Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 362 - Chuong 362: Dai Cuong Ghen Ti. (2)

Chuong 362: Dai Cuong Ghen Ti. (2) Chuong 362: Dai Cuong Ghen Ti. (2)Chuong 362: Dai Cuong Ghen Ti. (2)

Thấy là Cố Xuân Sinh, Mat Nương khách khí hỏi: "Xuân sinh ca, ngươi đến đây làm gì?"

Mí mắt Đại Cường vừa mới khép lại đã lập tức mở ra, trên mặt lộ ra vẻ có chút không cam lòng.

"Cố Xuân Sinh này, sao gan đây luôn tới tìm Mat Nương vậy?"

Hắn ta nín thở, dỏng tai lắng nghe động tĩnh bên cạnh.

Cố Xuân Sinh thấy Mạt Nương di ra, mỉm cười vui vẻ nói: "Cũng không có gì, chỉ là ta đặt bẫy được mấy con thỏ rừng và gà rừng, ta mang một ít đến đây cho ngươi ăn." Nói xong, hắn ta đưa hai con gà rừng và thỏ rừng trong tay tới trước mặt Mạt Nương.

Mạt Nương có chút ngượng ngùng cười: "Xuân Sinh ca, sao có thể như vậy được? Không có công lao không nhận thưởng, những thứ này ngươi cầm về ăn đi."

Trong lòng Cố Xuân Sinh đang nghĩ gì, không phải nàng ấy không biết.

Tuy nhiên, trải qua đoạn nhân duyên lần trước, nàng ấy biết rằng nhân duyên cưỡng ép sẽ không thể nào hạnh phúc, vẫn là thấu hiểu lẫn nhau là tốt nhất.

Hơn nữa, nàng cảm thấy hiện tại dựa vào năng lực bản thân vẫn có thể sống một cuộc sống tốt đẹp, nàng ấy thực sự không chắc liệu mình có nên kết hôn hay không.

Nàng ấy sợ nếu không cẩn thận sẽ lại đầu đâm vào trong bể khổ.

Cố Xuân Sinh dường như không để ý tới sự từ chối của Mạt Nương "Mạt Nương, bây giờ chúng ta ở cùng một thung lũng, vẫn nên chăm sóc lẫn nhau."

Nói xong, hắn ta cầm gà rừng và thỏ rừng trên tay bỏ vào trong sân nhà Mạt Nương rồi vội vàng chạy về.

Đại Cường nhanh chóng từ trên giường bò dậy, trong miệng lẩm bẩm nói: "Còn cần ngươi chăm sóc sao?”

Nói xong hắn ta thuận tay lấy một bộ quần áo mặc vào, sau đó cắt một chân dê rừng mà Nhị Cường mới bắt được ở trong bếp nhà mình, đi sang nhà Mạt Nương ở sát vách.

Không giống như Cố Xuân Sinh, hắn ta đẩy cánh cửa gỗ nhỏ nhà Mạt Nương một cách rất quen thuộc.

"Mạt Nương, ngươi đang nấu ăn à? Ta mang cho ngươi một cái chân dê."

Mặc Nương nhìn thấy Đại Cường tới, trên mặt không hề tỏ ra xa cách như khi nhìn thấy Cố Xuân Sinh, mà lộ ra một nụ cười.

ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k "Không phải ngươi cùng An Nhiên cô nương ra ngoài làm việc sao? Sao còn có thời gian rảnh rỗi đi săn dê?”

Đại Cường gãi gãi đầu nói: "Hắc hắc, lúc làm việc tiện thể đi săn!"

Nói xong, hắn ta đặt cái đùi dê trên thớt trước mặt Mat Nương: 'Ăn thịt dê đi, thịt dê rất ngon."

Sau đó, ánh mắt hắn ta có chút khinh thường liếc nhìn gà rừng và thỏ rừng trên đất nói: "Thịt dê ngon hơn thịt gà rừng nhiều, ngươi nói có phải không?”

Mạt Nương bất lực cười: "Ngươi nói đúng."

Lúc này, Nhị Cường từ trong nhà di ra, hắn ta đã nghỉ ngơi thoải mái, dự định đi nấu cơm tối.

Vừa vào bếp đã phát hiện không thấy chân dê đâu, hắn ta vốn đã chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu, dự định tối nay sẽ làm đùi dê nướng.

Nghĩ tới trong nhà chỉ có mình và đại ca, Nhị Cường nói về phía phòng Đại Cường: "Ca ca, ngươi có thấy đùi dê ta săn được ở đâu không? Ta định làm chân dê nướng."

Bởi vì nhà Mạt Nương ở sát vách, cho nên nàng ấy có thể nghe thấy rõ ràng lời nói của Nhị Cường.

Bàn tay đang xử lý đùi dê lập tức dừng lại, vẻ mặt nàng ấy có chút xấu hổ: "Không phải ngươi nói con dê này là ngươi săn được sao?” Đại Cường lập tức vò đầu khó chịu nói về phía Nhị Cường: "Lão nhị, ngươi đang nói linh tỉnh cái gì đớ?"

Nhị Cường nghe được Đại Cường và Mạt Nương nói chuyện, lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Nhị Cường biết, đùi dê nướng của mình xem như đã bay mất, không còn nữa, uổng công hắn ta đã chuẩn bị những gia vị này.

Nhưng, là thân ca ca của mình, hắn ta có thể làm gì chứ?

Vì hạnh phúc tương lai của ca ca mình, hắn ta dù phải nuốt nước mắt cũng phải phối hợp!

Cho nên, Nhị Cường hướng vào nhà Mạt Nương, nói lớn: "Ca ca, tìm thấy đùi dê ta săn rồi, nó bị cái chậu che mất."

"Nhưng cái đùi dê mà ngươi săn được thì không thấy đâu."
Bình Luận (0)
Comment