Một âm thanh khàn khà, trầm thấp quanh quẩn bên trong phòng an toàn. Chờ đến khi người này hoàn toàn bước ra khỏi căn phòng kia, ánh đèn huỳnh quang bên trong phòng an toàn mới soi rõ bộ dạng của hắn ta.
Hắn ta chính là... Phương Thế Minh.
Nhưng bộ dạng lúc này của hắn ta hơi khác so với Phương Thế Minh lúc trước. Phương Thế Minh trước đó giống như một người bình thường, cực kỳ khỏe mạnh. Còn Phương Thế Minh này lại chẳng khác gì một cỗ bộ xương khô. Hốc mắt hắn ta bị một vệt máu cực lớn che hết toàn bộ, khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi.
Hắn ta đi ra khỏi phòng an toàn. Ánh mắt liếc nhìn xung quanh một vòng, sau đó khuôn mặt với làn da nhăn nheo, khô héo kia hơi động một chút,
"Quỷ vực? Phạm vi rất lớn, xem ra đã xảy ra chuyện gì đó rồi. Ngay cả nhân vật trong hình của mình cũng đã chết. Mặc dù người trong bức ảnh của mình không có năng lực của lệ quỷ. Nhưng ít ra nó có thể ngăn cách được với mọi thứ lực lượng linh dị, nên bình thường chuyện linh dị không thể nào giết nó được."
"Nếu đã như thế, hiện tại mình cũng không thể tiếp tục ngồi yên."
Hắn ta đi lên phía trước mấy bước, nhất thời xung quanh nổi lên một trận gió âm lãnh.
Nó giống như hơi thở của lệ quỷ thổi vào tai của một ai đó vậy, khiến cho người ta phải dựng tóc gáy. Trong luồng gió kia mang theo một mùi hôi thối cực kỳ khó ngửi, khiến cho người ta phải hoài nghi, có phải có một cỗ thi thể hay một con quỷ nào đó đang đứng trước gió. Ngay khi có luồng gió âm lãnh kia nổi lên, tất cả ánh đèn xung quanh bắt đầu nhấp nháy, sau đó tắt hẳn, khiến mọi thứ trở nên tối tăm. Phương Thế Minh biến mất tại chỗ, kế tiếp hắn ta đi vào bên trong thế giới màu đỏ. Đây là một loại xâm lấn. Hắn ta có thể trực tiếp xâm nhập vào bên trong quỷ vực tầng thứ hai của Dương Gian.
"Quỷ vực bên trong quỷ vực? Hình như cái quỷ vực đặc thù này giống với quỷ vực của Dương Gian đến từ thành phố Đại Xương... Lần trước hình của mình đến mượn cây kéo quỷ, vậy mà không xử lý được tên kia?"
Phương Thế Minh dường như bị mất đi một đoạn trí nhớ, nên không biết được chuyện xảy ra trong mấy canh giờ gần đây.
"Nếu đã thế thì hiện tại đi xử lý luôn, trước sau gì cũng như nhau."
Hắn ta ngẩng đầu nhìn lên phía trên. Dường như từng lớp bê tông của tòa cao ốc không thể nào ngăn cản ánh mắt của hắn ta vậy, hắn ta có thể thấy rõ được toàn bộ chuyện đang xảy ra ở trên tầng cao nhất của tòa nhà.
…
"Cao ốc bình an gặp phải lệ quỷ tập kích, Khương Thượng Bạch không thể nào chống đỡ, cần sự trợ giúp."
Sau khi quỷ vực màu đỏ đậm bao phủ hơn một nửa thành phố, toàn bộ ngự quỷ nhân bị cuốn vào bên trong cũng bắt đầu nơm nớp lo sợ. Bọn họ không dám hành động tùy tiện, cũng không có một ai dám đi dạo ở trên đường phố. Mà bọn họ lựa chọn một vị trí tương đối yên tĩnh và bắt đầu chờ đợi. Chờ đến khi chuyện này xảy ra biến hóa gì đó, đồng thời có thể tránh khỏi lệ quỷ tập kích.
Dù sao không có một ai biết được sau khi Dương Gian chết đi, quỷ trong người hắn sẽ xuất hiện như thế nào, đồng thời nó sẽ dùng cách thức gì để tập kích bọn họ. Cho nên cách tốt nhất chính là yên tĩnh chờ đợi, nhằm giảm bớt xác suất bị lệ quỷ để mắt đến. Nhưng lúc này đây, toàn bộ điện thoại di động định vị vệ tinh của các vị ngự quỷ nhân đều nhận được một đoạn tin nhắn cầu cứu.
- Cái gì? Đám người Hội anh em bị lệ quỷ tập kích? Khương Thượng Bạch cũng sắp sửa không chịu nổi, còn cần chúng ta đi giúp đỡ? Đùa cái gì vậy, không phải đám người Hội anh em có không ít ngự quỷ nhân hay sao? Sao còn cần sự trợ giúp của chúng ta?
Ở bên trong biệt thự nào đó, Quách Phàm vẫn ngồi chờ đợi trong phòng, không hề đi ra ngoài. Sau khi mọi thứ bị quỷ vực bao phủ, hắn ta biết bên ngoài sẽ rất nguy hiểm, cho nên ở yên tại chỗ là an toàn nhất. Chung Sơn ở bên cạnh cũng lựa chọn tương tự, nhưng sau khi nhận được đoạn tin nhắn cầu cứu này, hắn ta lại tỏ ra nhíu mày:
- Chuyện này không đơn giản như thế đâu, cao ốc Bình an là chỗ nào chứ? Là tổng bộ của Hội anh em.có tổng giám đốc Phương Thế Minh, giám đốc Hạ Thiên Hùng, trưởng phòng Khương Thượng Bạch, quản lý Lưu Đống, Ngô Vân.... Cộng lại cũng là một đội ngự quỷ nhân đỉnh phong. Trước khi kế hoạch đội trưởng thực thi xong, cỗ thế lực của bọn họ có thể đi ngang thành thị mà không một ai dám động vào, ngay cả tổng bộ cũng phải cho bọn họ một chút mặt mũi. Mà hiện tại bọn họ cần sự giúp đỡ? Điều này nói lên cái gì?
Quách Phàm lập tức trợn mắt nói:
- Bọn họ sắp xong rồi?
- Ha ha, dù còn chưa xong đi nữa thì cũng không kém bao nhiêu. Tóm lại lần này bọn họ chắc chắn sẽ phải đổ, với lại...
Nói đến đây Chung Sơn tỏ ra chần chừ một chút, sau đó nói với giọng điệu không chắc chắn lắm:
- Với lại, khả năng Dương Gian vẫn chưa chết>
Quách Phàm nhíu mày:
- Không chết? Không thể nào, tổng bộ đã xác nhận tin tức rằng hắn đã chết rồi, đồng thời lệ quỷ cũng đã khôi phục lại... Khoan, không đúng. Biểu hiện lệ quỷ khôi phục của Dương Gian rất có thể sẽ là giả?
Chung Sơn mở miệng nói:
- Tôi không chắc chắn lắm, chỉ là thông qua chuyện lần này của Hội anh em cũng đã đoán ra được đại khái.
Chỉ dựa vào một tin nhắn cầu cứu mà hắn ta đã suy đoán ra được nhiều thứ như vậy, không thể không nói đúng là hắn ta có được tiềm lực để trở thành một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong, loại người này cực kỳ nhạy cảm đối với những chuyện xảy ra.
Chung Sơn vừa nói vừa nhìn lấy thế giới màu đỏ ở bên ngoài:
- Nhưng nếu mọi thứ đúng như lời cậu nói, chuyện linh dị do lệ quỷ khôi phục lần này là do Dương Gian giả mạo, như vậy sẽ cực kỳ đáng sợ. Phạm vi bao phủ của nó đã lớn hơn chuyện linh dị của quỷ chết đói, chuyện linh dị của quỷ họa, phải biết chúng đều là chuyện linh dị cấp S.
Nhịp hô hấp của Quách Phàm trở nên nặng nề, lúc trước hắn ta không thèm để ý đến Dương Gian. Chỉ là sau này, hắn ta không thể không thừa nhận năng lực của hắn, nhưng nếu mọi thứ đúng như những gì Chung Sơn nói. Vậy Dương Gian quả là cực kỳ đáng sợ, đến mức khiến cho người ta phải sợ hãi.
Cuối cùng, hắn ta hỏi lại một câu:
- Vậy ý của cậu là gig, chúng ta nên hay không nên đi giúp đỡ?