Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 970 - Chương 970: Ngoại Truyện (4)

Chương 970: Ngoại Truyện (4) Chương 970: Ngoại Truyện (4)Chương 970: Ngoại Truyện (4)

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, giọng ông cụ non Cố Đình Tri vọng tới: "Mẫu Hoàng, Phụ Vương, hai người tỉnh dậy chưa?"

"Nên chuẩn bị đến yến hội rồi." Cậu bé cất lời nhắc nhở.

Cố Đình Tri năm nay năm tuổi, sớm đã được Dạ Tu Mặc dạy dỗ để trở thành người kế vị rồi.

Mỗi ngày cậu đều phải học rất nhiều điều, cho nên cậu bé vốn dĩ đã như ông cụ non, bây giờ lại càng ngày càng trưởng thành ngột ngạt.

Dạ Tu Mặc và Cố An Nhiên dậy khỏi giường, cho người mở cửa ra, Cố Đình Tri và Cố Thư Yểu cùng nhau tiến vào.

Cố Thư Yểu vẫn như khi trước, nhìn thấy Cố An Nhiên là không nhịn được bổ nhào qua.

"Nương thân, muốn ôm ôm." Cô bé làm nũng kêu.

Nhưng mà lần này, Dạ Tu Mặc vẫn luôn yêu chiều nữ nhi lại cấm chỉ Cố Thư Yểu làm nũng bán manh rồi.

"Đừng nháo nương thân con, không được đụng vào bụng nàng." Hắn dịu dàng nói.

Cố Thư Yểu đang chạy bước nhỏ tới, lập tức phanh lại bước chân, trong đôi mắt nhỏ ngập tràn ánh sao. "Cha, nương thân sẽ sinh tiểu đệ đệ và tiểu muội muội cho bọn con sao?" Cô bé vui mừng hỏi.

Cố An Nhiên vuốt tay vào cái bụng vẫn chưa nhô lên của mình, nhìn CỐ Thư Diệp và Cố Đình Tri gật gật đầu.

Lần này, đến cả Cố ĐÌnh Tri vẫn luôn trầm tính, trong mắt cũng loé lên ánh sáng.

Trong lòng cậu bé nghĩ: "Có đệ đệ và muội muội rồi, có phải chứng minh là sắp có đứa gánh tội thay hay không?”

"Có phải ý là sau này vị trí người kế vị của Nam Nguyệt có thể có lựa chọn khác đúng không?”

Nghĩ đến đây, Cố Đình Tri không nhịn được khoé miệng kéo lên một nụ cười.

Trước kia, rất nhiều người đều nói với cậu, Mẫu Hoàng và Phụ Vương của cậu thương nhất là đại nhi tử cậu.

Nhưng mà, chỉ có bản thân cậu biết rõ, chuyện liên quan đến kế vị, Phụ Vương cùng Mẫu Hoàng đều hỏi ý kiến của Cố Thư Yểu trước.

Cố Thư Yểu thì nghĩ cũng chẳng cần nghĩ, lập tức lắc đầu như trống bỏi từ chối ngay.

Lúc này hai người họ mới đem chủ ý đặt lên người cậu.

Phụ Vương còn nói với cậu, tỷ tỷ là một nữ hài tử, gánh vác quốc sự quá nặng nề, cho dù tỷ tỷ có trở thành nữ hoàng, chắc chắn vẫn sẽ cần người đệ đệ cậu ở bên nhiếp chính, giúp cô bé xử lý chuyện nước.

Giằng co một hồi, cảm thấy bất kể thế nào, chuyện quốc sự đều do cậu xử lý, cho nên đành miễn cưỡng đồng ý yêu cầu của Phụ Vương.

Nhưng mà sau khi đồng ý mới phát hiện, mỗi ngày cậu phải học ít nhất gấp đôi so với Cố Thư Yểu.

Cố Thư Yểu có thể ở trong hoàng cung chơi bắt bướm, bắt ve sấu, còn có thể ra ngoài cung đi đạp thanh, nhưng cậu chỉ có thể học tập.

Nhưng mà không sao, cũng may là Mẫu Hoàng lại mang thai rồi, kẻ gánh nồi thay sắp đến rồi.

Đến lúc yến hội chuẩn bị bắt đầu, tất cả triều thân cùng các Thành chủ đều đã te tụ.

Đại Cường và Mat Nương ngồi ở vị trí cách chủ vị của Cố An Nhiên rất gần, dẫn theo sáu hài tử, rôm rả trò chuyện vô cùng náo nhiệt.

Nhị Cường và Du Nương cũng ngồi cùng một nhà Đại Cường bọn họ, cũng sinh được bốn đứa con, huyên náo suốt ngày nhưng lại rất hạnh phúc.

An Tuần và Trương Ngưng đến hơi trễ một chút, tay còn dắt theo tiểu khuê nữ năm nay ba tuổi của bọn họ.

Tiểu khuê nữ này như quả bóng trắng muốt, rõ ràng như một khuôn đúc ra với Trương Ngưng. Cố An Nhiên thân là nữ hoàng, tự nhiên có uy nghiêm của nàng, nhưng nữ nhi của Ân Tuần và Trương Ngưng, dường như trời sinh đã rất thân cận với nàng.

Vừa tiến vào đại sảnh yến hội liền giang hai tay chạy về bên người Cố An Nhiên: "Nữ Hoàng di di..."

Vì Cố An Nhiên cùng Trương Ngưng thân cận như tỷ muội, cho nên khuê nữ của nàng ấy cứ đến liền gọi Cố An Nhiên hai tiếng di di.

Cố An Nhiên thấy quả bóng nhỏ, trong lòng cũng rất vui vẻ: " Tiểu Tuyết nhi đến rồi đó à, mau đến cạnh ta."
Bình Luận (0)
Comment