Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 733 - Chương 733: Thị Vệ Thân Cận Của Thành Chủ (2)

Chương 733: Thị Vệ Thân Cận Của Thành Chủ (2) Chương 733: Thị Vệ Thân Cận Của Thành Chủ (2)Chương 733: Thị Vệ Thân Cận Của Thành Chủ (2)

Dạ Tu Mặc ôm eo Cố An Nhiên, kéo nàng vào trong ngực mình, hôn nhẹ lên mái tóc thơm ngát mềm mại của nàng.

"Khù khụ...' Tiếng ho khan của Nhị Cường vang lên.

Sau lưng hắn ta còn có Du Nương đi cùng, dịu dàng cười nhẹ.

Cố An Nhiên thấy có người tới, vùng ra khỏi ngực Dạ Tu Mặc, nhưng sắc mặt vẫn rất bình tĩnh.

Nhị Cường nổi lên ý nghĩ trêu trọc hai người, giễu cợt nói: "Ô, hai vị thành chủ đại nhân hôm qua vẫn chưa ra khỏi hang à?"

"Vẫn ở trên thuyền nghỉ ngơi sao?"

Cố An Nhiên khép hờ mắt, đáp lại: "Xem ra, cả hai người cũng không về nhỉ?"

"Nhị Cường, sao quầng mắt của ngươi lại thâm như vậy?”

"Khụ khụ... Thành chủ đại nhân, chúng ta phải ra khỏi hang rồi, trong thành cần ngươi."

Nhị Cường vốn là muốn trêu trọc Cố An Nhiên, nhưng sau đó lại bị nàng trêu ngược lại một hồi, hắn ta ho khan kịch liệt, chuyển đề tài.

Cố An Nhiên nhún vai nói: "Ca ca quay lại rồi, trong thành cũng đâu cần ta lắm." Lúc đó, Cố An Nhiên không thể không tự mình xử lý việc trong thành, chính là vì Cố Thẩm Diệp đi tham gia hội nghị giữa mười hai thành chủ ở phương Nam.

Nhưng Cố An Nhiên cũng không nán lại thêm ở thung lũng Kính Hồ nữa, mấy người lần lượt ra khỏi hang.

Trong thông đạo, dù lối đi chật hẹp chỉ chứa được một người đi qua, thì Dạ Tu Mặc vẫn dắt tay Cố An Nhiên không buông.

Đến bên ngoài hang, Cố An Nhiên không về thẳng phủ thành chủ, mà đi tới nhà Đại Cường, nàng muốn xem hai cục cưng nhỏ nhà Đại Cường.

Nhưng còn chưa tới cửa nhà Đại Cường, đã nghe thấy Đại Cường oang oang giọng, nghe được hắn ta đang rất tức giận.

"Cái tên này, ngươi có chuyện gì? Mạt Nương đã nói với ngươi là vấn đề phương diện y thuật không có gì thảo luận, sao ngươi vẫn tới vậy?"

Một người khác giọng yếu ớt nói: "Ta nào có ý đồ gì chứ, ta chỉ là muốn thỉnh giáo y thuật của Mạt Nương mà thôi."

Đại Cường mắt liếc xéo nói: "Ta thấy ngươi chính là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, ngươi nghĩ cũng đẹp thật đấy!"

Dường như giọng nói yếu ớt kia cũng lộ ra một chút tức giận: "Người cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga phải là ngươi mới đúng?"

"Mạt Nương gả cho loại người như ngươi, đúng là hoa nhài cắm bãi phân trâu."

"Thô tục không thể tả, tầm thường đáng hổ thẹn."

"Bây giờ ngay cả một việc làm ngươi cũng không có, sau này sao có thể nuôi được mẫu tử Mat Nương chứ?"

Cố An Nhiên nghe những lời này xong, hơi trâm tư.

Nàng vốn đang nghĩ hôm nay mình cũng không cần ra ngoài như thường lệ, vì thế Đại Cường và Nhị Cường cũng không cần đi theo mình, nên cho bọn họ ở phủ thành chủ tìm một việc làm ổn định.

Nhưng, lệnh của thành chủ là mình còn chưa tới, Đại Cường đã bị người ta chê rồi.

Dù sao, Đại Cường và Nhị Cường cũng là người đã cùng với Cố An Nhiên trải qua bao gian khổ, nàng không thể để cho bọn họ chịu những uỷ khuất này.

Nghĩ đến đây, bước chân nàng tăng nhanh, đi tới chỗ Đại Cường và tên đại phu đang cãi nhau.

Mặt Nhị Cường đầy vẻ giận dữ muốn đánh người, nhưng lại ngại Cố An Nhiên ở đây, nên hắn ta không ra tay.

Thấy Cố An Nhiên tới, Đại Cường thả hai tay đang chống nanh xuống, khôi phục nụ cười trên mặt.

"Hì hì, An Nhiên, ngươi tới rồi sao."

Tên đại phu kia cúi thấp đầu, có chút chột dạ hành lễ nói: "Thành chủ đại nhân."

Cố An Nhiên cũng không đáp lại tên đại phu này, mà chỉ nhìn Đại Cường nói: "Gần đây ta không thường xuyên ra thành Kính Hồ, ngươi và Nhị Cường không cần phải luôn theo ta ra ngoài."

"Ngày mai, các ngươi đi phủ thành chủ tìm thị vệ trưởng báo tên đi, từ nay về sau, hai người các ngươi chính là thị vệ thân cận của ta."

Dù Đại Cường có ngốc hơn nữa thì cũng biết chắc chắn Cố An Nhiên đã nghe thấy cuộc nói chuyện vừa nấy, bây giờ đang cho hắn ta chỗ dual

Hắn ta cười hì hì, đứng thẳng cao giọng nói: "Vâng! Thành chủ đại nhân!"
Bình Luận (0)
Comment