Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 718 - Chương 718: Tiệc Thôi Nôi (1)

Chương 718: Tiệc Thôi Nôi (1) Chương 718: Tiệc Thôi Nôi (1)Chương 718: Tiệc Thôi Nôi (1)

Tiểu Mễ dùng đôi mắt vô tội nhìn vào Đại Cường, không nhịn được mà hỏi: "Nương cũng không quan tâm Đại Cường thúc sao?”

Đại Cường nói: "Đúng vậy, đợi hai cục bột mỏng manh lớn hơn một chút thì sẽ ổn hơn thôi."

"Tiểu Mễ, chỉ bằng con chuyển về đây đi, như vậy thì có thể thường xuyên gặp nương của con hơn.”

"Nếu như con không chịu, thì buổi tối ngủ cùng giường với Đại Cường thúc được không?”

Ánh mắt của Tiểu Mễ sáng lên: "Được ạt"

Ngủ cùng giường với Đại Cường thúc, thì có thể ở cùng phòng với nương rồi.

Trong phòng của Đại Cường và Mạt Nương bây giờ đang đặt hai chiếc giường, Mạt Nương và hai đứa nhỏ một chiếc, Đại Cường một mình một chiếc.

Cho nên, dù Tiểu Mễ và Đại Cường ngủ cùng với nhau cũng không quá chật chội.

Tên của đôi long phượng do hai người Đại Cường và Mạt Nương sinh cuối cùng cũng được đặt ra, con trai tên Trường An, con gái tên Trường Lạc.

Thời gian trôi qua rất nhanh, sắp đến ngày tổ chức tiệc thôi nôi. Trước tiệc thôi nôi một ngày, Cố An Nhiên đi một chuyến vào không gian của mình, dày công chuẩn bị quà thôi nôi cho đôi long phượng của Đại Cường.

Hai trăm lượng bạc đương nhiên không cần phải nói, được chia thành hai bao lớn đặt vào trong giấy đỏ.

Lại chuẩn bị một vài bộ quần áo trẻ con, còn có sữa bột, tất cả được gói lại, lấy ra khỏi không gian.

Vào ngày tổ chức tiệc thôi nôi, hình như Du Nương còn vội vàng hơn cả Cố An Nhiên, nàng ấy đi vòng vòng trong phòng mấy vòng, nói: "Chủ tử, khi nào chúng ta sẽ đi qua đó? Đi trễ quá liệu có không ổn không?"

Cố An Nhiên hất cằm về phía đồ ở trên bàn, nói: "Cầm những món đồ đó đi, bây giờ chúng ta đi luôn."

Du Nương gật đầu, nói: "Chủ tử, người ngồi xe ngựa hay là cưỡi ngựa?"

Cố An Nhiên cong môi cười: "Ta có Ngân Dạ."

Vẻ mặt của Du Nương tỏ vẻ hiểu ra: "Chủ tử, vậy chút nữa ta sẽ cưỡi ngựa di theo sau lưng người."

Nói xong thì đi thu dọn những món đồ Cố An Nhiên chỉ, khi nhìn thấy những bộ quần áo trẻ con, Du Nương có chút ngại ngùng, nói: "Chủ tử, những bộ đồ trẻ con này đẹp ghê, vải cũng thoải mái nữa, mặc dù ta cũng có làm một ít, nhưng so với cái này của người, hoàn toàn không dám lấy ra so bì."

Cố An Nhiên không để tâm, xua tay nói: "Cái này không có gì đáng để so, đều là tấm lòng cả, của ngươi cũng đều là từ từng đường kim mũi chỉ làm ra."

Chủ tớ hai người thu dọn đồ xong, Cố An Nhiên cưỡi con sói lớn màu xám, Du Nương cưỡi ngựa, bước di trên con đường lớn của thành Kính Hồ.

Đối với cảnh tượng này, những người dân vào thành Kính Hồ khá sớm đã không còn xa lạ gì, nhưng đối với những người dân mới đến thành Kính Hồ chưa bao lâu, nhìn thấy Ngân Dạ, đầu tiên là sợ hãi, sau khi nghe người khác giải thích, ngẩng đầu nhìn Cố An Nhiên, vẻ mặt toàn là vẻ sùng bái, tôn kính.

Con sói lớn như vậy, những người bình thường như bọn họ chỉ cần nhìn thôi đã thấy bủn rủn tay chân, càng đừng nói đến cưỡi trên người con sói lớn như vậy.

Đi không bao lâu, thì đã đến tửu lầu của Đào Vọng Đường.

Hôm nay, hai người Đại Cường và Mạt Nương sẽ tổ chức tiệc thôi nôi ở tửu lầu này.

Tuu lầu này không phải tửu lầu cao cấp mà hai người Đào Vọng Đường và Cố An Nhiên cùng mở, mà là một cái tửu lầu tương đối bình dân đại chúng do Đào Vọng Đường mở riêng, thêm nữa do hai người Đào Vọng Đường và Đại Cường cũng xem như là có giao tình sinh tử, cho nên giá cả cũng khá rẻ.

Vừa bước vào tửu lầu, trước cửa là Lý Kim Quang và hai người khá trẻ khác đang ngồi, trước mặt đặt một cuốn lễ phổ.

Những người mang theo quà đều phải đăng ký ở trên đó.

Bởi vì mới trải qua cuộc chạy nạn, thời gian nghỉ ngơi lấy sức cũng chưa quá nửa năm, cho nên những người đến ăn tiệc thôi nôi mang theo quà từ khắp nơi đến cũng không nhiều, cũng chỉ là đến để thêm vui, cả đại gia đình cùng đến chung vui nhưng mỗi hộ cũng chỉ đi không quá mười đồng.

ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k
Bình Luận (0)
Comment