gây ra một chút tổn thương nào với Quân. Với Quân, à, giờ phải phải gọi Quân sadboy, Quân vỡ mộng, thanh niên đang vỡ mộng thì chớ lại có kẻ dám đánh lén mình. Hắn lập tức cho tên này chảo nữa vào đầu. Phía bên Nguyệt Dao, thấy một màn vừa diễn ra khiến cô ngây ngẩn, pháp bảo kia cũng phải có cấp bậc huyền giai, đủ giết chết võ vương, gây ra tổn thương lớn cho võ hoàng. Vậy mà vị cao nhân trước mắt không hề hấn gì, chẳng lẽ cảnh giới của ngài ấy…..
Xong xuôi, Quân liền đi về phía Nguyệt Dao, hắn hỏi :
-Vết hương của cô sao rồi, có mang theo thuốc trị thương không?
-Đa tạ tiền bối quan tâm, tiểu nữ tuy thương thế có chút nặng nhưng không quá nguy hiểm, tiểu nữ đã cầm máu rồi. Chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là hoàn toàn bình phục. - nàng ta giọng yếu ớt đáp.
Nhưng mà vừa nói xong thì liền ngất đi, xem ra dù đã cầm máu nhưng do trước đó bị thương và chạy trốn lâu khiến cơ thể bị kiệt sức. “Ô hay vừa mới kêu không nguy hiểm mà sao ngất nhanh thế?” Quân thấy vậy liền mua kĩ năng y học toàn diện và thuốc trị thương cao cấp rồi giúp cho nàng dùng thuốc. Điều làm hắn kinh ngạc là tiền mua kĩ năng lẫn mua thuốc trị thương lại rất rẻ, không hề đắt chút nào, nhưng kệ đi, đang nghèo thì để ý làm gì. Sở dĩ Quân chữa trị cho cô nàng là vì trên mắt kinh đo mức độ nguy hiểm đang hiển thị mức độ nguy hiểm quá thấp, không thể đo lường. Chứ nếu mà có chút nguy hiểm thì xin mời cô em tự đi về nhé, đời lừa anh đây nhiều rồi, đừng hòng lừa được anh. Hắn cũng từng suy nghĩ nếu như cô gái này mà cũng như đám người kia dù có hơi tiếc khi phải xuống tay nhưng mà gái gú thì cũng chỉ là phù du, thầy u mới là tất cả, cô em hỉ hả thì anh cũng hi ha nhưng em thích trò ta ma thì anh đây phải xử. Đừng có mà nhờn với thanh niên cứng!
Xong xuôi thì hắn mang theo Nguyệt Dao, Hồng Diễm – đứa con gái nuôi mà hắn bất ngờ nhận được và con lợn rừng kia về, còn về phần đám người kia thì hắn để chúng tự sinh tự diệt. Khi Nguyệt Dao tỉnh lại thì trời đã tối, khi tỉnh dậy cô phát hiện thương thế của mình đã bình phục hoàn toàn, thậm chỉ cả những tổn thương trước đây rất khó điều trị cũng đã biến mất. Hơn nữa, cô còn cảm thấy tu vi của mình đang nhanh chóng tăng lên. Lúc này, từng luồng linh khí cuồn cuộn tuôn trào về phía Nguyệt Dao, nàng thấy vậy thì nhanh chóng hấp thu. Nhưng mà hấp thu thì hấp thu cô lăn lộn trên giường làm cái gì. Nguyệt Dao cảm nhận cảm giác thoải mái từ chiếc giường mà thầm nghĩ: “cái giường này không ngờ lại là tiên khi hỗ trợ tu luyện, đã vậy còn co dãn thoải mái quá đi, nếu như mà mỗi ngày mà mình nằm trên chiếc giường này thì tốt biết mấy”. Nhưng khi nghĩ đến đây là giường của cao nhân thì cô xấu hổ mà đập tay đạp chân xuống giường, cô nàng không thể tin là mình lại có suy nghĩ như vậy. Đang vung tay vung chân thì Nguyệt Dao có cảm giác như ai đó đang nhìn mình thì ngoảnh mặt lại, khi cô quay lại liền thấy Hồng Quân đang vẻ mặt ngây ngốc trợn tròn mắt đang nhìn về bên này. Quân sau một vài giây ngơ ngẩn vì cảnh tượng trước mắt thì nói :
-Ờ…, thương thế của cô ổn rồi à? Vậy cô cứ lăn lộn tiếp đi. Tôi đi nấu cơm tiếp.
Các chị em nếu biết được thì kiểu gì cũng sẽ mắng hắn một trận. Bố nhà ông, ông nói như thế thì con gái nhà người ta sao còn dám làm gì nữa, bảo sao hai mươi mấy năm trời không có người yêu còn chờ trường đại học của mình phát người yêu từ thiện cho nữa. Nói xong Quân liền đi ra khỏi phòng để cho Nguyệt Dao xấu hổ ôm má, trời ạ, cảnh vừa rồi vô tình bị cao nhân nhìn thấy, liệu ngài ấy có ấn tượng không tốt về mình không đây. Còn Quân thì vẫn tỉnh bơ quay ra và tiếp tục cùng đứa con gái nuôi nấu nướng trong bếp.
Lúc này hắn cũng đã suy nghĩ lại chuyện hồi sáng nay, dù cho bây giờ cái hệ thống chó chết này có đưa hắn về địa cầu thì hắn cũng vẫn chỉ là một tài xế xe ôm công nghệ, hè thì phơi nắng, đông thì phơi sương, thu nhập chẳng được mấy đồng. Bởi vì môn học mà hắn nợ ban đầu là môn bắt buộc ở khoa hắn học, nhưng sau đó nó bị chuyển sang làm môn học tự chọn của khoa khác, nên hắn phải chờ cho khoa đó mở lớp thì hắn mới có thể học. Vậy mà không ngờ đợi tới tận 3 năm cũng không có lớp nào mở, không thể học môn khác bù vào, không thể mở lớp cá nhân dù hắn sằn sàng chấp nhận học phí đội lên nhiều lần. Giờ đây 25 tuổi không nghề ngỗng gì, bố mẹ ngày một già đi, tài sản chưa có thì nói gì đến xa hơn. Theo hắn nghĩ việc hệ thống đưa hắn tới dị giới có thể coi như đưa hắn đi biệt xứ làm ăn đi, có thể mua một loạt kĩ năng mà người ta mất không biết bao tiền của, công sức mới học được hết. Người ta nói trong nguy có cơ, dù ở đây có nguy hiểm nhưng những người dân bình thường vẫn sống được thì hắn chẳng lẽ lại không, sau khỉ trở về có một loạt kĩ năng, có một đống vật phẩm kia, có thể qua lại giữa hai thế giới, lúc đó còn lo thiếu tiền sao. Chưa kể nếu hắn kiếm tiền đủ nhanh, việc hắn mua được cả thuốc trường sinh cho bố mẹ thì cũng không phải là không thể. Vấn đề là lần này phải xem ở việc bản thân hắn có tận dụng được cơ hội này không mà thôi. Suy nghĩ xong Quân cũng thỏai mái hơn mà sấy nốt chỗ thịt còn lại.
Ngoài sân, mấy con vật lúc này cũng đang vây quanh Hắc Ô vương đã bị trói lại. Con quạ đang nằm giả chết thầm nghĩ : “đúng là cái số quạ đen mà, không ngờ đội hình ở đây quá mức khủng bố đến vậy. Chỉ cần một nhân vật ở đây động tay một cái thôi là đủ cho rừng Hoàng Liên, một trong bốn phiến rừng lớn nhất ở Thanh Hải đại lục này rung động rồi chứ chưa nói gì đến nguyên một đội hình. Có lẽ phải hút hết xui xẻo của cả vũ trụ này vào thì mình mới có thể nhọ được đến vậy đi. Trong khi quạ vương còn đang giả chết than thở ở đời lắm cái chéo ngoe, cớ sao số quạ chéo nghoe thế này thì bên còn lại mấy con vật cũng đang thảo luận xử lý con quạ thế nào.
-Ha hả, con quạ này dám lao đến chỗ chủ nhân tìm chết, mấy người đừng có mà cản tôi thịt nó – husky lên tiếng.
-Ở đây chủ nhân mới là người quyết định, chớ có tự tiện – đại bàng ngăn husky lại trước khi con ngáo này lại muốn rước họa.
-Tôi thấy chuyện này chỉ là chuyện lông gà vỏ tỏi, dù sao cái tu vi con quạ này thì dù chúng ta có cúi gằm đầu hết cỡ cũng chưa lọt vào nổi trong mắt. Nên là dù có làm gì thì chủ nhân cũng sẽ không trách phạt đâu. – Miêu Miêu cũng tham gia.
-Nếu ăn thịt nó như vậy có quá tàn nhẫn không, dù nó tu vi yếu kém thì cũng là Yêu tộc với nhau mà – thỏ Dolly lên tiếng, qụa ta nghe được thì vui mừng lắm, ít ra trên đời cũng có những yêu tộc lương thiện, thật là cảm động quá đi. Nhưng chưa kịp để nó rớt nước mắt thì con thỏ lại lên tiếng - chi bằng đem nó làm phân bón, cũng coi như là một cách chôn cất, cà rốt mọc trên đó chắc chắn sẽ rất ngon nha – Thỏ ta vẻ mặt ngây thơ vô số tội nói.
-Chỉ biết ăn thôi, nhưng mà Dolly à, chị thích ý tưởng của em đó – hồ ly vừa lấy chân trước vỗ vỗ đầu thỏ vừa nói.
Qụa ta lần này vẫn rơi lệ nhưng mà là vì cảm lạnh, vì hóa ra mình vẫn sẽ bị đem đi làm thịt không theo cách này thì cách khác. "Nếu đằng nào cũng chết thì ta sẽ cho các ngươi cùng chết" qụa ta oán độc nảy ra suy nghĩ liều chết. Nó lập tức niệm một chú ngữ triệu hồi cổ xưa nào đó. Mấy con vật bên cạnh biết được cũng không có động tác gì làm quạ ta cứ nghĩ đám này ánh mắt hạn hẹp, làm sao biết được chú ngữ triệu hồi hậu duệ của thượng cổ yêu thú ta đây. Ta sẽ cho các ngươi một cái chết thê thảm nhất, đau đớn nhất, đây chính là vinh quang của các ngươi. Lúc này trên bầu trời xuất hiện pháp trận khổng lồ hình tròn với những kí tự cổ xưa ánh lên ánh sáng đỏ rực đang xoay quanh một vòng tròn trung tâm. Một con Kim Ô xuất hiện giữa vòng tròn đó xác định được vị trí của Hắc ô vương thì lao xuống. Như cảm nhận được điều gì, mấy con vật đều ngẩng đầu lên nhìn. Hắc Ô vương lúc này cười điên cuồng :
-Các ngươi có chút thực lực ấy liền nghĩ mình vô địch ư? Hahaha, để ta cho lũ mạt rệp biết thế nào là cường đại. Lũ sâu kiến các ngươi làm sao hiểu được huyết mạch Kim ô tiên thú cao quý. Các ngươi sợ đến ngây ngẩn rồi sao hahahaha. Hãy quỳ xuống mà nghênh đón cái chết của mình đi, lấy đó làm vinh dự, vinh hạnh, vinh quang của các ngươi đi, haha….ẹc ẹc ẹc.
Còn chưa kịp nói thêm thì chú quạ tội nghiệp đã bị một bàn chân đập vào đầu khiến nó muốn long não :
-Không biết sống chết - ra tay là đại bàng, nó nhìn con quạ như một con vật đã chết mà nói.
Lúc này con chim khổng lồ trên bầu trời đã lao gần đến nhà với khí thế không gì cản nổi đang như một thiên thạch ầm ầm lao đến. Đúng lúc này thì một tiếng hắt xì vang lên :
-Bà nội nó, rắc nhiều tiêu quá rồi. Mày đúng là đáng chết mà.
Từ trong bếp, một luồng gió bay vù ra, ra bên ngoài liền hóa thành một cơn cuồng phong hướng về phía con Kim ô kia. Con Kim ô vừa thấy cơn cuồng phong kia mới đầu nghĩ chỉ là một cơn gió nho nhỏ, chút xíu gió như vậy chẳng đủ làm mát người nó. Nhưng khi cơn cuồng phong lao đến nó mới trố mắt ra như một đôi mắt ốc sên :
-Cái lùm mía, ta ta ta a quay quay….
Chưa kịp Hải quay xe thì thân ảnh của nó như một đốm lửa nhỏ lay lắt nhưng phải hứng chịu một trận đại hồng thủy quét qua xé tan thành từng mảnh nhỏ rồi tiêu tán trong không trung, không sót lại gì. Lúc này trên tiên giới, trong một căn hầm bí mật, một người đàn ông trung niên phun ra một ngụm máu. Vẻ mặt người này tái nhợt, hiện lên vẻ sợ hãi:
-Không ngờ ở dưới hạ giới lại có một người bí ẩn không bị quy tắc thiên đạo áp chế, chỉ cần một hơi thở đã dễ dàng xé nát một phân thân của mình rồi. Việc này cực kì hệ trọng, phải báo cho tộc trưởng ước thúc đám con cháu lại. Còn đám chắt chút chít chùn chịt dưới hạ giới thì đành tự lo thôi.Tự đi tìm chết thì đừng kéo cả họ vào.
Nói xong hắn liền cố sức đi ra khỏi căn hầm để báo cáo chuyện vừa rồi cho tộc trưởng. Còn lúc này dưới hạ giới thỏ con nhìn thấy cảnh này thì nói :
-Dùng đồ long đao để chém một con kiến, cái này chỉ có chủ nhân thích làm cái trò này. Nhưng mà, cái này em thích.
Miêu Miêu ngáp một tiếng:
-Pháp trận lẫn thực lực của con chim vừa rồi đủ sức để lọt vào mắt ta, nhưng mà cũng chỉ như một ảnh sáng đom đóm thôi. Còn chưa đủ làm nên trò trống gì.
Husky thì nghĩ đây chính là thời cơ để mình lập công, là lúc thích hợp nhất để nó nịnh nọt chủ nhân rồi, bản thân phải thể hiện nhanh nếu không sẽ bị cướp công lao mất. Nghĩ vậy nó liền lao đến cắn vào cổ con quạ đang ngơ ngẩn thều thào sao có thể, sao có thể chứ. Husky vừa cắn vừa lắc lắc đầu giằng xé cổ con quạ, đúng lúc này Quân từ bếp đi ra thấy cảnh này liền sút cho con husky một cái vào mông :
-Ai cho mày làm thế hả, tao bảo mày làm thế à, hả.
Nói xong lại sút thêm một cái vào mông còn lại cho nó cân. Husky ra chiều oan ức lắm kêu mấy tiếng hic hic ẩu ấu, rõ ràng vừa này kêu con quạ đang chết xong, người ta cắn nó có mấy cái để vỗ mông ngựa thì bị đá. Quân tức giận lại quát tiếp:
-Oan ức lắm à mà dỗi.
Nói xong, hắn liền xách con quạ lên bảo:
-Định để mày sống thêm vài hôm để có thịt tươi ăn, thôi vậy, làm thịt luôn cho nó nóng.
Liền đó, thanh niên mang con quạ đi vào bếp. Trong khi đó husky đang giận dỗi ngồi một góc, nó nhìn sang thấy hồ ly đang cười liền tức giận sủa lên :
-Con hồ ly lẳng lơ kia, mày dám cười tao à?
Đang sẵn cơn nóng giận thì liền lao đến đánh nhau với hồ ly. Hồ ly thấy thế cũng không hề có chút ngán ngại mà đáp trả. Quân đang trong bếp lại thấy bên ngoài ồn ào, hắn lại chạy ra. Khi thấy cảnh này, thanh niên liền lao ra đá tiếp vào mông con husky một cú nữa:
-Giận cá chém thớt à, hả, nếu tao không bị dị ứng thịt chó thì đã làm món giả cầy, à nhựa mận rồi. Ở yên đấy đi, nếu mày còn làm ồn nữa thì ăn đòn.
Xong liền quay lại vỗ về hồ ly đang biểu hiện ra một bộ dáng hết sức ủ rũ:
-Ngoan nào, nó cắn em có đau không? Hử? Nào thương cái nhá.
Vừa nói hắn vừa vuốt ve hồ ly, thỏ và mèo thấy vậy cũng sán đến hưởng cùng. Quân liền vừa vuốt ve vừa nói :
-Chỉ cần mấy đứa ngoan là ta nuôi tất, còn hư là như con chó kia thì chỉ ăn đòn, nhớ đấy - Giọng hắn đanh lại ở cuối.
Theo như hệ thống nói mấy con vậy nàycó trí tuệ không thấp, có hệ thống bồi dưỡng để thăng cấp được nên hắn mới nói vậy. Xong xuôi, hắn lại xử lý nốt con quạ. Husky thì một bên ấm ức: "nhất bên trọng, nhất bên khinh, đây là phân biệt đối xử, phân biệt chủng tộc mà, hức hức". Cái này chỉ có mấy đứa trẻ có bố mẹ vừa sinh em bé xong mới hiểu được nỗi lòng của husky lúc này. Toàn bộ tràng cảnh vừa rồi đều bị Nguyệt Dao đứng bên cửa sổ thu hết vào tầm mắt, cao nhân thực lực thật quá cường đại rồi, một hơi thở liền mang Kim ô tiên thú từ tiên giới triệu hồi tới nhẹ nhàng giết chết. Rồi thì cao nhân còn có một đám sủng vật thực lực cường đại, căn nhà này lại là một tòa trận pháp theo nàng thấy là rất cao cấp, vũ khí hình cái chảo xem ra đẳng cấp cũng không thấp, rồi chiếc giường….. Nghĩ đến đây Nguyệt Dao ôm mặt vừa xấu hổ thầm nghĩ nếu mình mà trở thành nữ hầu gái của cao nhân thì sao nhỉ, liệu có phải sinh con cho ngài ấy không ? May cho cô là không ai biết được suy nghĩ của cô lúc này nếu không họ sẽ bảo : tỉnh lại đi cô gái, vừa mới lần đầu gặp đã rụng hết hai buồng trứng rồi thì lấy gì mà đẻ đây.