Chương 1416: Vả Miệng, Cáo Trạng (2)
Nhưng ông trời không nghe thấy lời cầu nguyện của Tiền thị, lại đứng đó hơn một giờ, Liêu Phán Nhi đã ăn trưa xong mới cho người dẫn Tiền thị vào.
Tiên thị đứng lâu, nghẹn đến mức khó chịu, bà ta lấy mấy lượng bạc từ trong tay áo ra, người làm mới dẫn nàng ta vào chính viện.
Chờ đến khi Tiền thị đến chính viện, nhìn thấy diện mạo của Đức Thụy phu nhân đang ngồi nghiêm chỉnh thì hai chân mềm nhũn, khuyu gối xuống đất.
Liễu Phán Nhi lạnh lùng nhìn về phía Tiền thị: "Từ phu nhân, thật là khách sáo, vừa thấy ta liền quỳ xuống. Nếu như vậy thì ra cũng không thể ngăn cản. Về sau hãy nhớ kỹ, nhìn thấy ta thì phải tiếp tục quỳ lạy."
Hai chân của Tiền thị nhũn ra, cho dù thế nào cũng không đứng dậy nổi. Bà ta ngước đôi mắt mắt sợ hãi lên nhìn Liễu Phán Nhi: "Ngươi ... ngươi thực sự là nữ nhi của Liễu Vân Nhi sao?”
Liễu Phán Nhi nhìn Tiền thị đầy trào phúng: "Ta là cáo mệnh của triều đình, ngươi là thương phụ mà có thể gọi thẳng tên sao? Không hiểu quy củ, vả miệng!"
Bà tử thô tráng đã sớm chuẩn bị tốt, vội vã lao tới tát vào mặt Tiền thị vài cái.
Tiền thị bị đánh đến đầu óc ong ong, khóe miệng chạy máu, bà ta vừa sợ hãi nhưng cũng vừa nhục nhã.
Bà tử cũng mặc kệ thân phận của Tiền thị, chỉ cân chủ tử yêu cầu bà đánh thì bà liền dùng sức mà đánh.
Làm nữ tử mà lại dám đánh mẹ kế thì thực sự vô lễ.
Sau khi Tiền thị nói những lời đó thì không còn sợ hãi mà cười lớn: "Dù thế nào thì Từ Gia Thịnh cũng là phụ thân thân sinh của ngươi, cho dù ngươi có là Thái hậu thì cũng không thể thay đổi được sự thật."
Liễu Phán Nhi nhướng mày nhìn Tiền thị: 'Mẹ kế? Ngươi cũng xứng sao?"
Tiền thị run rẩy đứng lên: "Lý phu nhân, dù thế nào đi nữa thì ta cũng là mẹ kế của ngươi. Lúc trước mẫu thân ngươi cũng phải gọi ra một tiếng tỷ tỷ, hiện tại ngươi đánh ta thì cũng quá bất hiếu rồi."
Liễu Phán Nhi lạnh lùng nói: "Từ Gia Thịnh mưu hại tổ phụ, tổ mẫu và còn có mẫu thân của ta. Ngươi, nữ nhân tu hú chiếm tổ còn dám bức bách mẫu thân ta gọi ngươi là tỷ tỷ, ngươi thật sự vô sỉ. Nào, đánh tiếp đi."
Đột nhiên bà ta nghĩ đến dù Liễu Phán Nhi là cáo mệnh phu nhân nhị phẩm thì vẫn là nữ nhi của Từ Gia Thịnh. Hiện giờ bà ta là thê tử của Từ Gia Thịnh và cũng chính là mẹ kế của Liễu Phán Nhi.
Nếu có thể lấy lại tài sản của Liễu gia, còn có nhiều công nhân như vậy, giảm một nửa công sức cũng sẽ thu được kết quả gấp đôi.
Tài sản của Từ gia đều thuộc về Liễu gia, Liễu Phán Nhi là huyết mạch duy nhất của Liễu gia thì nên kế thừa, dựa vào đâu mà Từ gia được chiếm giữ?
Nàng muốn phát triển thành Tang nhưng phát triển từ một vùng đất cằn cỗi lại quá chậm.
Vốn dĩ Liễu Phán Nhi muốn dùng biện pháp nhẹ nhàng để đối phó Từ gia nhưng sau khi nhìn thấy Tiền thị thì Liễu Phán Nhi không thể kiềm chế được cơn tức giận trong lòng.
Đương nhiên người cáo trạng không phải Liễu Phán Nhi mà là Liễu tộc trưởng.
Liễu Phán Nhi nghĩ đến lúc còn nhỏ bị mấy người làm do Tiền thị sai đến đánh mắng mới không hề nương tay, trực tiếp sai người làm tạt gáo nước lạnh lên Tiền thị để đánh thức bà ta rồi tiếp tục đánh.
Không chỉ có thể, lúc này đã có một thư tố cáo Từ Gia Thịnh vì âm mưu chiếm đoạt tài sản của Liễu gia.
Tiền thị bị đánh đến choáng váng, tức giận đến mức trực tiếp ngất xỉu.
Việc này xảy ra sau khi Hoặc Thừa Đạt đi tế bái tổ phụ, tổ mẫu và mẫu thân về, hắn ta đã tìm đến Liễu tộc trưởng nghèo khó từ một viện tôi tàn ở thành Tang.
Liễu tộc trưởng lo lắng, năm đó vì nhi tử cờ bạc nên nợ sòng bạc rất nhiều tiền, ông ta không còn cách nào khác là làm trái lương tâm lấy tiền của Từ Gia Thịnh và cũng không dám gây rắc rồi cho Từ gia.