- Đang yên đang lành sao lệ quỷ lại tập kích? Hơn nữa còn là con quỷ của Dương Gian? Chúng ta đã làm chuyện gì đâu, chỉ là ngồi ở đây mở hội uống trà mà thôi. Chẳng lẽ như vậy cũng phù hợp với quy luật giết người của lệ quỷ?
Thú thật chuyện này không sợ không được. Bởi vì khả năng cao chuyện như thế này sẽ còn xuất hiện thêm lần nữa. Với trạng thái hiện tại của hắn ta đã không thể nào chống đỡ được lần tiếp theo. Bởi vậy nếu còn lần tập kích tiếp theo, có lẽ hắn ta sẽ không phải chết vì ánh sáng màu đỏ, nhưng chắc chắn sẽ phải chết vì lệ quỷ trong người. Nguy hiểm đến từ việc lệ quỷ khôi phục gần như không có cách nào vượt qua được.
Sắc mặt Phương Thế Minh cực kỳ lạnh lùng, hơi nhíu mày một chút, sau đó quan sát tình cảnh xung quanh. Hiện tại chỉ còn lại ba người bọn họ, cùng một chiếc đầu lâu, còn tất cả mọi người đều đã biến mất hết... Trừ trước đó Trương Kiến và Hạ Thiên Hùng bị mất tích ra. Lần tập kích này gần như đã khiến cho toàn bộ nòng cốt của Hội anh em đều phải chết sạch.
"Là do trùng hợp hay là có ai đó cố ý nhắm vào?"
Ngay lúc này, thậm chí Phương Thế Minh còn nghĩ Dương Gian vẫn còn chưa chết và hắn đang triển khai trả thù. Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận hắn ta lại không cho là như vậy.
Dương Gian đã chết dưới cây kéo quỷ của hắn ta, ngay cả lệ quỷ cũng khôi phục lại, căn bản không thể nào còn sống được nữa. Có lẽ vừa rồi đám người bọn họ đã vô ý kích hoạt quy luật giết người của lệ quỷ, nhưng mà Ngô Vân nói khá có lý.
Khả năng bọn họ bị lệ quỷ nhìn vào là hầu như bằng không. Bởi vì trong bọn họ chưa có một ai đi đến nơi Dương Gian bị chết. Nếu lúc này lệ quỷ đã hoàn toàn khôi phục và bắt đầu giết người, thì vì cái gì thành phố có nhiều người như vậy mà nó lại lựa chọn bọn họ đầu tiên?
Có quá nhiều điều khác thường trong chuyện này, Phương Thế Minh không thể nào tìm ra một đáp án hợp lý cho chuyện này được.
…
"Chỉ còn lại ba người cùng một chiếc đầu lâu, khả năng cũng là một con lệ quỷ đang thức tỉnh."
Lúc này, ở gần tòa cao ốc bình an, Dương Gian đứng từ phía xa nhìn chằm chằm về phía mấy tầng cao nhất vừa bị hắn dùng năm tầng quỷ vực để chiếu vào kia. Hắn có thể nhìn thấy được tất cả mọi chuyện xảy ra kể từ đầu đến cuối.
Tuy lần tập kích này của hắn đến cực kỳ nhanh, cũng cực kỳ quỷ dị, khiến cho đám người Hội anh em không kịp trở tay.
Nhưng dù sao Hội anh em cũng là một đám ngự quỷ nhân, nên tốc độ phản ứng không hề chậm. Bọn họ lập tức lựa chọn sử dụng năng lực lệ quỷ để chống lại. Tuy nhiên phần nhiều là do năng lực không đủ, không thể chống cự, nên bị Dương Gian dùng năm tầng quỷ vực đưa đi. Cho dù có một số người chống đỡ được lần tập kích này, thì lại bị chết vì lệ quỷ khôi phục, kết cục vẫn bị hắn đưa đi.
Mặc dù hiệu quả của lần tập kích này không được như mong đợi, nhưng ít ra hắn cũng đã xử lý được rất nhiều nhân vật râu ria của Hội anh em.
"Tên Khương Thượng Bạch này lại mặc chiếc áo liệm trên người con quỷ chết đói... Quả nhiên tổng bộ đã đụng đến quỷ chết đói, không nghĩ là chiếc áo này lại xuất hiện trên người của tên gia hỏa này."
Sắc mặt Dương Gian hơi lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào chiếc áo lộ ra phía trong bộ âu phục của Khương Thượng Bạch. Lúc đầu, vốn Khương Thượng Bạch cũng sẽ chết, nhưng may nhớ chiếc áo liệm này ngăn cản mắt quỷ tập kích cho nên hắn ta mới sống sót. Cũng giống như tên Diệp Phong mà hắn gặp được tại thành phố Đại Xương vậy.
"Biết thế, trước đó mình không cần phải cẩn thận như vậy, trực tiếp cởi chiếc áo liệm khỏi người của quỷ chết đói thì hay rồi."
Tại thời điểm đối kháng với quỷ chết đói, hắn thực sự đã bị nó dọa cho sợ. Dù cho lúc đó hắn đã ghim được cây đinh đóng quan tài lên trên người của nó rồi, nhưng cũng không dám động. Bởi vì hắn sợ điều này sẽ khiến cân bằng bị phá vỡ, hạn chế của đinh đóng quan tài bị mất hiệu lực. Nguyên nhân của nỗi sợ hãi này có một phần là do lần hành động đó hắn đã phải đánh cược tính mạng của hắn.
Nhưng sau nửa năm, lại có người dám cởi chiếc áo trên người quỷ chết đói, không biết đây là do bọn họ vô tri không sợ, hay là to gan lớn mật.
"Mà thôi, không sao, hôm nay mình lấy chiếc áo quỷ từ tên gia hỏa này cũng vậy. Với lại lấy từ trên người của tên này đỡ hơn là phải tiếp xúc thêm lần nữa với quỷ chết đói."
Dương Gian nheo mắt lại, không cố kỵ thứ này một chút nào.
Hiện tại, người duy nhất khiến hắn cảm thấy kiêng kỵ chính là tên Phương Thế Minh kia.
Tập kích của mắt quỷ không có hiệu quả đối với tên này, dường như hắn ta có thể dùng cách thức gì đó để ngăn cách sự ảnh hưởng của năm tầng quỷ vực, nhờ vậy bản thân hắn ta mới không phải chịu bất cứ ảnh hưởng nào từ mắt quỷ.
Còn vị ngự quỷ nhân tên là Ngô Vân kia...
Chỉ là một tên may mắn nên sống sót mà thôi, lần tập kích tiếp theo chắc chắn tên này sẽ phải chết. Đây là điều không cần phải nghi ngờ, trạng thái hiện tại của hắn ta không thể nào chịu dựng thêm một lần tập kích nữa.
"Cho nên, lần tập kích tiếp theo mình cần tập trung chú ý đến tên này nhiều hơn. Quả thực tên này rất đặc thù, cho dù không có cây kéo quỷ trong tay, hắn ta cũng không hề giống với những ngự quỷ nhân khác... Khả năng cũng là một tên dị loại?"
Dương Gian cũng không có vội vàng tiến hành tập kích lần tiếp theo.
Hắn muốn suy nghĩ và phân tích kỹ tình hình một chút.
Cho dù hiện tại trên người của hắn đang dính phải nguyền rủa của hộp âm nhạc, nên nếu muốn hắn có thể lao vào đấu tay đôi với đám người kia mà không cần phải sợ hãi. Nhưng đây không phải là tính cách của hắn.
Với lại hắn không có hoàn toàn tin tưởng vào sự bất tử thật sự của nguyền rủa hộp âm nhạc. Cho nên hắn cảm thấy bản thân cần phải cẩn thận, nếu lỡ có con quỷ nào đó có khả năng khiến cho nguyền rủa của hộp âm nhạc bị mất đi hiệu lực thì sao? Như vậy chẳng phải là hắn sẽ chết ngay lập tức?
Khả năng xảy ra việc này cực kỳ thấp, nhưng không phải không có khả năng. Đồng thời, lúc này hắn đang phải liều mạng, chỉ cần sơ ý một chút thôi là hắn có thể bị chết. Cho nên Dương Gian cần phải đảm bảo mỗi một lần tập kích đều tạo ra được hiệu quả, tối thiểu cũng phải xử lý được một người.