- Thế là tốt nhất, cứ làm như thế đi.
Trương Hàn gật gật đầu, hắn ta đã khá quen thuộc đối với phong cách làm việc của Dương Gian, cho nên hắn ta không cảm thấy kỳ quái khi Dương Gian đưa ra quyết định như vậy.
Với lại hắn ta cũng tán thành cách này, dù sao nhà của hắn ta cũng đang ở trong thành phố Đại Xương. Việc có một tên nguy hiểm nào đó lẻn vào trong nhà như vậy thì làm sao có thể yên tâm cho được. Nếu người kia đường đường chính chính tới nhà thăm hỏi, thì bọn họ sẽ không cần cảnh giác như này.
- Tôi sẽ cố gắng hết sức để phối hợp.
Chương Hoa cũng gật đầu ngầm đồng ý.
Chỉ cần là việc có liên quan tới người dính líu đến hai chữ linh dị thì lời của người phụ trách Dương Gian chính là mệnh lệnh. Hắn ta chỉ có thể phối hợp chứ không được phép hỏi.
- Vào đi.
Đột nhiên, sắc mặt Dương Gian nhất động, hướng ra ngoài cửa nói một câu. Ngay lập tức cửa phòng được mở ra, một cô gái mặc đồng phục công sở bước vào, trên tay còn mang theo mấy ly cà phê mới được pha. Bộ dạng của cô gái rất thanh tú, động lòng, tuổi chừng hai bảy hai tám, cả người để lộ ra một cỗ khí tức thành thục, quyến rũ, hai con mắt của cô gái khẽ chuyển động trên người của Dương Gian.
- Tôi mang cà phê cho mấy người, sẽ không chậm trễ công việc của tổng giám đốc Dương ngài đấy chứ.
Trương Lệ Cầm mỉm cười, nhẹ giọng thì thầm, có thể nói cô rất biết cách tiếp đãi người khác.
- Quả nhiên vẫn là Dương Gian cậu cảnh giác cao, người ta vừa mới đến cửa cậu đã phát hiện ra, không giống như tôi, người đã vào đến cửa rồi mà còn chưa phản ứng lại. Trương Hàn vừa cười vừa nói, bưng một ly cà phê lên uống một ngụm.
Dương Gian nói:
- Một số phản ứng bình thường mà thôi, nếu có thể tôi cũng muốn được như anh, sống thư thái một đoạn thời gian.
- Có lẽ là do năng lực càng cao thì trách nhiệm càng nhiều vậy. Thú thực, nếu không phải có cậu gánh lấy phía trước, thì sao tôi có thể nhẹ nhàng, thư thái như thế này được.
Trương Hàn nói, mặc dù hắn ta chỉ là một vị ngự quỷ nhân bình thường, nhưng lại là người biết thân biết phận.
Lúc này Chương Hoa đột nhiên nói:
- Nếu chuyện vừa nãy đã xác nhận xong phương án, như vậy khi nào thì chúng ta bắt đầu đây?
- Hiện tại mà nói, có kết quả càng sớm càng tốt.
Dương Gian đứng dậy rồi nói.
- Chuyện lần này tôi sẽ không tham dự, cũng không có thời gian, chỉ còn cách dựa vào hai người. Thôi, tôi về trước đây.
Trương Hàn gật đầu, tỏ ra rất tự tin.
- Không có vấn đề, chuyện này tôi có thể xử lý được.
Dù sao hắn ta cũng đã trở thành ngữ quỷ nhân khá lâu rồi, nên không thể nào có chuyện hắn ta lại không xử lý được một tên ngự quỷ nhân giấu đầu lòi đuôi như vậy.
- Được, tôi chờ đợi tin tốt từ hai người.
Nói xong, Dương Gian liền rời đi phòng nghỉ của Trương Hàn.
Trương Lệ Cầm thấy vậy liền vội vàng đuổi theo.
Trên đường trở lại văn phòng, Dương Gian hỏi thăm:
- Sao Cô biết được tôi đang ở chỗ Trương Hàn vậy?
Trương Lệ Cầm cười nói:
- Em nghe nhân viên bảo anh đến công ty nên chạy tới nhìn một chút, hẳn là vừa trở về phải không, lúc sáng em đi làm khá muộn nhưng không nhìn thấy anh.
- Chỉ tạm thời trở về một chuyến mà thôi, nên không muốn thông báo cho hai người. Gần đây tình hình công ty như thế nào rồi?
Dương Gian đi vào văn phòng, ngồi xuống ghế số pha.
- Rất tốt, mặc dù luôn ở trong tình trạng thua lỗ, nhưng số lượng người bơm tiền khá nhiều. Đúng rồi, có một người tên là Vạn Đức Lộ, người này một lần bơm mấy tỷ lận, ngoài ra còn chủ động lôi kéo khá nhiều nhà đầu tư. Cho nên hiện tại các hạng mục đều phát triển, rất thuận lợi. Nếu anh muốn biết cụ thể thì phải hỏi Vương Bân, dù sao ông ấy cũng là người phụ trách các hạng mục vận hành của công
Trương Lệ Cầm cũng ngồi xuống, cô tựa đầu vào vai của Dương Gian, lộ ra vẻ rất thân mật.
Dương Gian nói:
- Tôi cũng chỉ tùy tiện hỏi một chút mà thôi, đối với việc phát triển của Công ty tôi không có quá nhiều hứng thú. Việc tạo Công ty chỉ là muốn kết hợp mọi người lại với nhau, chuẩn bị chút gì đó, để đề phòng sau này, chứ không nghĩ gì đến việc kiếm tiền. Nếu sau này cục diện xảy ra vấn đề, công ty có thể phát huy một số tác dụng như dự kiến của tôi là đã đủ rồi.
- Phòng ngừa chu đáo là việc cần có mà.
Trương Lệ Cầm nói:
- Việc em có thể làm không nhiều, nhưng em sẽ cố gắng giúp anh làm những việc trong khả năng. Đương nhiên cũng hy vọng anh có thể chiếu CỔ đến em như lúc trước.
Dương Gian nói:
- Sao nghe giống một cuộc giao dịch quá vậy.
Trên khuôn mặt của Trương Lệ Cầm tỏ ra tức giận, nhưng lại xen lẫn một chút phong tình.
- Đàn ông chiếu cố phụ nữ sao có thể coi là một cuộc giao dịch được chứ. Từ trước đến giờ em vẫn luôn là người của anh. Đoạn thời gian trước đó nếu không có anh cứu em mấy lần, có lẽ em đã chết từ lâu rồi. Có đôi khi em cứ nghĩ nếu một ngày nào đó anh sa thải, hoặc đuổi em ra khỏi cửa thì em biết phải làm gì để sống tiếp đây.
Cô đã trải qua rất nhiều chuyện, cho nên cô càng hiểu rõ sự quan trọng của Dương Gian đối với cô. Ngay từ đầu trong lòng của Cô còn có chút do dự, nhưng hiện tại cô cảm thấy việc có thể quen biết Dương Gian là một việc cực kỳ may mắn.
Dương Gian nói:
- Chỉ tùy tiện nói một chút mà thôi, không cần coi là thật. Cách nói chuyện của tôi không dễ nghe, cô hiểu mà.
Hắn cũng không ghét Trương Lệ Cầm. Một người phụ nữ vô hại, nghe lời, hiểu được chừng mực, đối với hắn mà nói cô đáng yêu hơn nhiều người mà hắn nhận biết ở ngoài kia. Như vậy mà nói, quả nhiên Giang Diễm, Giang a di cũng có cực kỳ nhiều ưu điểm.
Trương Lệ Cầm cười cười.
- Em không có giận anh.
Dương Gian nghĩ một hồi rồi nói:
- Tuy nhiên hiện tại tôi đang có một việc cần Cô giúp.
- Anh cứ nói đi.
Dương Gian nói:
- Cô hiểu khá nhiều về chuyện kinh dị, nên chắc cũng biết, mặc dù tôi có năng lực xử lý quỷ, nhưng đổi lại sẽ phải trả giá khá nhiều. Vì thế khả năng một ngày nào đó tôi sẽ chết đi. Nếu tôi chết, cô thay tôi chiếu Cố mẹ của tôi.