Chương 204: Mưa Tuyết Kéo Tới. (2)
Chương 204: Mưa Tuyết Kéo Tới. (2)Chương 204: Mưa Tuyết Kéo Tới. (2)
Sau khi mọi người ăn sáng xong đều trở về lêu vải, không tuỳ tiện đi lại xung quanh.
Cũng có mấy người lớn tuổi ở suốt trong lều cảm thấy không thoải mái nên đã đi ra ngoài.
Bọn họ đến căn bếp tạm, lấy củi từ trong đống củi, đốt thành đống lửa, ngồi xúm quanh đống lửa nói chuyện phiếm.
Lý Kim Quang cũng ở đó, bởi vì ông ấy nằm trong lều rất lâu, cảm thấy xương cốt già nua đã cứng ngắc.
"Thái Phượng tỷ, không biết trận mưa tuyết này sẽ rơi bao nhiêu ngày nữa, mấy chục năm nay ta chưa từng thấy mưa tuyết lớn như vậy."
Hà Thái Phượng lắc đầu nói: "Cái này ta cũng không đoán được, ta nhớ trước kia mưa tuyết nhiều nhất cũng là bốn năm ngày là ngừng."
"Nhưng ngươi cũng biết, năm nay thời tiết không bình thường, đầu tiên là hạn hán rồi lại đến lũ lụt, ai biết trận mưa tuyết này sẽ kéo dài bao lâu."
Nói xong bà ấy yếu ớt thở dài một hơi.
Lý Kim Quang có chút lo lắng: "Cui và than của chúng ta có thể chống đỡ qua mùa đông bình thường chắc chắn sẽ đủ, nhưng nếu thời tiết cứ lạnh như vậy thì có lẽ không đủ, than ôi!" Cố An Nhiên đang suy nghĩ vấn đề này, tình cờ nghe được đám người Lý Kim Quang cũng đang nói chuyện này, liền từ trong lều đi ra chỗ phòng bếp.
"Thôn trưởng, nếu muốn giảm bớt lượng than tiêu hao, có thể nói mọi người đốt thêm mấy bình nước nóng trước khi đi ngủ, để buổi tối lửa than không tiêu hao nhiều như vậy."
Lý Kim Quang gật đầu nói: "Cái này ta cũng đã nghĩ đến, chỉ là không phải ai cũng có bình nước nóng."
"Nhưng túi nước thì nhà nào cũng có, bây giờ trước mắt chúng ta cũng không cần đi đường có thể dùng cái đó thay thế."
"Vâ phần đốt than, tốt nhất nên cấp theo đầu người, phát cho mỗi người một lượng cố định dùng trong ngày thay vì để mọi người tùy ý lấy. Như vậy sẽ có trật tự hơn.”
Cố An Nhiên nói với Lý Kim Quang suy nghĩ của mình.
Lý Kim Quang gật đầu nói: "Ta hiểu rồi, ta lập tức nói cho mọi người biết."
"Được."
Cố An Nhiên đáp lại, bước ra khỏi phòng bếp mà không quay đầu lại.
Lý Kim Quang cau mày có chút lo lắng nói: "An Nhiên cô nương, bây giờ bên ngoài tuyết rơi dày đặc, ngươi định ra ngoài làm gì?” "Ta có việc phải làm, sẽ về trước bữa tối." Cố An Nhiên đáp lại Lý Kim Quang rồi rời đi.
Sau khi chắc chắn rằng không có ai xung quanh, nàng tiến vào không gian.
Bây giờ trong không gian của nàng khá ngăn nắp, tất cả hoa quả đã được thu hoạch và cất giữ trong nhà kho không có dòng chảy thời gian.
Lương thực cũng được thu hoạch rồi trồng lại, trông rồi lại thu hoạch, tất cả đều được cất giữ trong nhà kho không có dòng chảy thời gian.
Con đười ươi nhỏ đã có thể lái xe xúc phân bón thành thạo, đồng cỏ cũng sạch sẽ.
Nhưng hôm nay Cố An Nhiên thật sự không có thời gian chơi đùa cùng bọn chúng, đi thẳng tới thư phòng trong biệt thự của mình.
Trong thư phòng có những nghiên cứu về các loại dị năng của các thành viên trong đội, nàng muốn xem lại cẩn thận một lần nữa, để xem liệu mình có thể tìm ra cách quay trở lại không.
Nàng lục tung tất cả tài liệu nghiên cứu ra, chỉ tìm kiếm những tài liệu liên quan đến dị năng không gian.
Hầu hết các dị năng không gian đều chỉ là một nhà kho lớn không có dòng chảy thời gian, không thể nuôi sống động vật mà chỉ có thể dùng để chứa đồ.
Nhưng dị năng không gian của Cố An Nhiên không nằm trong số đông, dị năng không gian của nàng khác với hầu hết các dị năng không gian ở chỗ có thể nuôi sống động vật.
Cũng có thể thực hiện dịch chuyển tức thời trong không gian bằng cách luyện tập lực chủ ý.
Nhưng mà trước đây các thành viên trong đội của nàng cũng đã từng nói, nếu đẳng cấp dị năng lại tăng lên, sẽ có hiệu quả như thế nào.
Nàng xem qua tất cả tài liệu nghiên cứu, tiến hành vô số kết nối dữ liệu, nhưng lại nhận ra mình vẫn không thu hoạch được gì.