Tuy nhiên hiện tại hắn ta không có việc gì làm, cũng có thể nói đây là đoạn thời gian rảnh rỗi hiếm có của hắn ta. Chương Hoa nhiệt tình
chào hỏi:
- Dương tiên sinh, cậu khỏe chứ.
- Cậu đi công tác về rồi à? Xin lỗi nhé, tôi không nhận được thông báo từ phía tổng bộ, nên việc tiếp đón có chút chậm trễ.
Dương Gian nói:
- Tôi chỉ tạm thời trở về mà thôi, ngày mai tôi sẽ lại quay về thành phố Đại Kinh, nên việc anh không nhận được thông báo cũng là rất bình thường. Gần đây tình hình của thành phố như thế nào rồi, có xảy ra chuyện gì không?
Chương Hoa nói:
- Toàn bộ mọi thứ đều bình thường. Nếu có chuyện gì khẩn cấp tôi sẽ nghĩ cách thông báo cho cậu thật nhanh. Đây là chức trách của tôi, tôi sẽ không làm qua loa đâu.
Dương Gian hỏi thăm:
- Vậy sao tôi nghe nói gần đây hình như có ngư quỷ nhân nào đó nhân lúc đêm hôm chui vào tiểu khu của tôi? Bên phía anh không nhận được tin tức gì à?
Chương Hoa ngó nghiêng sang hai bên một chút, sau đó nhỏ giọng nói:
- Dương tiên sinh, đúng là có chuyện như vậy xảy ra. Chúng tôi đã điều tra rồi, nhưng không tìm ra được bất cứ tin tức nào hết. Tuy nhiên ngày hôm trước, ở bên phía khu vực nội thành có xảy ra một vụ án chết người khá ly kỳ. Tôi đã cho người gửi hồ sơ qua văn phòng của cậu rồi, Trương Hàn cũng có đọc qua, chỉ là còn chưa đưa ra được kết luận, muốn đợi đến khi cậu trở về rồi xử lý sau.
Dương Gian nói:
- Được rồi, tôi sẽ qua đó nói chuyện với Trương Hàn.
Một lúc sau, hai người ngồi thang máy đi lên tầng cao nhất của tòa cao ốc Thượng Thông.
Tầng này là nơi Dương Gian dùng để làm văn phòng. Sở dị hắn chọn chỗ này là bởi vì tòa cao ốc Thượng Thông nằm giữa thành phố, hơn nữa nó rất cao. Nên khi đứng ở trên này, mắt quỷ của Dương Gian có thể quan sát hết toàn bộ thành phố. Như vậy hắn có thể xuất hiện ở bất cứ chỗ nào, bất cứ nơi đâu xảy ra dị thường ở trong thành phố một cách nhanh nhất có thể.
Trương Hàn không ở trong phòng làm việc của Dương Gian, bản thân hắn ta cũng có một căn phòng dùng để nghỉ ngơi. Bình thường hắn ta đều sẽ đến chỗ này nghỉ ngơi mấy giờ. Chủ yếu là đến canh chừng một chút, tránh việc xảy ra chuyện gì đó bất thường mà không có vị ngự quỷ nhân nào đến kịp để xử lý.
Mặc dù công việc có chút buồn tẻ, nhưng có thể tiếp tục sống là hắn ta đã cảm thấy bản thân rất may mắn.
Nhớ lại mấy tháng trước, khi đó hắn ta còn cùng đám người Nghiêm Lực, Diệp Tuấn ở trong câu lạc bộ Vương Tiểu Cường uống rượu nói chuyện phiếm. Ai có thể nghĩ ra được, chỉ sau đó mấy tháng, những vị ngự quỷ nhân quen thuộc đều đã chết. Ngay cả vị ngự quỷ nhân mà hắn ta cho là lợi hại nhất, Diệp Phong, cũng đã chết vì chuyện linh dị của quỷ chết đói, vậy mà hắn ta vẫn còn có thể sống sót.
Còn Dương Gian, một tên người mới cực kỳ ngây thơ ở trong lần gặp mặt đó, hiện tại lại trở thành người phụ trách của thành phố Đại Xương, đồng thời còn ra tay giải quyết mấy chuyện linh dị khó giải kia.
Mỗi lần hồi tưởng lại, Trương Hàn đều nhịn không được mà sinh lòng cảm khái.
- Trương Hàn, với sự cảnh giác như này của anh, anh không nên tham dự vào chuyện kinh dị, nếu không sẽ chết cực kỳ thảm.
Không biết lúc nào, Dương Gian cùng Chương Hoa đã đi vào phòng nghỉ. Sự xuất hiện của bọn hắn dường như không không kinh động đến Trương Hàn.
Trương Hàn vội vàng lấy lại tinh thần, khi nhìn thấy người nói là Dương Gian thì lập tức đứng dậy, tỏ ra hơi xấu hổ cười nói:
- Xin lỗi, thật xin lỗi. Có lẽ là do gần đây quá an nhàn. Hiện tại trạng thái của tôi thư giãn hơn nhiều so với trước. Với lại tạm thời cũng đã giải quyết được vấn đề lệ quỷ khôi phục, cho nên tâm trạng cũng thả lỏng đi không ít.
- Có thể sống một cách nhàn hạ như vậy cũng rất tốt.
Dương Gian nói:
- Nghe Chương Hoa nói gần đây bên trong khu vực nội thành có người chết, anh đã đi qua đó kiểm tra tình hình chưa?
Trương Hàn gật đầu nói:
- Qua rồi, bởi vì không thể xác định xem người kia chết có phải là vì nguyên nhân đặc thù hay không cho nên tôi đã đi qua đó để kiểm tra. Những hồ sơ liên quan tôi đã để ở trong văn phòng của cậu rồi, nhìn qua là cậu có thể hiểu được.
Dương Gian nói:
- Hồ sơ là do con người viết, nếu đã là do con người tạo ra thì chưa chắc đã thực sự chuẩn xác. So với nó tôi càng tin tưởng vào phán đoán của anh hơn.
Trương Hàn nói:
- Thực ra tôi cũng không biết kết luận như thế nào, nhưng theo trực giác thì đây hẳn là do lực lượng linh dị tạo thành. Mặc dù theo khám nghiệm tử thi thì nói nguyên nhân chết là do xuất huyết não, nhưng tôi không tin, bởi vì ở hiện trường có một loại cảm giác quái dị, nói không nên lời.
Dương Gian nói:
- Không phải chuyện linh dị?
- Không phải, không có dấu hiệu của lực lượng linh dị.
Trương Hàn nghiêm túc nói:
- Nếu đây là một chuyện kinh dị mới xuất hiện chắc chắn không thể nào chỉ chết mất một người đơn giản như vậy, với lại hiện trường cũng đã bị người ta xóa bỏ dấu vết rồi. Nên khả năng chuyện này là do ngư quỷ nhân làm. Với lại buổi tối của năm ngày trước cũng từng Có một vị ngự quỷ nhân xâm nhập vào trong tiểu khu. Khả năng cao hai người này là một.
Dương Gian nói:
- Trước khi đến đây tôi cũng đi dạo một vòng xung quanh thành phố rồi, có dùng quỷ vực để tìm kiếm, nhưng không phát hiện ra bất cứ người đặc biệt nào. Có lẽ người kia không còn ở trong thành phố Đại Xương nữa, có lẽ đã ẩn núp. Bất kể kết quả là gì, thì chỗ này không cho phép một vị ngự quỷ nhân không minh bạch lưu lại. Gần đây có lẽ anh và Chương Hoa sẽ phải vất vả chút, cả hai phối hợp với nhau để hành động, tìm ra người kia.
- Sau khi tìm được thì sao?
Chương Hoa hỏi:
- Chúng ta nên làm gì đối với tên kia đây?
Dương Gian nói:
- Cảnh cáo người kia rời đi, nếu đồng ý thì mọi chuyện cứ coi như chưa từng xảy ra. Nếu không, chờ lần sau tôi trở về, đích thân tôi sẽ ra tay xử lý người này. Chỗ khác tôi không quản, nhưng tại thành phố Đại Xương, tôi nói một là một, hai là hai, đồng thời không cho phép bất cứ ai gây ra náo động ở chỗ này. Kẻ nào muốn quấy rối, kẻ đó sẽ phải chết.