Chương 874: Thái Tử Tây Chiêu Biết Thức Thời (1)
Chương 874: Thái Tử Tây Chiêu Biết Thức Thời (1)Chương 874: Thái Tử Tây Chiêu Biết Thức Thời (1)
Thập Thất công chúa vô cùng hăng say nói: "Ta... ta không cẩn thận đụng phải nàng ấy một cái.'
"Nàng đối với ta bất kính, còn nói những lời ngông cuồng, nên ta không nhịn được đã tát vào mặt nàng ấy.' Thập Thất công chúa đổi trắng thay đen nói.
Đáng tiếc chiêu này của nàng ta chỉ có tác dụng với mẫu phi nàng, còn đối với thái tử ca ca nàng lại không có nửa phần tác dụng.
Bởi vì thái tử ca ca của nàng luôn hiểu rất rõ tính cách của nàng.
Hơn nữa, cho dù hôm nay nàng ta thật sự bị nữ quan thân cận của nữ hoàng Nam Nguyệt ức hiếp, hắn ta cũng sẽ không vì một biểu muội mà đắc tội với nữ hoàng Nam Nguyệt.
Trên đường đi từ Tây Chiêu đến Nam Nguyệt quốc, hắn ta đã nhìn thấy rất nhiều.
Dù cho đất nước Nam Nguyệt này vừa mới trải qua nạn đói và chiến tranh, thì Tây Chiêu cũng không thể sánh được.
Con ngươi hắn ta lộ ra vẻ lạnh lùng, hỏi: "Sao ngươi dám đánh nữ quan Nam Nguyệt?"
"Thập Thất, ngươi không còn nhỏ nữa, trước khi làm việc gì cũng phải cân nhắc hậu quả. Dù ngươi có là công chúa, ngươi cũng không thể muốn làm gì thì làm."
Thập Thất công chúa nhìn thái tử Tây Chiêu đột nhiên biến sắc, khó hiểu nói: "Ta chẳng qua chỉ đánh một tiện tì mà thôi."
"Bal Vừa dứt lời, thái tử Tây Chiêu đã tát mạnh vào mặt Thập Thất công chúa một cái.
Ánh mắt của Thập Thất công chúa tràn đầy vẻ khó tin.
Sau đó, Thập Thất công chúa đã chịu đủ ủy khuất, cuối cùng cũng không kìm được cảm xúc mà gào khóc.
Nàng ta vừa khóc vừa che khuôn mặt đau đớn vì bị thái tử Tây Chiêu tát.
Nhưng mà, bộ dáng nhỏ bé ủy khuất và đáng thương của nàng không thể làm cho thái tử Tây Chiêu thương yêu mà cũng chỉ là sự chán ghét.
Hắn ta vẫy tay với người hầu thân cận mình, nói: "Đưa Thập Thất công chúa đến điện phụ do Nam Nguyệt hoàng chuẩn bị cho chúng ta."
Đừng ở bên ngoài khóc lớn, mất hết thể diện.
Người hầu thân cận cung kính nói: "Vâng, thưa thái tử điện hạ, nhưng yến tiệc sắp bắt đầu rồi. Khuôn mặt này của công chúa điện hạ..."
Thái tử Tây Chiêu trâm giọng nói: "Ngươi cứ đưa nàng đi, những chuyện khác không phải việc của ngươi."
Hắn ta đi tìm cung nhân, nói rõ ý định của mình, sau khi cung nhân nghe xong, liền dẫn thái tử Tây Chiêu đến trước cổng Hàm Chương cung.
Trương Ngưng cau mày nói: "Be hạ, người bên ngoài nói, thái tử Tây Chiêu tới, chẳng lẽ hắn ta tới để trút giận cho muội muội mình sao?"
Trên mặt Cố An Nhiên không có biểu tình gì thêm, chỉ nhẹ nhàng nói: "Đi mời hắn ta vào đi."
Dựa vào những giao dịch trước kia, thái tử Tây Chiêu là một người có thể hy sinh tất cả mọi thứ để đạt được mục đích. Nhưng hắn ta rất sáng suốt và thức thời.
Lần này, vừa vặn là thời cơ tốt để xem hắn ta có phải thật sự thức thời.
Nếu không thể tra ra rõ ràng, việc hợp tác với Tây Chiêu phải cân nhắc biện pháp.
Một lúc sau, Trương Ngưng đích thân dẫn thái tử Tây Chiêu vào.
Hắn ta mỉm cười hành lễ với Cố An Nhiên: "Gặp qua Nam Nguyệt hoàng."
"Ngồi đi." Cố An Nhiên chỉ vào chỗ ngồi phía dưới.
Yến tiệc tối sắp bắt đầu rồi, nàng cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian với thái tử Tây Chiêu.
Vì vậy, nàng hỏi thẳng vào vấn đề: "Thái tử lần này tới đây là vì chuyện của công chúa Tây Chiêu."
Thái tử Tây Chiêu vẫn nở nụ cười ấm áp, nói: "Nữ hoàng bệ hạ, thần tới đây đúng là vì chuyện của Thập Thất hoàng muội."
Cố An Nhiên nhướng mày ra hiệu cho hắn ta tiếp tục nói.
Nếu thái tử Tây Chiêu quá ngu ngốc, Nam Nguyệt thà tìm kiếm phương pháp phát triển khác còn hơn là hợp tác với Tây Chiêu.
Nhưng thái tử Tây Chiêu lại nói: "Luc Thập Thất hoàng muội dạo chơi trong hoàng cung Nam Nguyệt, nàng ta không cẩn thận bị ngã, bị thương ở mặt. Thần cũng xin bệ hạ phái thái y đến xem cho nàng ta, để không làm chậm trễ yến tiệc tối một lát nữa."