Chương 111: Yên Lặng Bảo Hộ (1)
Chương 111: Yên Lặng Bảo Hộ (1)Chương 111: Yên Lặng Bảo Hộ (1)
Nó tức giận hung hăng đập vào ngực mình, miệng không ngừng gầm hí.
Nhưng mà trong tích tắc, Cố An Nhiên từ trong không gian bước ra.
Trên bàn tay vốn rỗng tuếch lại xuất hiện thêm vài nải chuối lớn, tỏa ra hương thơm hấp dẫn.
Hai mắt hồng mao tỉnh tinh đầu đàn lập tức phát sáng.
Nó lấy toàn bộ chuối trên tay Cố An Nhiên rồi ôm vào trong lồng ngực, sau đó, đẩy nàng sang một bên.
Tự mình đứng vào chỗ Cố An Nhiên mới vừa đứng, học theo dáng vẻ của nàng hơi hơi nhắm mắt.
Có phải làm như vậy nó cũng có thể lấy được trái cây ngon hay không?
Cố An Nhiên có chút buồn cười, năng lực bắt chước của tỉnh tỉnh ở dãy núi dã quỷ này rất mạnh.
Nhưng mà tiểu tử, ngươi không thể nào biến ra chuối lớn được...
Hồng mao tỉnh tinh thành kính nhắm mắt một lúc lâu, vẫn không thấy trái cây thơm ngon xuất hiện trong tay mình.
Trong đôi mắt to tròn tràn đầy vẻ hoang mang. Sao nó không làm được?
Trên mặt Cố An Nhiên nở một nụ cười xinh đẹp, tiếp tục dùng tinh thần lực giao tiếp với nó.
Cố An Nhiên: "Trái cây thơm ngon đã cho các ngươi, các ngươi không thể tiếp tục trêu đùa chúng ta."
Mặt hồng mao tỉnh tinh nghiêm túc: "Đương nhiên, chúng ta là tỉnh tinh biết tuân thủ lời hứa, ngươi đi đi."
Cố An Nhiên rời khỏi lãnh địa của hồng mao tỉnh tỉnh, về tới chỗ hạ trại.
Gương mặt Lý Kim Quang tràn đầy lo lắng tiến lên hỏi: "Nha đầu An Nhiên, có phải chúng ta phải lập tức dọn đi hay không? Trước đây ta cũng có nghe các lão nhân trong thôn nhắc tới những thứ kia, chúng nó chính là đặc biệt thích trêu đùa người."
Sắc mặt Cố An Nhiên bình đạm: "Không cần, ta đã thương lượng với chúng nó, chúng nó sẽ không quay lại quấy rối."
Lý Kim Quang vừa nghe, lập tức cảm thấy bối rối...
Cái này còn có thể thương lượng? Nha đầu An Nhiên thương lượng với chúng nó như thế nào?
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k
Tuy rằng trong lòng có muôn vàn nghi vấn, nhưng vì để duy trì hình tượng cơ trí thành thục của mình, Lý Kim Quang cũng không tiện mở miệng hỏi.
Ông ấy hết sức thân thiết nói: "Hơn một nửa đêm ngươi chưa từng chợp mắt, nhanh đi nghỉ ngơi đi, ta tự mình gác đêm.”
Quả thật Cố An Nhiên đã rất mệt mỏi, nàng nhìn Lý Kim Quang gật gật đầu, sau đó đi vào lêu trại.
Nàng mơ hồ cảm thấy hôm nay những binh lính đó sẽ không đuổi theo.
Hơn nữa nếu như có đuổi theo, thì những hồng mao tỉnh tỉnh đó phỏng chừng sẽ chơi đùa với bọn họ một phen.
Loại sinh vật tinh tinh này, nếu như ngươi bày ra thiện ý đối chúng nó, chúng nó sẽ rất là hiên lành.
Nếu ngược lại làm chúng nó cáu kỉnh, chúng cũng có thể khiến ngươi hung hăng kêu cha gọi mẹ.
Sở dĩ đám tinh tinh đó không có làm gì bọn họ, đó là bởi vì nàng có thể dùng tinh thần lực nói chuyện cùng bọn chúng.
Nhưng những binh lính kia sẽ không như vậy, lại còn mang theo vũ khí, vì vậy tất nhiên sẽ chọc giận những hồng mao tỉnh tinh đó.
Cho nên, tương đối mà nói, đêm nay vẫn là rất an toàn. Quả nhiên, là một đêm bình an.
Rạng sáng hôm sau, Lý Kim Quang đánh thức đoàn người, bảo bọn họ nhanh chóng thu dọn đồ đạc.
Nhưng bữa sáng vẫn không có nhóm lửa, theo thường lệ gặm bánh nướng sau đó uống nước cho trôi xuống.
Sau khi mọi người ăn uống no đủ, Mạt Nương lại đến xem những người bị thương người lại một lần.
Xác định thương thế mọi người đều đang chuyển biến tốt, nàng ấy mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Rồi sau đó, mọi người lại di chuyển về phía nam.
Dọc theo đường đi các cành cây rừng đan xen vào nhau, những dây leo già dày đặc uốn lượn dọc theo tán cây, thoạt nhìn trông như là cự xà quấn quanh cổ thụ.
Các dây leo già xum xuê cùng với các tán cây xòe ra đan xen vào nhau, giống như một cái lọng che, che kín mít bầu trời trên đỉnh đầu.
Trong núi sâu rừng già, thỉnh thoảng sẽ có sương mù tràn ngập, càng gia tăng thêm vài phần thần bí khó lường.