Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1150 - Chương 1150: Dương Gian Tới Hay Không?

Chương 1150: Dương Gian Tới Hay Không?

Sáng hôm đó, vào lúc 9 giờ 30, bên trong phòng họp của tổng bộ, bởi vì chuyện của Dương Gian cho nên tổng bộ đã cố ý tổ chức một cuộc họp nhỏ. Số lượng người tham gia không hề nhiều, nhưng bọn họ đều là những nhân vật mang tính then chốt bên trong tổng bộ.

Bao gồm Phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa, giáo sư Vương Tiểu Minh, Tổ Trưởng Trầm Lương, ngư quỷ nhân Vệ Cảnh, đội trưởng Lý Quân... cùng liên lạc viên Lưu Tiểu Vũ.

Lưu Tiểu Vũ được đánh thức cưỡng chế khi có người phát hiện ra cô ta luôn ở trong trạng thái hôn mê. Hiện tại đầu của cô ta vẫn còn đang đau, chóng mặt, nên không biết chuyện gì đang xảy ra. Cô ta chỉ biết tối hôm qua bản thân đã bị Dương Gian đánh bất tỉnh.

Tào Duyên Hoa nhìn đồng hồ, thời gian tiếp tục trôi qua thêm mười phút.

- Dương Gian vẫn còn chưa đến hay sao?

Theo lý mà nói, loại cuộc họp như thế này thì hắn đã đến từ sớm mới phải, bởi vì hắn là một người khá đúng giờ.

- Còn chưa xuất hiện.

Từ nãy đến giờ Trầm Lương luôn chú ý đến việc xuất nhập của những người từ bên ngoài. Tào Duyên Hoa gật gật đầu, sau đó lại tiếp tục chờ đợi. Không bao lâu đồng hồ đã điểm 9 giờ 50.

Tào Duyên Hoa lại hỏi tiếp:

- Khoảng cách đến thời gian hẹn chỉ còn 10 phút mà Dương Gian chưa xuất hiện hay sao?

Trầm Lương lại trả lời:

- Chưa, không thấy Dương Gian tiến vào tổng bộ để trình diện.

Tào Duyên Hoa không nói gì, chỉ tiếp tục chờ đợi. Khi thời gian điểm đúng 10 giờ, Dương Gian vẫn chưa đến. Không một ai thấy bóng dáng của hắn ở xung quanh tổng bộ.

Tào Duyên Hoa nhướng mày:

- Cậu ta đến trễ? Hay là nói cậu ta đã dùng quỷ vực để chạy đến rồi?

Lý Quân nói:

- Không có dấu hiệu cho thấy có quỷ vực bao phủ, mọi thứ vẫn rất bình thường.

Chờ đến 10 giờ 30 phút, Tào Duyên Hoa thấy Dương Gian vẫn còn không có xuất hiện, liền nhịn không được vỗ bàn:

- Chắc chắn Dương Gian muốn cho chúng ta leo cây rồi.

Tiếng vỗ bàn của hắn ta đã đánh thức Vương Tiểu Minh đang nằm ngủ ở phía đối diện.

Vương Tiểu Minh ngẩng đầu, ngáp một cái, sau đó bình tĩnh hỏi:

- Dương Gian không đến phải không?

Tào Duyên Hoa hỏi:

- Cậu đoán được là cậu ta sẽ không đến?

Vương Tiểu Minh nói:

- Không hẳn, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu. Khả năng đi đến tổng bộ của Dương Gian sẽ không quá 40%. Dù sao cậu ta cũng đang định từ chức rồi. Nếu nghiêm ngặt mà nói, cậu ta đã không còn là đội trưởng nữa, đồng thời cũng đã xử lý hết đám người của Hội anh em. Đồng thời trước đó một số quyết định đưa ra của tổng bộ xuất hiện thiếu sót, khiến cho Dương Gian cảnh giác.

Tào Duyên Hoa cau mày nói:

- Cậu ta cảnh giác cái gì?

Vương Tiểu Minh nói:

- Cảnh giác đây sẽ là một trận Hồng Môn Yến. Cậu ta sợ chúng ta sẽ trở mặt xử lý cậu ta. Dương Gian biết hiện tại giá trị của cậu ta không còn lớn... Cậu ta đã sử dụng hộp âm nhạc, đụng phải nguyền rủa đáng sợ, không thể sống thêm được quá lâu. Dựa theo suy nghĩ của cậu ta, việc cậu ta chết đi sẽ có lợi đối với cục diện hơn. Dù sao tôi hôm qua cậu ta cũng quậy chuyện này quá lớn. Thậm chí chúng ta còn chưa quyết định việc cậu ta đã đích thân xử lý Khương Thượng Bạch. Với lại những chuyện ngày hôm qua cũng đã cho chúng ta biết được cái giá khi cậu ta chết sẽ kinh khủng như thế nào.

Tào Duyên Hoa tức giận nói:

- Cậu ta bị ảo tưởng mất rồi. Hắn nói với Lưu Tiểu Vũ là sẽ từ chức, nhưng tôi còn chưa có phê duyệt. Nên hiện tại cậu ta vẫn là đội trưởng, tổng bộ sao có thể ra tay xử lý đội trưởng được chứ? Lưu Tiểu Vũ, mau, đi gọi điện cho Dương Gian, bảo cậu ta nhanh chóng đến cuộc họp. Đồng thời nói cho cậu ta biết, tôi, Tào Duyên Hoa sẽ dùng sinh mạng của mình ra để đảm bảo, tổng bộ tuyệt đối sẽ không ra tay đối với cậu ta. Nếu cậu ta không tin tưởng lời tôi nói thì tôi có thể đích thân ra cổng đón cậu ta vào.

Lưu Tiểu Vũ có chút kinh ngạc, dường như bị dọa bởi những lời suy đoán của Vương Tiểu Minh.

Tổng bộ muốn tiêu diệt Dương Gian?

Thế nhưng khi nhìn vào trận thế như này... Dường như có chút giống.

Vương Tiểu Minh nói:

- Vô dụng thôi, cậu ta sẽ không đến tổng bộ đâu. Cậu ta khá kiêng kỵ Tần lão, lại thêm việc gặp qua Vệ Cảnh đã khiến trong lòng cậu ta sinh ra cảm giác nguy cơ. Tối hôm qua tôi để Vệ Cảnh đi truyền tin tức là vì giảm sự nghi kỵ trong lòng của cậu ta xuống. Để cho cậu ta biết tôi không hề có ý định che giấu một người đặc biệt như Vệ Cảnh. Nhưng hiện tại xem ra tác dụng của việc này không hề lớn. Với lại, tôi hôm qua tôi cũng thực sự nghĩ đến phương án tiêu diệt Dương Giang

Tào Duyên Hoa kinh hãi, có chút khó tin nhìn về phía Vương Tiểu Minh.

Sắc mặt Vương Tiểu Minh vẫn rất bình tĩnh:

- Suy nghĩ bình thường mà thôi, dù sao sớm muộn gì Dương Gian cũng sẽ phải chết. Mà cái giá khi chết của cậu ta quá lớn, chẳng khác gì một chuyện linh dị cấp độ S. Nếu có thể xử lý cậu ta, thì có nghĩa là chúng ta vừa bóp chết một mối nguy cơ về chuyện linh dị. Theo một góc độ nào đó mà nói, việc này là hoàn toàn đáng giá.

- Tôi biết hiện tại cậu ta đang gặp phải nguyền rủa, nhưng mục đích của cuộc họp lần này cũng chính là bàn bạc, nghĩ cách xử lý giúp cậu ta mà.

Tào Duyên Hoa càng cảm thấy bất an, không nghĩ tới vị giáo sư Vương này thực sự đã nghĩ đến việc thiết kế một trận Hồng Môn Yến.

Vương Tiểu Minh nói:

- Hiện tại cậu ta không tin tưởng chúng ta nữa. Vả lại trước đây tôi cũng không thể xử lý được nguyền rủa của hộp âm nhạc. Cho nên không đủ lý do để thuyết phục cậu ta. Nếu tôi đoán không sai, khả năng cao mấy ngày hôm nay Dương Gian sẽ thử đi tìm kiếm xe buýt quỷ. Hoặc tìm kiếm một chút tin tức giúp đỡ... Chắc là cậu ta đã có một vài phương án dự bị. Nên sau khi suy nghĩ kỹ lại, việc không đến tham gia cuộc họp cũng bình thường.

Tào Duyên Hoa ngẩn ngơ, bởi vì nếu như đứng tại góc độ của Dương Gian và phân tích sự việc thì điều này có chút đạo lý.

Lúc này, Vương Tiểu Minh đột nhiên đứng dậy:

- Đi thôi, đi qua khách sạn bình an. Hiện tại hẳn là Dương Gian đang chờ chúng ta ở đó. Chúng ta phải qua đó nhanh lên, khả năng hiện tại hắn đã chuẩn bị tốt cho việc rời khỏi đây rồi.

Tào Duyên Hoa nói:

- Nếu cậu đã đoán ra được điều này thì sao lại không nói ra sớm?

Bình Luận (0)
Comment