Chương 123: Tự Nguyện Làm Người Ở (2)
Chương 123: Tự Nguyện Làm Người Ở (2)Chương 123: Tự Nguyện Làm Người Ở (2)
Đám hồng mao tỉnh lại lần nữa giơ chân chạy, nhưng mục đích lần này không phải là vườn cây ăn quả mà là nước suối bên kia.
Chúng nó đã ăn rất nhiều trái cây, khát thì không có khả năng khát, nhưng nước suối có mùi đều thơm ngọt, chúng nó nhất định phải thử xem.
Bên cạnh nước suối thả một cái hồ lô làm thành gáo múc nước.
Hồng Mao Tinh Vương nhìn gáo múc nước suy nghĩ một chút, cầm lấy tay cầm gáo múc nước, chìm vào trong nước, thành công múc được một gáo nước. .
Nó ngửa đầu uống một ngụm nước suối.
Ngọt! Thật vui vẻ!
Nó nhìn nhìn cánh tay của chính mình đang đắp thuốc dán, bởi vì nó cảm giác sau khi uống vào loại nước vừa thơm vừa ngọt này, cánh tay không còn đau nhiều nữa.
Nghĩ đến đây, nó lại hung hăng uống thêm mấy ngụm nước suối, sau đó đưa gáo múc nước cho các tiểu đệ bên dưới.
Còn chính mình thì chạy nhanh về bên người Cố An Nhiên, yên tĩnh lẳng lặng nhìn nàng gieo trồng các loại đồ ăn. Nhìn một lúc lâu, nó đứng dậy, đứng phía sau Cố An Nhiên, chọc chọc lưng nàng.
Cố An Nhiên quay đầu lại: "Làm sao vậy?"
Hồng Mao Tinh Vương: "Ngươi đang làm cái gì? Nhìn chơi rất vui, ta cũng muốn chơi”
Cố An Nhiên: "Đang trồng rau."
Nàng chỉ chỉ một mảnh nhỏ rau xanh còn chưa trưởng thành.
Hồng Mao Tinh Vương hướng Cố An Nhiên vươn tay: "Cho ta."
Cố An Nhiên nghi hoặc: "Cái gì?"
Hồng Mao Tinh Vương: "Cái đồ vật tròn tròn trên tay ngươi, ta muốn chơi cho rơi vào trong đất."
Cố An Nhiên nghĩ thầm thật sự quá tốt, không chỉ có có người à không đúng, là có tinh hỗ trợ hái quả còn giúp nàng trồng rau?
Nàng cho Hồng Mao Tinh Vương một nắm nhỏ hạt giống, muốn cho nó thử xem xem.
Kết quả Hồng Mao Tinh Vương tự nhiên bắt chước động tác của cô, hơn nữa bắt chước giống như đúc, quả thật nắm giữ được tỉnh túy trông rau.
Nàng rất vui mừng vỗ vỗ vai Hồng Mao Tinh Vươn: "Tất cả tròn tròn đồ vật đều cho ngươi chơi."
Hồng Mao Tinh Vương: "Ồ, được." Nói xong, ngoan ngoãn vươn cánh tay không bị thương ra, cầm tất cả hạt giống lại trong lòng bàn tay to lớn.
Không chỉ có như thế, nó còn gọi đám tiểu đệ đang ở cạnh suối chơi đùa quay lại đây, có nề nếp dạy bọn chúng trồng trọt.
Cố An Nhiên lại tiếp tục đi dọn chiếc Hãn Mã kia, hơn nữa sau hai lần khi dị năng hoàn toàn cạn kiệt, nàng sẽ dùng một cái tinh hạch.
Nàng phát hiện biện pháp này vừa tiết kiệm tỉnh hạch nhất, vừa có thể làm dị năng nhanh chóng thăng cấp.
Luyện hồi lâu, Cố An Nhiên đánh giá ngoài không gian trời đã sắp sáng, liền mang chiếc Hãn Mã đã cải tạo bỏ vào gara.
Rồi sau đó, nàng đi ra ngoài đồng ruộng trong không gian.
Giờ phút này Hồng Mao Tinh Vương nằm nghiêng ở cách đó không xa đồng ruộng, trước người đặt quả táo cùng quả lê, trong miệng ngậm một cây cỏ đuôi chó, mười phần nhàn nhã đang trông coi.
Mà các tiểu đệ của nó, đang khổ sở ở đất trông rau gieo hạt.
Hạt giống trên tay chúng nó đã gieo không còn nhiều lắm.
Cố An Nhiên vốn dĩ chỉ nghĩ mang đám hồng mao tỉnh tinh đưa vào trong không gian ở cùng nàng.
Kết quả, không thể hiểu được lại biến thành nhận một đống giúp việc?
Cố An Nhiên để đám hồng mao tỉnh tinh ở lại trong không gian, còn chính mình thì mang ngày hôm qua săn được con lợn rừng từ bên trong không gian mang ra ngoài.
Bởi vì để ở kho hàng không chịu tác động của thời gian, nên hiện tại lợn rừng so với ngày hôm qua nó vừa mới bị giết chết giống nhau, vết máu trên thân còn chưa khô, nhìn qua vô cùng mới mẻ.
Vừa ra không gian, Cố An Nhiên phát hiện trời đã tờ mờ sáng.
Có một số người ở trong động nghỉ ngơi hình như đã thức dậy.
Bởi vì rất xa nàng thấy cửa động đã mở ra, có một vài người lớn tuổi nhân lúc mưa ngắn ngủi ngừng lại, đều đi ra hoạt động thân thể.
Ở trong động đợi hai ngày, xương cốt đều đợi mềm, nếu còn không ra đi luyện luyện, qua mấy ngày chỉ sợ đi đường còn không đi được.