Không Kết Hôn Thật Khó Kết Thúc

Chương 51

[?????]

[Chuyện gì đây? Họ đang hôn nhau phải không? Phải không, phải không?]

[Trời ơi, giọng con gái sao mà đáng yêu, giọng con rể cũng đầy yêu thương. Tôi không chịu nổi rồi... Các chị em ơi, giết con chó độc thân này đi cho mọi người thêm vui.]

[Mở camera lên cho mị coi với nào!!! Tức quá đi mất, là do mị chưa trả đủ tiền hay sao mà không cho xem hình?]

[CP của tôi thành thật rồi sao?! Đăng ký kết hôn ở đâu? Khuyên hai người đi làm giấy tờ cho nhanh.]

[Cơ quan đăng ký: Tôi đến đây rồi!!!]

[Ai trong ekip nhanh đi nhắc nhở họ đi, tôi nghĩ nếu cứ tiếp tục thế này thì phòng livestream sẽ bị khóa vì nội dung không phù hợp mất.]

[Liệu có sao không nhỉ? Lần này Cố Liễu Liễu đang tới tháng mà...]

[Lầu trên thật ngây thơ quá, cách thức đó có thể nhiều kiểu mà...]

Hai người trong xe không hề hay biết, còn bốn vị khách mời đang rửa bát ở bên ngoài đã nhốn nháo cả lên.

Rất nhiều khán giả đổ xô vào phòng livestream của họ, hỏi có biết chuyện Giang Việt và Cố Liễu Liễu đang quen nhau không, nhận lại là bốn gương mặt đầy bối rối.

Vân Tô Úc không thể kìm nén nổi tâm hồn đam mê gossip, cô ấy ghé sát lại để người hâm mộ kể cho mình nghe xem đã có chuyện gì xảy ra.

[Hai người đó nghĩ mình đã tắt livestream, nhưng ai ngờ phòng phát trực tiếp vẫn nghe thấy âm thanh.]

“Trời ơi, rồi sao nữa, rồi sao nữa?” Vân Tô Úc vừa rửa bát vừa dán mắt vào điện thoại.

Cô ấy rửa một cái bát suốt một phút, bát đã sáng bóng từ lâu.

Nam Tuân thấy vậy bèn nhận lấy bát từ tay cô ấy, nhẹ nhàng nói: “Để anh làm cho, em cứ tập trung nghe hóng chuyện đi.”

“Cảm ơn thầy Nam Tuân!” Vân Tô Úc chạy lại trước điện thoại, cẩn thận đọc từng dòng bình luận.

[Rồi bọn tui nghe thấy hai người họ trò chuyện, ban đầu thì bình thường, nhưng sau đó không khí đột nhiên thay đổi...]

[Có tiếng sột soạt của quần áo, rồi tiếng sượt qua bên tai!]

“Tai mấy người thính thật đấy.” Ngay cả những âm thanh nhỏ cũng có thể nghe ra.

[Rồi bọn tui nghe thấy họ hôn nhau! Tô Tô, CP của cô hôn nhau rồi!]

Vân Tô Úc mở to mắt, che miệng lại, kinh ngạc nói: “Mấy người có thể nghe ra được họ hôn nhau cơ à?”

Ôi trời, âm thanh đó to đến mức nào vậy?

Hai người đó hôn mà vang như thế sao?

[Cười chết mất, biểu cảm của Tô Tô giống y như mị vừa rồi.]

[Bọn tôi không nghe ra đâu, do Cố Liễu Liễu tự nói.]

[Cố Liễu Liễu: Hết hơi rồi, hát là anh dạy em, nhưng hôn thì anh chưa dạy.]

Vân Tô Úc đọc đến câu đó thì rùng mình, che mặt thì thầm: “Mau lên, đâu rồi, ai đó đưa insulin cho tôi nhanh đi!”

[Phòng livestream của Bồ Đoàn giờ đã đơ rồi, đó là số người xem nhiều nhất tôi từng thấy từ trước đến giờ, và vẫn còn tăng.]

[Không chỉ phòng livestream, cả Weibo cũng đơ rồi.]

[Tô Tô, mau nhắc ekip xem sao đi.]

Vân Tô Úc ngẩng đầu lên, nhìn thấy có đạo diễn đang chạy về phía xe: “Mọi người yên tâm, nhân viên đã đến rồi.”

Ở phía bên kia, ekip chương trình cũng vừa phát hiện phòng livestream của Giang Việt chưa được tắt.

Từ khi họ lên xe đến giờ mới chưa đầy mười phút.

Nhân viên của nhóm họ tưởng rằng có thể nghỉ ngơi một chút, ai ngờ vừa ăn được hai miếng thì bị báo là có sự cố, mấy người hoảng hốt bỏ cơm lập tức chạy đi ngay.

Điện thoại của đạo diễn chính gần như cháy máy, anh ta lập tức từ phòng giám sát chạy ra.

“Đi, đi, đi, còn đứng đó làm gì? Mau vào báo cho họ là livestream chưa tắt!” Đạo diễn chính nhìn thấy mấy người vây quanh xe, không biết đang thì thầm cái gì.

“Nhưng thầy Giang nói không được làm phiền ạ.” Một nhân viên trả lời.

Đạo diễn đẩy mấy người ra, tự mình đi tới gõ cửa: “Nếu không làm phiền, phòng livestream sẽ bị khóa ngay bây giờ đấy!”

Anh ta tiến lên vài bước, nhìn thấy người quay phim đứng yên ở đó với chiếc máy quay, bực bội gọi: “Còn đứng ngây ra đó làm gì nữa, mau quay đi chứ! Không quay bây giờ thì còn đợi đến khi nào? Quay trước rồi tính sau, có phát sóng được hay không thì chưa cần biết.”

“Thầy Giang, Cố Liễu Liễu?” Đạo diễn gõ cửa rất gấp: “Thầy Giang, phiền thầy ra đây một chút.”

Khoảng một phút sau, cửa xe mở ra.

Đạo diễn nhìn thấy ở khóe miệng Giang Việt còn dính chút son môi, lập tức quay đầu đi, cảm thấy không thể nhìn thêm được nữa.

“Livestream chưa tắt, hai người có biết không?” Đạo diễn vừa nói vừa đưa cho Giang Việt một tờ giấy để lau miệng.

Giang Việt ngẩn ra một giây, sau đó lấy điện thoại từ trong túi ra và mở khóa.

Livestream đang trong trạng thái màn hình đen, nhưng bình luận vẫn đang chạy rất nhanh.

[Anh ơi, tôi xin thề, livestream chưa tắt đâu, bọn tôi nghe rõ mồn một.]

[Anh Việt, cả thế giới đều biết anh chưa dạy Liễu Liễu hôn rồi.]

[Lần sau dạy Liễu Liễu hôn, anh có thể livestream không? Chúng em sẽ góp tiền để xem.]

“Cái gì? Livestream chưa tắt?” Ở trong xe, Cố Liễu Liễu nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài, lập tức quên hết cả đau bụng và mệt mỏi.

Cô bật dậy và chạy ra cửa, lo lắng nói: “Tôi tắt rồi mà! Thật sự tắt rồi.”

“Có vẻ cô chỉ tắt camera, nhưng khán giả vẫn nghe được tiếng…” Nhân viên vừa mới từ chỗ Vân Tô Úc trở về, vội vàng giải thích.

Cố Liễu Liễu nghe xong, chân mềm nhũn, sao giữa ban ngày mà cô lại nhìn thấy sao?

Cô thở gấp, tay nắm chặt lấy tay vịn, giọng nói run rẩy: “Vậy, vậy họ nghe thấy những gì?”

Nhân viên khẽ gãi mũi, cúi đầu trả lời: “Họ nghe thấy hết mọi thứ…”

Cố Liễu Liễu nghe xong cảm thấy ngực mình nặng trĩu, trong đầu chỉ có một suy nghĩ duy nhất: Muốn chuyển đến sống ở một hành tinh khác.

Đây là lần đầu tiên trong hai năm qua, Cố Liễu Liễu cảm thấy hối hận, hối hận vì không chịu nghe lời Đinh Thư Lệ về việc livestream bán hàng.

Nếu cô thành thạo kỹ năng tắt phòng livestream, có lẽ chuyện hôm nay đã không xảy ra.

Hai tháng sau khi chấm dứt hợp đồng với Đinh Thư Lệ, Cố Liễu Liễu cảm thấy có lẽ khi đó Đinh Thư Lệ thật sự muốn tốt cho cô... Ai ngờ một ngày nào đó cô lại gây ra sự cố lớn thế này vì ít khi livestream.

Bây giờ trong đầu Cố Liễu Liễu là một khoảng trống, cô từ từ ngẩng đầu lên nhìn Giang Việt, tay run rẩy nắm lấy tay áo của anh.

“Thầy Giang, phải làm sao bây giờ…” Giọng cô nghẹn ngào, thật sự nghĩ rằng lần này chuyện đã lớn quá rồi.

Weibo đã sập hoàn toàn, phòng livestream cũng chẳng cần phải tắt nữa, vì hệ thống đã đơ.

Giang Việt quay lại nhìn cô nhóc khóc nhè của mình, mắt đã đỏ hoe, sợ cô lại khóc như lần trước lúc quay phim, một khi đã khóc thì không thể dừng lại.

“Không sao đâu, đừng lo lắng.” Giang Việt nắm chặt tay Cố Liễu Liễu, an ủi cô: “Em vào trong nghỉ ngơi trước đi, anh sẽ nói thêm vài lời với họ, được không?”

Cố Liễu Liễu bĩu môi, đáng thương hỏi: “Em không được nghe à?”

Giang Việt bật cười: “Tất nhiên là được.” Cô không muốn vào trong, Giang Việt cũng chiều theo.

“Tạm thời dừng hết các buổi livestream đi, dù sao nội dung cần quay của đợt này cũng đã xong, để các khách mời khác về trước.”

“Được, tôi sẽ thông báo ngay.” Đạo diễn cũng đồng ý với điều đó.

“Tạm thời chương trình không cần đưa ra bất kỳ tuyên bố nào. Tôi và Cố Liễu Liễu sẽ thảo luận với công ty hai bên rồi thông báo sau.”

“Được, tôi hiểu.”

“Vậy cứ như thế nhé, tôi sẽ đưa cô ấy đi trước, các khách mời khác cũng nên rời đi.”

Có khả năng sẽ có một đợt “khán giả nhiệt tình” và phóng viên kéo đến khu nghỉ dưỡng này. Địa điểm quay không phải là bí mật, nếu người đông lên thì đi lại sẽ rất khó khăn.

Nhân viên lập tức đi thông báo, Giang Việt và Cố Liễu Liễu cũng quay lại xe để thu dọn đồ đạc.

Hai mươi phút sau, ba nhóm khách mời lần lượt rời khỏi khu nghỉ dưỡng.

Trên đường trở về thành phố, họ nhìn thấy rất nhiều xe cộ, đông đúc nhộn nhịp. Nếu không phải là ngày lễ, thì bình thường sẽ không có nhiều xe như vậy. Rõ ràng hôm nay đám đông này đều đang hướng về phía họ.

Từ khi lên xe, Cố Liễu Liễu đã tỏ ra ủ rũ, cô tắt điện thoại đi, không dám mở lên.

Vốn dĩ cơ thể đã không thoải mái, giờ đây trông cô càng ủ rũ hơn.

“Điện thoại của anh sao cũng không có động tĩnh gì vậy…” Cô yếu ớt hỏi Giang Việt.

“Anh để chế độ im lặng rồi.”

Cố Liễu Liễu thở dài: “Lúc trước chị Phương Hoa còn hỏi chúng ta có nghĩ đến lúc nào sẽ công khai không, em nói là không cần vội, còn sớm mà, đừng làm phiền bộ phận quan hệ công chúng quá sớm…”

Ai ngờ lại bị tát một cái vang dội thế này.

Trong lúc đó, bài đăng ẩn danh trên diễn đàn tối qua lại được ai đó đẩy lên.

[Tôi là người trong cuộc, hôm nay tôi khẳng định lại, CP Bồ Đoàn là thật!]

1012L: [Xin lỗi vì sự liều lĩnh của tôi ngày hôm qua, tôi đã nghĩ LZ đang đồn nhảm, ai ngờ lại là người biết rõ thật sự.]

1098L: [LZ là nhà tiên tri, hôm nay CP Bồ Đoàn còn phát sóng trực tiếp cảnh hôn nhau, trời ơi, đỉnh cao của CP, khi nào CP của tôi mới học theo đây.]

1125L: [Hello? Hôm qua ai nói Cố Liễu Liễu bám đuôi ai đấy? Tôi đã biết Giang Việt được hai, ba năm rồi, lần đầu tiên nghe anh ấy nói chuyện nhẹ nhàng như vậy đấy!]

1206L: [Hôm nay tôi có thể thấy ai đó nhai bàn phím không? (mắt lấp lánh)]

...

Cả chặng đường trở về, Cố Liễu Liễu đều rất lo lắng, cuối cùng cô cũng bật điện thoại lên.

“Xong rồi, mẹ gọi cho em hơn chục cuộc…” Cô lập tức gọi lại, hắng giọng chuẩn bị đối phó với màn tra hỏi của mẹ mình, bà Kim.

“Alo, mẹ…” Cố Liễu Liễu có chút lo lắng.

“Con ranh kia, cuối cùng cũng bật máy rồi à?” Giọng nói đầy sức sống của Kim Chi Chi vang lên, khiến Cố Liễu Liễu phải cầm điện thoại xa ra một chút.

Nghe thấy bên đó có vẻ rất náo nhiệt, có người còn xúi bật loa ngoài.

“Nhà có khách à?” Cố Liễu Liễu hỏi.

“Có đấy, nghe nói con hẹn hò với ngôi sao lớn, ai cũng kéo đến nhà chúc mừng mẹ đây.” Kim Chi Chi hừ một tiếng, giọng điệu này nghe có chút mỉa mai.

Bà ấy cầm điện thoại vào phòng, để Cố Bác Văn ở ngoài tiếp khách.

“Con nói thật với mẹ, con với cậu họ Giang đó đã xảy ra chuyện gì?” Kim Chi Chi hạ giọng hỏi.

Cố Liễu Liễu liếc nhìn cậu họ Giang kia: “Con quên không tắt phát sóng trực tiếp, vô tình…”

“Mẹ không hỏi chuyện đó!” Kim Chi Chi ngừng vài giây, giọng càng thấp hơn: “Con nói thật với mẹ, con với cậu ta có giao dịch gì không đẹp đẽ không?”

“Giao dịch gì không đẹp đẽ?” Cố Liễu Liễu có hơi tức giận, giọng bỗng nhiên cao hẳn lên: “Mẹ! Mẹ nói gì vậy? Con là con ruột của mẹ mà, sao mẹ nói thế được!”

“Mẹ biết con là con ruột của mẹ, hiểu tính cách con, nên mấy năm trước khi con ở giới giải trí, mẹ và cha con còn yên tâm. Nhưng từ khi con tham gia chương trình thực tế, mẹ cứ thấp thỏm lo lắng, người khen con cũng lo, người chê con càng lo hơn.”

“Nhưng con nghĩ xem mấy tháng nay, con đã lên hot search bao nhiêu lần rồi? Dì lớn của con bảo với mẹ là chị họ của con xem cái diễn đàn gì đó. Người ta bảo tài nguyên của con là do cậu họ Giang kia cho con. Người ta vô cớ cho con cơ hội tốt như vậy để làm gì? Chẳng lẽ là thích con, muốn hẹn hò với con?”

Cố Liễu Liễu bị bà ấy làm cho bật cười: “Vậy tại sao không thể là vì anh ấy thích con, muốn hẹn hò với con?”

“Diễn đàn ẩn danh kia thích đưa tin nhảm nhất, mẹ bảo dì lớn đừng có rảnh rỗi mà xem mấy thứ linh tinh đó…” Dì lớn của cô vốn là người thích xen vào chuyện của người khác nhất.

“Không phải dì lớn, là chị họ của con.” Kim Chi Chi chỉnh lại: “Dì lớn của con có biết gì đâu, chị họ con nói với dì, rồi dì chạy đến báo với mẹ, sợ con bị lừa.”

“Chị họ của con à?” Cố Liễu Liễu không nhịn được mà lườm: “Mẹ bảo chị ấy chăm chỉ ôn thi đi, ba năm rồi vẫn chưa thi đỗ, chắc là vì xem tin đồn nhiều quá làm lãng phí thời gian. Rảnh rỗi thì ra ngoài kết bạn nhiều hơn, tiện thể nhờ dì giới thiệu hẹn hò cho, đỡ phải suốt ngày can thiệp vào chuyện nhà mình.”

“Con nhắc lại một lần nữa, chúng con chỉ là đang hẹn hò bình thường thôi.”

Kim Chi Chi truy hỏi: “Vậy cái chương trình tạp kỹ kia là thế nào?”

“Ồ... có lẽ là do anh ấy giới thiệu con tham gia.” Cố Liễu Liễu liếc nhìn Giang Việt: “Anh ấy muốn có nhiều thời gian ở bên con hơn.”

Giang Việt gật đầu: “Đúng vậy.”

“Cậu ta chỉ gặp con một lần mà đã thích rồi? Còn đầu tư vào cả chương trình tạp kỹ?” Giọng điệu của Kim Chi Chi có phần hoài nghi: “Mặc dù trông con cũng xinh đẹp, nhưng cậu ta đã thấy bao nhiêu người đẹp rồi? Làm sao có thể bị con mê hoặc được?”

Cố Liễu Liễu cười gượng: “Đúng ạ, anh ấy bị con gái mẹ mê hoặc đấy, mà bị mê tới hai lần cơ.”

Tính tình Cố Liễu Liễu bốc lên, lời nói cũng không kìm lại được, tốc độ nói càng lúc càng nhanh: “Anh ấy là bạn trai cũ thời đại học của con, trước đây con đã chia tay anh ấy, nhưng anh ấy vẫn luôn muốn quay lại. Nên anh ấy đã xin con tham gia chương trình tạp kỹ, theo đuổi con suốt ba tháng, cuối cùng con mới đồng ý.”

Giang Việt ở bên cạnh nhìn cô giống như một quả pháo nhỏ, hễ chạm vào là nổ tung, cảm thấy rất thú vị.

“Anh cười cái gì hả!” Cố Liễu Liễu quay đầu quát.

“Ai đang ở bên cạnh con vậy?” Kim Chi Chi hỏi.

Cố Liễu Liễu trả lời: “Là thằng nhóc họ Giang đó.”

Kim Chi Chi im lặng vài giây, cuối cùng hỏi: “Liễu Liễu, hai đứa là nghiêm túc yêu đương đúng không?”

“Vâng ạ, mẹ yên tâm đi, có dịp con sẽ dẫn anh ấy về gặp cha mẹ nhé, con đang bận chút việc, con cúp máy trước đây.”

“Được, con lo việc của con đi.”

Kim Chi Chi cúp máy, Cố Liễu Liễu lập tức đăng nhập vào diễn đàn kia, cô muốn xem thử ai lại đang bịa chuyện.

Cái ứng dụng đó luôn có dịch vụ kém, phải tải mãi mới mở được.

Trong khi chờ đợi, Cố Liễu Liễu nhận được cuộc gọi từ mẹ của Giang Việt, Văn Thu.

“Mẹ của anh gọi.” Cố Liễu Liễu nhìn Giang Việt: “Anh nghe không?”

Xe vừa mới xuống khỏi cầu vượt, khu vực này khá vắng vẻ, Giang Việt cho xe dừng lại bên đường.

“Đưa cho anh.” Anh cầm lấy điện thoại của Cố Liễu Liễu và bấm nút trả lời: “Alo mẹ, có chuyện gì vậy?”

“Ồ, con trai, con đang ở cùng với Liễu Liễu à?”

Không giống như Kim Chi Chi, giọng nói của bà Văn Thu tràn ngập niềm vui, ngọt ngào như ngâm mật ong.

“Mẹ chỉ muốn gọi để nhắc con rằng con gái thường hay ngại, sau này con phải chú ý một chút, không được tỏ ra quá mức ở chỗ đông người.”

“Vâng, con biết rồi mẹ. Lần này là sự cố ngoài ý muốn.” Giang Việt thấy Cố Liễu Liễu tò mò, nên bật loa ngoài.

“Mẹ biết là ngoài ý muốn, nhưng lần sau phải cẩn thận hơn, nếu không thì cha mẹ của Liễu Liễu sẽ có ấn tượng xấu về con, nghĩ rằng con hành động quá trớn, con hiểu không?”

Giang Việt mỉm cười, có vẻ như mẹ vợ tương lai đã có chút không hài lòng về anh rồi.

“Con hiểu ạ.”

“Được rồi, các con cứ làm việc đi, mẹ còn phải làm việc nữa, tranh thủ lúc họp mới lén chạy ra gọi cho con.”

“Mẹ trốn việc nữa hả?”

“Vui quá mà, trước khi họp mẹ nghe mấy bạn trẻ bàn tán về chuyện của con, mẹ kìm nén mãi không được, phải ra ngoài gọi điện.” Giọng bà Văn Thu có phần gấp gáp: “Thôi không nói nữa, nhớ phải tốt với người ta nghe chưa. Mẹ cúp máy đây, con trai.”

“Vâng.”

Cố Liễu Liễu thở dài: “Cũng đều là mẹ, nhìn mẹ anh, rồi nhìn mẹ em…”

“Mẹ em chỉ lo em bị tổn thương thôi.” Giang Việt trả điện thoại lại cho cô: “Em làm việc trong showbiz, nghe tin này, gia đình chắc chắn sẽ rất lo lắng.”

“Em biết, tất cả là tại dì lớn nhà em.” Cố Liễu Liễu tức giận: “Từ nhỏ đến lớn, dì luôn so sánh mọi thứ giữa em và chị họ. Trường của em tốt hơn, dì bảo là vì chị họ không cố gắng. Em vào showbiz, dì lại nói công việc của em không ổn định, không bằng chị họ đang chuẩn bị thi công chức…”

Giang Việt chọc vào má cô: “Thôi nào.”

“Anh chọc vào má em làm gì?” Cố Liễu Liễu nhăn mặt.

Giang Việt cười: “Cho xì hơi, không thì em sắp bùng nổ rồi.”

Cố Liễu Liễu thở dài một hơi: “Em không sao, anh lái xe đi.”

Giang Việt khởi động lại xe, diễn đàn cuối cùng cũng tải xong.

Trên trang đầu tiên là một bài đăng nói xấu, có lẽ chính là bài mà chị họ của Cố Liễu Liễu đã xem.

[Hãy bắt đầu từ đầu, mọi người nghĩ Bồ Đoàn là tình yêu à? Thực ra đó chỉ là một cuộc giao dịch.]

0L: [Trốn việc khi đang làm, phân tích từ trước khi chương trình tạp kỹ bắt đầu.]

4L: [Tôi đồng ý, mấy người ở khu vực đăng nhập bằng tên thật đó còn thực sự nghĩ rằng họ đang yêu nhau à? Thật nực cười.]

9L: [Trước hết, một chương trình hẹn hò với toàn bộ dàn sao từ hạng hai trở lên, tại sao lại mời người ngoài ngành? Phân tích dựa trên sự việc của LĐ, có lẽ Thanh Việt ngay từ đầu đã để ý tới CLL, mà tại sao lại để ý tới CLL? Vì cô ấy rẻ, dễ dùng, mà lại không nổi, tương đối “sạch”.]

18L: [Chủ thớt mau phân tích tiếp đi.]

67L: [Trước đây GV từng nói sẽ không tham gia chương trình tạp kỹ, nói trắng ra là vì tiền chưa đủ. Nghe nói anh ta rất coi trọng album sắp ra mắt, có thể là muốn dựa vào cặp đôi giả (CP) để tạo sức nóng, vì bây giờ không có gì hot hơn việc ghép đôi cả. (Bạn nghĩ anh ta tham gia chương trình là tự vả vào mặt chính mình à? Thực ra người ta đã tính toán hết rồi, fan CP sẽ giúp lấp l**m, nói rằng GV vì tình yêu mới tham gia chương trình, thế là hình tượng người đàn ông si tình sẽ được dựng lên.)]

159L: [Xin lỗi, đó là GV đấy, anh ấy cần phải dựa vào ghép đôi để tạo nhiệt à???]

266L: [Tại sao lại không cần? Còn ai ngại nổi tiếng quá mức chứ?]

389L: [Đầu tiên là ghép đôi trong chương trình, sau đó sẽ có một màn “giả thành thật”. Biết đâu chuyện hôm nay chính là do họ tự dàn dựng, wb còn sập nữa mà. Sau đó đóng giả yêu nhau một thời gian, cả hai bên đều kiếm đầy túi, mục đích đã đạt được.]

779L: [Thực ra tôi cũng thấy lạ, yêu nhau thì cứ thẳng thắn mà yêu đi, trong chương trình lại phải né tránh, vừa nhìn là biết không muốn ai phát hiện. Hơn nữa mấy câu nói trong livestream đó cũng chẳng thể chứng minh họ đang yêu nhau, có khi là nhà tài trợ hoặc người tình ngầm ấy chứ?]

817L: [Lần trước khu của bạn có đào về xuất thân của CLL mà không được cái gì, cuối cùng là do mấy người có thế lực khác không để mắt tới? Nhưng GV so với ông già kia của LĐ thì vẫn còn tốt hơn nhiều.]

988L: [Có khi lần này CLL cố tình không tắt livestream, muốn ép nhà tài trợ thành bạn trai đấy chứ.]

Bình Luận (0)
Comment