Chương 1085: Cá Cắn Câu (1)
"Vốn đúng là như vậy, thỉnh thoảng Đại Chu các ngươi nói có tiền thì có thể sai khiến ma quỷ."
"Có bạc thì tất cả sẽ được giải quyết dễ dàng. Ngươi có thể ăn ngon, dùng tốt, thậm chí còn có thể mua nhà."
"Như vậy thì cũng không cần quay về Cố gia vào ngày nghỉ. Ngươi muốn bày trí trong nhà như thế nào cũng được, không cần nhìn sắc mặt người khác."
Cố Tấn tưởng tượng thấy cuộc sống như thế thì cảm thấy đúng là rất tốt, cũng động lòng.
Sau một phen suy tư, cuối cùng Cố Tấn gật đầu.
"Đúng là biện pháp của ngươi rất tốt, dù ta không có tiền vốn, nhưng ta có thể lợi dụng quan hệ của ta và tam thúc để lấy được hàng hóa."
"Chỉ là làm sao ngươi có thể cam đoan lần nào hàng hóa cũng được vận chuyển an toàn đến nước Nhật?"
"Ta chưa từng đến nước Nhật, ta cũng chưa từng ngồi trên chiếc thuyền kiên cố của các ngươi, cho nên ta cũng không tin.'
Nhìn thấy Cố Tấn lập tức rơi vào bẫy thì Kawamoto .Jiro vô cùng nhiệt tình.
"Nếu như ngươi không tin ta thì ta có thể dẫn ngươi đến đội thuyền lớn của chúng ta cho ngươi xem."
Mắt của Cố Tấn sáng lên, lộ vẻ hiếu kỳ.
"Chỉ cần ngươi lên trên thuyền thì ngươi sẽ nhìn ra thuyền biển bây giờ của chúng ta khác thuyền quan của Đại Chu."
"Thuyền lớn của chúng ta đã được cải tiến nhiều lần, vô cùng kiên cố rắn chắc, có thể vượt qua được sóng gió trên biển."
"Ta thật sự có thể lên thuyền lớn của các ngươi xem sao? Có ảnh hưởng gì đến ngươi không?
Kawamoto .Jiro nghe thấy Cố Tấn đồng ý thì vô cùng vui vẻ.
"Đa tạ xuyên huynh, đã giúp ta mở rộng kiến thức. Có thuyền biển thật sự cứng rắn cũng đủ lớn thì ta sẽ đồng ý chuyện hợp tác."
"Ta muốn dẫn bằng hữu của mình lên thuyền, chẳng qua cũng chỉ là việc dễ như trở bàn tay.' Cố Tấn nghĩ nghĩ sau đó gật đầu, lộ vẻ cảm kích.
"Ta là chủ thương đội, tất cả những thứ này đều là của ta, hàng hóa được vận chuyển cũng là hàng hóa của ta."
Ở bến cảng nước sâu này, có rất nhiều thuyền biển của các quốc gia.
Hắn lôi kéo cánh tay Cố Tấn: "Bây giờ chúng ta đã ăn uống no đủ, không nên trì hoãn, bây giờ liền đi."
Cố Tấn bị Kawamoto .Jiro lôi kéo, ra đến bên ngoài lên xe ngựa, đi thẳng đến bến cảng Kim Lăng.
Kawamoto Jiro hớn hở, thấy chuyện này sắp.
Không chỉ có nước Nhật, còn có từ nước đến từ Nam Dương, thậm chí còn có rất nhiều thuyền đến từ Ba Tư bên kia.
"Hôm nay ta mang ngươi lên trên thuyên xem, ngươi nhất định phải suy nghĩ tỉ mỉ, mau chóng quyết định."
Kawamoto Jiro cười cười: "Vào nửa tháng trước, ở đây còn có nhiều thuyền biển hơn.”
"Cảnh ở tiên giới cũng không thể hơn cảnh này được!"
Đây là lần đầu tiên Cố Tấn đến chỗ này, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn chung quanh.
"Qua năm ngày nữa, thuyền ở trên bến cảng sẽ đựng đầy hàng hóa, đều sẽ lục tục ngo ngoe rời đi.'
Thuyền của các quốc gia khác nhau không có cùng phong cách, phía trên còn có cờ và chữ viết khác nhau.
"Nếu như thế thì chúng ta cũng có thể nhanh chóng mang hàng tốt lên, bằng không thì chỉ có thể đợi lần sau."
Cố Tấn rất sốc, nhìn chiếc thuyền biển thật cao.
Sau khi lên trên thuyền, nhìn thấy buồng cực lớn trên thuyền, còn chở đầy hàng hóa.
Kawamoto Jiro ở bên cạnh giới thiệu: "Chúng ta đã cải tiến thuyền biển rất nhiều, có thể chống lại với sóng gió."
"Dù một bộ phận dưới khoang thuyền bị hỏng thì thuyền cũng sẽ không bị chìm bởi vì buồng nhỏ trên tàu được tách riêng ra, không thông lại với nhau."
"Người chèo thuyền cũng sẽ mau chóng sửa chữa chỗ hỏng, đổ nước ra ngoài..." Cố Tấn như một đứa trẻ nhỏ hiếu kỳ, hỏi: "Ngoại trừ những thứ này thì còn có gì không giống với thuyền của Đại Chu?"
Kawamoto Jiro dương dương đắc ý, căn bản cũng không nghĩ tới chuyện Cố Tấn đang thử thăm dò mình.
Bởi vậy hắn ta nói ra hết chỗ sửa đổi trên thuyền một lần.
Cố Tấn vẫn luôn nhớ kỹ, hơn nữa còn đi nhìn một lần.