Chương 116: Dây Leo Già Chuyển Động (2)
Chương 116: Dây Leo Già Chuyển Động (2)Chương 116: Dây Leo Già Chuyển Động (2)
Nàng lại làm thêm một đĩa rau xào và rau dại xào rồi qua gọi lão thái thái và Đại Bảo, Điềm Nha sang ăn cơm.
Hai huynh đệ mặc dù ngồi cùng một chỗ, nhưng bọn họ cầm chén nhà mình và ăn cơm nhà mình.
Cố An Nhiên cho Đại Bảo và Điềm Nha mỗi người một cái đùi vịt vì dù gì tuổi bọn họ cũng còn nhỏ nên chỉ có thể ăn những loại thịt này nhiều hơn một chút.
Còn những phần khác có xương nên nếu không cẩn thận thì sẽ bị hóc xương.
Hai huynh đệ Đại Cường và Nhị Cường mặc dù là người thô kệch nhưng trong chuyện dùng cơm vô cùng có quy củ, lúc này vẫn không nhúc nhích.
Cố An Nhiên khẽ liếc bọn họ một cái: "Các ngươi không phải dùng gà rừng trả tiền cho đồ ăn rồi sao? Mau ăn đi."
Bấy giờ Đại Cường với Nhị Cường mới bắt đầu động đũa nhưng chỉ kẹp một miếng thịt vịt thơm ngon, bỏ vào trong chén chứ không tham nhiều.
Đại Mạnh thì chỉ cắn một măng chua xào thịt vịt, ngay lập tức bị mùi vị sâu sắc đó làm cho khuất phục. Miếng thịt vịt mềm mại, vị cay của ớt cùng măng chua và đặc biệt là mùi thơm chua của măng đã hoàn toàn thấm vào từng miếng thịt vịt khiến cho mùi vị kéo dài.
Mà măng chua hòa với mỡ vịt khiến nó trở nên tươi ngon và giòn tan, mùi thịt vịt trong măng chua lại là có một hương vị rất khác.
Mặt Đại Cường hiện lên vẻ thỏa mãn: "Ăn ngon quá...
Mặc dù vẻ mặt của Nhị Cường không khoa trương như vậy nhưng trong lòng lại một lần nữa chấn động.
Tại sao trù nghệ của An Nhiên cô nương có thể tốt như vậy chứ?
Lão thái thái vừa ăn vừa cười ha hả, mấy ngày này lúc nha đầu An Nhiên nấu ăn bà ấy cũng đứng bên cạnh nhìn.
Hơn nữa mỗi một món ăn bà ấy đều nghiêm túc nhớ kĩ chính là muốn chờ tay nghề của mình có thể khá lên một chút để có thể làm cho nha đầu An Nhiên những món ăn ngon.
Đại Bảo và Điềm Nha hăng hái đang ôm cái đùi vịt lớn gặm, mấy ngày nay chỉ ăn một ít bánh nướng áp chảo cộng thêm mấy ngày liên tiếp bôn ba trên đường, hai đứa nhỏ đã gầy một ít nên phải bồi bổ thật tốt mới được.
Đại Cường và Nhị Cường ăn rất khúm núm như sợ Cố An Nhiên ghét bỏ vậy. Cố An Nhiên hơi bất đắc dĩ nói: "Hai đại nam nhân các ngươi, sao đến ăn mà còn lằng nhà lằng nhằng thế, muốn ăn cái gì thì gắp cái đó."
Nàng vừa nói như vậy, hai anh em mới bắt đầu động đũa lần nữa, mặc dù cũng tiếp tục gắp thức ăn một cách đứt quãng nhưng tổng thể mà nói thì vẫn ăn không nhiều lắm.
Cơm nước xong thì Cố An Nhiên mang chậu nước tiện lợi đã bơm phồng ra đặt ở nơi có vật che đậy bên ngoài hang.
Nàng cầm hai cái thùng gỗ đi ra ngoài, mọi người chỉ nghĩ là nàng muốn đi múc nước nên cũng không hỏi nhiều.
Nhưng khi đến nơi không người, nàng xách hai cái thùng gỗ vào trong không gian. Đầu tiên là đi đến biệt thự một chuyến để tắm và đổi một bộ y phục không quá khác với bộ đang mặc bây giờ rồi mặc vào.
Lại đến chỗ không gian linh tuyền múc đầy nước cho hai cái thùng gỗ, sau đó mới trở về.
Nàng đổ nước trong thùng gỗ vào bên trong chậu nước rồi nhìn ve hướng Vương Ngọc Liên kêu: "Lão thái thái, có thể nấu nước rồi."
Nàng định hôm nay tắm rửa thật sạch cho Đại Bảo và Điềm Nha, mấy ngày này trời mưa khiến cho khắp nơi đều bị lầm bùn.
Tắm rửa sạch sẽ rồi bọn họ có thể ngủ một giấc thật ngon. Vương Ngọc Liên vội vàng gật đầu: "Được rồi, hôm nay ta nấu nhiều nước một chút để cho Điềm Nha và Đại Bảo tắm thật sạch."
Đợi sau khi nước đã sôi, Cố An Nhiên đổ một ít vào trong chậu gỗ rồi lại lấy một chút nước lạnh, sau đó dùng ngón tay thử một chút, sau khi chắc chắn không quá nóng mới bưng chậu gỗ vào lều trại.
Nàng ngoắc ngoắc tay gọi Đại Bảo đến: "Đại Bảo mau tới đây, An Nhiên tỷ tỷ tắm cho đệ."