Chương 735: Có Việc Xin Ngươi (2)
Chương 735: Có Việc Xin Ngươi (2)Chương 735: Có Việc Xin Ngươi (2)
Chỉ là mới vừa ra tới cửa viện, hai huynh đệ Đại Cường và Nhị Cường cũng đồng loạt đi ra.
Hai người thấy Cố An Nhiên, bộ dạng muốn nói lại thôi, sau khi lấy hết can đảm mới mở miệng nói: “An Nhiên, hai người chúng ta có chuyện muốn xin người."
Dạ Tu Mặc nhướng mày, buông tay Cố An Nhiên ra, dịu giọng nói: "Vậy ta đi lên phía trước trước đợi nàng."
Du Nương cũng nói một tiếng đi tới phía trước đợi Cố An Nhiên, rồi đi luôn.
Sau khi đợi người đi hết, Cố An Nhiên nói: "Được rồi, có chuyện gì thì nói thẳng đi?"
Đại Cường lại trừng Nhị Cường một cái nói: "Lão Nhị, sao đệ lại không có mắt như vậy? Đệ cũng đi đi!"
Nhị Cường: ??? Rõ ràng hắn ta cũng có chuyện muốn nói với An Nhiên cô nương có được không?
Sao Đại Cường lại có thể không biết đệ đệ mình đang suy nghĩ gì chứ?
Hắn ta đè thấp giọng, sốt ruột nói: "Trời ơi! Đệ để ta nói trước đi, nói xong thì đệ nói, được không?"
Sau đó Nhị Cường lúng túng sờ mũi rồi đi ra xa. Sau khi Đại Cường thấy Nhị Cường đi rồi mới thở phào nhẹ nhõm nói: "Coi như là đi rồi đi."
Rồi sau đó Đại Cường liền nhích tới gân Cố An Nhiên, thần thần bí bí nói: "An Nhiên cô nương, thật ra ta không muốn để Mạt Nương mạo hiểm sinh thêm lão tứ đâu.”
"Cô nương có biện pháp hay thuốc gì không?”
Vẻ mặt Cố An Nhiên rất không đồng ý nói: "Ngươi muốn lén cho Mạt Nương uống thuốc tuyệt dục sao?”
Đại Mạnh lắc đầu như trống bỏi: "Dĩ nhiên là không phải, cơ thể Mạt Nương bây giờ đâu còn có thể trải qua dày vò như vậy nữa."
"Ta muốn hỏi người có thuốc dùng cho nam nhân không." Hắn ta không hề do dự chút nào.
Dù sao, so với việc để Mạt Nương chịu khổ thì hắn ta tình nguyện để mình chịu khổ.
Cố An Nhiên lại nói: "Mat Nương là đại phu tốt nhất thành Kính Hồ này, cái này chắc chắn nàng ấy sẽ có cách."
Vẻ mặt Đại Cường khó xử nói: "Nhưng nàng ấy vốn còn muốn sinh nhiều con hơn nữa, sao để cho ta ăn được đây?”
Cố An Nhiên hơi suy nghĩ một chút sau đó nói: "Ta biết rồi, ta sẽ chuẩn bị giúp ngươi."
"Ngày mai, sau khi ngươi tới phủ thành chủ báo danh xong, thì tới thư phòng tìm ta, ta sẽ đưa thứ đó cho ngươi."
Đại Cường thở phào một hơi nhẹ nhõm nói: "Được, An Nhiên cô nương, ngươi thực sự đã giải quyết một phiền phức lớn cho ta."
Nói xong, liền vui vẻ đi vào trong sân nhà mình.
Cố An Nhiên vẫy vẫy tay với Nhị Cường, Nhị Cường chạy bước nhỏ qua.
"Nói đi, có chuyện gì.' Cố An Nhiên khoanh tay trước ngực.
Nhị Cường nói: "An Nhiên cô nương, ta muốn lấy Du Nương."
Cố An Nhiên cười một tiếng: "Cái này ngươi nói với ta làm gì? Ngươi muốn thì phải nói với Du Nương chứ, nàng ấy đồng ý rồi, thì ta đây cũng không có bất kỳ vấn đề gì."
"Ta cũng không bắt nàng ký bất kỳ khế ước bán thân nào, ngươi không cần lo lắng."
Nhị Cường nhoẻn miệng cười một tiếng nói: "Ta biết rồi, ngày mai ta sẽ nói với Du Nương."
Cố An Nhiên: "Xem ra ngươi đã nắm chắc phần thắng rồi?"
Nhị Cường vỗ ngực một cái nói: "Ta cảm thấy chắc hẳn Du Nương sẽ không từ chối ta đâu."
Sau khi hai huynh đệ đều đã giải quyết xong chuyện trong lòng mình, liền trở lại bên trong viện. Còn Dạ Tu Mặc và Cố An Nhiên cũng tay nắm tay đến phủ thành chủ.
Cố Thẩm Diệp thấy hai người như vậy, cũng không kích động như trước nữa, ngược lại còn hơi mỉm cười nói: "Hai ngươi trở lại rồi."
Cố An Nhiên thấy Cố Thẩm Diệp như vậy, nhướng mày chọt cùi chỏ vào Dạ Tu Mặc: "Xem ra, chàng đã hoàn toàn giải quyết xong ca của ta."
Khóe miệng Dạ Tu Mặc cong lên cười một cái: "Dĩ nhiên, ta không thể nào để cho nàng phải phiền lòng vì bất kỳ chuyện gì."
Cố Thẩm Diệp vẫy tay với hai người nói: "Tới đây, cùng nhau ăn cơm."
Hai người tay nắm tay ngồi đối diện Cố Thẩm Diệp.
Cố Thẩm Diệp cạn lời cười một tiếng, cuối cùng cũng không nói thêm gì, rót cho Dạ Tu Mặc một ly rượu đầy, rồi lại gắp cho Cố An Nhiên món ăn nàng thích ăn nhất.