Chương 969: Ngoại Truyện (3)
Chương 969: Ngoại Truyện (3)Chương 969: Ngoại Truyện (3)
Cố An Nhiên hỏi: "Đứa nhỏ trong bụng được mấy tháng rồi? Nếu đã mang thai rồi sao còn chịu khổ đường xá xa xôi ngồi thuyền ngồi xe đến đây làm gì?"
Công chúa Hoa Duyệt cười ngọt ngào hạnh phúc nói: "Được năm tháng rồi, đứa nhỏ rất ngoan, không quấy nháo muội, muội đến đây cũng coi như là du sơn ngoạn thuỷ."
"Không sao là được, đừng để bị mệt." Cố An Nhiên dặn dò.
"Ừm, Nữ Hoàng tỷ tỷ yên tâm." Nàng ấy tự nhiên tiếp lời.
Cố An Nhiên cười nhạo nhìn nàng ấy nói: "Bây giờ, ta nhận không nổi hai tiếng tỷ tỷ của muội nữa rồi..."...
Cái ngày Cố Thẩm Diệp dẫn theo Công chúa Hoa Duyệt đi bắt mặt trời ấy, đã cầu hôn nàng ấy rồi.
Sau khi giải quyết xong xuôi chuyện người Khương, hai người họ liền tổ chức hôn lễ.
Cố Thẩm Diệp và Công chúa Hoa Duyệt đến Vô Ngân Quốc sinh sống, vì sức khoẻ lão Quốc Chủ mãi không khoẻ lên, trạng thái đã cơ bản lui về ở ẩn rồi, cả ngày ở trên đảo nhỏ câu cá.
Quốc sự rơi xuống trên người Công chúa Hoa Duyệt, nàng ấy lần đầu đảm nhiệm trọng trách to lớn như thế, cũng không thiếu được sự giúp đỡ của Cố Thẩm Diệp.
Mà Nam Nguyệt bên này quốc thái dân an, các hạng mục chế độ đều vận hành rất tốt, lại có Dạ Tu Mặc và Cố An Nhiên, quốc sự không tính là quá nặng nề
Mùa xuân Nam Nguyệt năm thứ tám.
Cố An Nhiên cho mời quần thần vào cung tham gia yến hội,
Cố Thẩm Diệp cũng dẫn theo Công chúa Hoa Duyệt cùng hai nhi tử trở về.
Hai nhi tử của hắn và Công chúa Hoa Duyệt, một đứa bốn tuổi, một đứa hai tuổi.
Cố Thẩm Diệp và Công chúa Hoa Duyệt đã hai năm không trở vê Nam Nguyệt gặp Cố An Nhiên bọn họ rồi, bởi vì lão Quốc Chủ Vô Ngân Quốc từ bỏ quốc sự, truyền ngôi cho Công chúa Hoa Duyệt rồi.
Mà Công chúa Hoa Duyệt lại cảm thấy dù sao hài tử cũng nên theo họ cha, chuyện quốc gia cũng là phu quân xử lý, ai làm Quốc Chủ cũng không quan trọng.
Cho nên, sau khi nàng ngồi trên vị trí Quốc Chủ được hai tháng liền nhanh chóng thoái vị nhường ngôi cho Cố Thẩm Diệp.
Bây giờ Cố Thẩm Diệp đã trở thành Quốc Chủ Vô Ngân Quốc danh xứng với thực rồi, Công chúa Hoa Duyệt cũng trở thành Vương Hậu Vô Ngân Quốc.
Nàng ấy liền yên tâm ở trong cung thay phu dạy tử, ngày tháng trôi qua vô cùng thoải mái.
Vốn dĩ, lão Quốc Chủ không thích hành vi nhường ngôi của Công chúa Hoa Duyệt, nhưng chứng kiến mấy năm này, hậu cung của Cố Thẩm Diệp vẫn luôn chỉ có một mình Công chúa Hoa Duyệt, trái tim lo lắng treo ngược của ông mới coi như được hạ xuống.
Sau khi một nhà bốn người họ tới Nam Nguyệt liền ở trong Vương Phủ lúc trước của Cố Thẩm Diệp, ngược lại cũng khá tiện.
Cố An Nhiên mấy ngày nay cảm thấy tinh thần vô cùng kém, đến mức còn không muốn Dạ Tu Mặc đến gần nữa,
Nàng cảm thấy có chút không đúng, nghiêng đầu nhìn Dạ Tu Mặc không chắc chắn nói: "Ta có lẽ... lại có rồi."
Dạ Tu Mặc vốn còn đầy mặt lười biếng nằm trên giường, lúc này trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.
"Cái gì? Làm sao có thể?" Bởi vì Dạ Tu Mặc vẫn luôn uống thuốc tránh thai.
Lần trước cảnh tượng Cố An Nhiên lâm bồn vẫn còn in rõ trong tâm trí Dạ Tu Mặc, hắn không định để cho Cố An Nhiên mang thai lần hai.
"An An ... nàng không nhầm đó chứ? Ta..." Hắn muốn thú nhận chuyện bản thân uống thuốc tránh thai.
Cố An Nhiên nhìn thẳng vào mắt Dạ Tu Mặc nói: "Thuốc của chàng ta tráo rồi."
"Ta cảm thấy hoàng cung này quá rộng lớn, chỉ có hai đứa nhỏ cũng hơi cô quạnh trống trải."
Dạ Tu Mặc nhất thời không nói gì, trầm ngâm một lúc mới ôm Cố An Nhiên vào trong lòng.
“Nhưng mà An An ... nàng không sợ sao?”
Cố An Nhiên vẻ mặt bình thường đáp: "Đây đều là quyết định của bản thân ta, nếu sợ, ta đã không tráo thuốc của chàng rồi."
Dạ Tu Mặc nghe vậy, tuy thương Cố An Nhiên, nhưng chung quy cũng không lại nói thêm gì!