Chuong 361: Dai Cuong Ghen Ti. (1)
Chuong 361: Dai Cuong Ghen Ti. (1)Chuong 361: Dai Cuong Ghen Ti. (1)
Hai con thú đi đến bên bờ suối, Ngân Dạ cố tình chọn một địa điểm gần thượng nguồn.
Nó nhìn Thần Phong nói: Đến nơi rồi, lăn lộn rồi.
Thần Phong đã ngửi thấy mùi linh thuỷ, nhưng không trực tiếp xuống nước vui đùa lăn lộn, mà cẩn thận uống mấy ngụm nước, sau khi xác nhận nước quả thật có thể giúp cải thiện thể chất của mình, nó mới uống nhiều hơn.
Đến khi bụng không còn chứa nổi nữa, nó mới nằm xuống đất: "ợ' lên một tiếng.
Ngân Dạ vẫn tỏ ra bộ dạng cao cao tại thượng nhưng cũng nằm xuống bên cạnh Thần Phong.
Ngân Dạ: Ngươi có thể đừng uống một cách ngu ngốc như vậy được không? Sẽ bể bụng mất.
Thần Phong: Ôi! Ngươi không biết, ta cảm thấy đau khổ thế nào đâu! Chủ nhân của ta bất tài, không thể làm hài lòng chủ nhân của ngươi và ca ca chủ nhân.
Cho nên hắn ta sẽ không thể ở lại đây được mấy ngày đâu, nên tất nhiên ta phải nhân lúc còn được ở lại chỗ này uống nhiều hơn một chút.
Ngân Dạ: Thế thì cũng chưa chắc đâu.
Thần Phong: Sao lại chưa chắc?
Ngân Dạ cúi đầu: Không có gì. Thực ra, nó không hoàn toàn đồng tình với những lời Thần Phong nói, chủ nhân của nó rất rõ ràng, nếu chủ nhân thực sự không thích nam nhân từng đánh đập nó, thì hắn ta sẽ không bao giờ có cơ hội bước vào thung lũng này.
Dù sao, giống như Ân Tuần là phụ tá đắc lực của chủ nhân cũng chưa bao giờ được vào thung lũng.
Về phần ca ca của chủ nhân, mặc dù có vẻ thích gây phiền phức cho nam nhân đó, nhưng thực ra hắn ta dường như lúc nào cũng thúc đẩy mối quan hệ giữa chủ nhân và nam nhân đó.
Thần Phong thấy bộ dạng Ngân Dạ không muốn để ý đến nó, thần sắc có chút buồn bã.
Thần Phong: Ta muốn đi tắm, ngươi có muốn đi cùng ta không?
Ngân Dạ có chút kinh hãi lùi lại vài bước, mặt mũi đầy phòng bị nói: "Ngươi... ngươi đang đưa ra yêu câu vô lý gì vậy? Ngươi đi tắm đi, ta không tắm"
Thần Phong cúi đầu có chút thất vọng: Ồ, vậy được.
Nói xong, nó có vẻ rất chán nản, cắm đầu lao xuống suối, rất lâu sau vẫn chưa ló đầu lên.
Vẻ cảnh giác trên mặt Ngân Dạ biến mất, chuyển thành lo lắng.
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k Sau khi đến bên bờ suối, nó nói với Thần Phong: Này... ngươi... ngươi thế nào rồi? Ta sẽ tắm cùng ngươi là được, ngươi đừng có nghĩ không thông chứ.
Nhưng Thần Phong không hề có dấu hiệu ló đầu lên.
Ngân Dạ càng thêm lo lắng, nó cũng cắm dái đầu sói nhảy thẳng xuống suối, định vớt Thần Phong lên.
Nhưng Thần Phong bất ngờ xuất hiện bên cạnh Ngân Dạ.
Thần Phong: Hắc hắc! Nước này ngâm mình thật là dễ chịu, nên ta ngâm lâu hơn một chút.
Khi Ngân Dạ nhìn thấy Thần Phong ló đầu lên, vẻ mặt lo lắng biến mất.
Một lúc sau, Ngân Dạ trừng mắt nhìn nó: Ngươi cố ý phải không?
Ánh mắt Thần Phong ranh mãnh, ngoài miệng đến chết không chịu thừa nhận: Cố ý làm gì?
Một sói một báo đùa giỡn trong suối, bên chỗ Cố An Nhiên cũng đang bận rộn nấu ăn trong bếp.
Khi Đại Cường vê đến nhà, chỉ muốn nằm lên giường nghỉ ngơi một chút. .
Kết quả là, vừa nhắm mắt lại, hắn ta đã nghe thấy sát vách có tiếng nam nhân kêu lên.
"Mạt Nương, Mạt Nương, ngươi có ở nhà không?" Cố Xuân Sinh gọi lớn.
Cố Xuân Sinh này là người Cố Gia thôn, hắn ta bây giờ tuổi tác cũng không còn trẻ, cũng đã gần ba mươi rồi.
Cách đây hai năm thê tử hắn ta đã qua đời, vẫn ở vậy không tục huyện, sau này gặp chuyện phải chạy nạn nên đành chậm trễ.
Ở nhà hắn ta có một nhi tử và một nữ nhi, nhi tử đã mười lăm tuổi, làm ruộng vườn rất giỏi.
Nữ nhi cũng mười hai tuổi, mặc dù tuổi chưa lớn lắm nhưng mọi việc ở nhà đều được nàng ta quán xuyến ngăn nắp rõ ràng.
Mạt Nương hai mươi hai tuổi, nhỏ hơn Cố Xuân Sinh tám tuổi, cũng có một nhi tử.
Cố Xuân Sinh cảm thấy Mạt Nương xinh đẹp, lại có bản lĩnh, hai người bọn họ rất xứng đôi.
Mat Nương đang vo gạo nấu cơm, lau sạch bàn tay ướt vào tạp đề rồi đi ra ngoài với vẻ mặt nghỉ ngờ.