Nhưng chưa đi được mấy bước, sắc mặt hắn ta đã trầm xuống. Bởi vì hắn ta nhìn thấy ở xung quanh vẫn còn có xe cộ qua lại cùng người đi đường ở trên phố. Lúc này hắn ta lập tức ý thức được hiện tại vẫn còn đang ở bên trong quỷ vực.
"Tên chết tiệt này..."
Phương Thế Minh đột nhiên quay đầu nhìn về phía cỗ thi thể không còn nguyên vẹn của Dương Gian ở trên mặt đất. Lúc này thi thể Dương Gian cũng đang cử động. Cỗ thi thể bị vỡ nát, vặn vẹo vì ngã từ trên cao xuống bắt đầu khôi phục lại nhanh chóng. Quỷ ảnh đang dần dần ghép lại thân thể của hắn.
Nguyền rủa của hộp âm nhạc vẫn còn. Tiếng chuông quen thuộc và quỷ dị kia vẫn còn đang quanh quẩn trong đầu của Dương Gian, để cho hắn biết bản thân vẫn còn chưa chết. Chỉ là sau khi trải qua cú ngã này, thân thể của hắn lại trở nên rách nát.
"Không sao, sau khi xong việc trở về dùng thứ kia chữa trị lại là được."
Nghĩ như vậy, Dương Gian không còn quan tâm đến tình trạng thân thể nữa, mà dùng mắt quỷ nhìn chằm chằm vào Phương Thế Minh. Sau đó thân thể khẽ đong đưa vặn vẹo, rồi khôi phục lại bình thường. Nhưng lần này đầu của hắn vẫn hoàn chỉnh như cũ, không hề bị thương tổn. Sau khi rơi xuống, hắn có chú tâm đến việc bảo vệ đầu.
Trong lòng Quách Phàm kinh hãi.
- Dương Gian cũng không chết? Đây chính là tòa nhà cao một trăm tầng đó.
Lúc này hai người lại đối mặt với nhau thêm một lần nữa, giống như lúc bọn họ vừa mới gặp mặt nhau. Lần này, trong mắt Phương Thế
Minh không còn sự khinh thị nữa, mà ngược lại là một loại ngưng trọng không nói nên lời. Chỉ sau khi tiếp xúc trực tiếp thì hai bên mới biết rõ, đối phương khó chơi và đáng sợ đến cỡ nào. Nếu không phải Dương Gian đang phải chịu nguyền rủa của hộp âm nhạc, có lẽ hắn đã bị xử lý.
Còn Phương Thế Minh, nếu không phải lệ quỷ trong người hắn ta đang gần khôi phục lại, thì có lẽ hắn ta cũng không thể nào ngăn cản được loại tập kích kia của Dương Gian. Một người đang có nguyền rủa bảo vệ, một người khác thì lệ quỷ sắp khôi phục. Trong người của cả hai đều khống chế ba con lệ quỷ. Điều này có thể coi như lực lượng của hai người ngang nhau, thậm chí nếu tính theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Phương Thế Minh đáng sợ hơn một chút.
Bởi vì một con quỷ của hắn ta đã tiêu tốn hết ba danh ngạch cùng bàn tay quỷ của Dương Gian... Mà hắn ta còn chưa sử dụng được năng lực của con quỷ kia. Còn ưu điểm duy nhất của Dương Gian chính là quỷ vực.
Quả nhiên Dương Gian không chết! Ở phía trước tòa nhà cao ốc bình an, Dương Gian và Phương Thế Minh cùng rơi xuống một chỗ với nhau từ trên cao xuống. Không mất bao lâu hình ảnh này đã được truyền đến tổng bộ. Có người vui mừng, có người ngạc nhiên, nhưng phần lớn đều cảm thấy bất an.
- Hắn lại còn sống? Sao có thể chứ, rõ ràng trước đó chúng ta đều thấy đầu của hắn.
Có một vị tổ trưởng nhịn không được vội vàng đứng dậy. Còn chưa nói xong, người này ý thức được điều gì đó liền vội vàng ngồi xuống, sắc mặt cực kỳ khó coi.
- Cậu ta đã biết rõ chân tướng, cho nên mới xuất hiện ở cao ốc bình an. Đây chính là dấu hiệu cho thấy cậu ta muốn đích thân tiêu diệt Hội anh em. Dựa vào tình hình hiện tại xem ra, tạm thời Hội anh em chỉ còn lại một mình Phương Thế Minh.
- Hai người này đánh nhau ở chỗ đó, chắc là đang liều mạng với nhau.
Trầm Lương nhìn vị tổ trưởng kia, sau đó nhắc nhở:
- Không cần quan tâm hắn và Phương Thị Minh đánh nhau như thế nào, mà thứ chúng ta cần quan tâm chính là chúng ta nên làm cái gì
khi Dương Gian còn sống? Một khi chuyện này bị vỡ lỡ, ảnh hưởng và hậu quả của nó như thế mọi người đã hiểu. Đến lúc đó ai sẽ phải chịu trách nhiệm?
Lời này vừa ra, tất cả mọi người đều lựa chọn trầm mặc. Sự bất an trong lòng của bọn họ chính là do điều này. Vương Tiểu Minh không Có dây dưa dài dòng mà mở miệng nói vào chuyện chính.
- Chuyện của Dương Gian tôi sẽ đích thân xử lý, tôi sẽ không quan tâm đến sai lầm của mấy người, nhưng vì đại cục, tôi nghĩ mấy người vẫn nên từ chức đi, kể cả phó bộ trưởng.
Tất cả mọi người đều từ chức? Có một vị đội trưởng định giải thích.
- Giáo sư Vương, chỉ sợ điều này không ổn cho lắm. Mặc dù chuyện lần này có một phần sai là của chúng tôi. Nhưng với tình huống lúc đó thì chúng tôi cũng không hề sai. Đây là sự nhất trí của tất cả mọi người, nếu không chúng tôi cũng sẽ không tạm thời thỏa hiệp với Hội anh em.
Vương Tiểu Minh bình tĩnh nói:
- Nếu trước đó vì đại cục chúng ta có thể để cho Dương Gian thỏa hiệp với Hội anh em, vậy thì vì sao hiện mấy người lại không thể thỏa hiệp vì đại cục? Nếu còn muốn giảng đạo lý thì đi qua mà nói với Dương Gian, không cần phải nói cho tôi làm gì.
Nhất thời người tổ trưởng kia nghẹn lời, không biết mở miệng như thế nào. Mặc dù rất muốn phản bác lại, nhưng người này không thể nào tìm ra bất cứ lý do gì để phản bác. Cùng Dương Gian giảng đạo lý?
Đùa cái gì chứ, hiện tại Dương Gian giết người muốn phát điên rồi. Nếu một người bình thường dám đứng trước mặt hắn ú ớ một hai câu, khả năng sẽ phải biến mất khỏi thế giới này ngay lập tức. Ai biết với cơn giận lúc này của hắn, đầu của hắn sẽ còn lại bao nhiêu phần lý trí. Trầm Lương nhìn thấy bầu không khí có chút vi diệu liền nói sang chuyện khác:
- Giáo sư Vương, hiện tại Dương Gian và Phương Thế Minh vẫn còn sống. Xem tình hình thì thấy khả năng cao bọn họ sẽ còn tiếp tục đánh nhau, chúng ta có nên ngăn cản không? Hay là nói, có nên giúp Dương Gian không? Hiện tại hai vị đội trưởng là Lý Quân và Tào Dương đều đang có mặt tại hiện trường, những người nhân viên khác cũng có không ít.
Vương Tiểu Minh nói:
- Cứ để bọn họ tiếp tục, không cần giúp.
Người đội trưởng vừa nãy do dự một chút, cuối cùng vẫn mở miệng nói:
- Nếu chúng ta không ngăn cản, khả năng cao sẽ có người chết. Mà bất luận là ai chết đều sẽ tạo ra ảnh hưởng rất lớn.
Vương Tiểu Minh nhìn hắn ta, nhíu nhíu mày rồi nói:
- Dựa theo chỉ số IQ hiện tại của cậu, có rất nhiều việc tôi không thể nào giải thích cho cậu hiểu được.
Cùng lúc đó, trước cửa của cao ốc bình an, sau khi được quỷ ảnh ghép lại, cô thi thể tàn phá của Dương Gian đã khôi phục xong. Nguyên rủa của hộp âm nhạc vẫn tiếp tục quanh quẩn ở bên trong đầu thế này có thể chống đỡ để cho hắn tiếp tục hành động. Nhưng trạng thái của Phương Thế Minh thì không được.