Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1233 - Chương 1233: Phần Thắng Rất Lớn?

Chương 1233: Phần Thắng Rất Lớn?

- Dương Gian là người biết rõ nhất, tiếc là hiện tại hắn không có mặt ở đây. Đương nhiên, dù hắn có ở chỗ này chưa chắc hắn đã nói cho chúng ta biết về tin tức quan trọng đó. Dù sao hiện tại hắn cũng đã bị cắt chức tạm thời, nên không còn liên quan gì đến chuyện kinh dị của quỷ họa nữa.

Lý Quân nhíu mày rồi nói:

- Ý cậu đang muốn nói là gì?

Liễu Tam hạ giọng nói:

- Tôi chỉ muốn nói là lần hành động này khả năng thất bại là cực kỳ cao.

- Có thể nói là không thể nào thành công, suy đoán của giáo sư Vương khá chính xác, hơn nữa còn chính xác rất nhiều lần. Bất kể là việc ghép hình bối cảnh của quỷ họa, hay là lối ra của quỷ họa, thậm chí là suy đoán về lần hành động này và sắp xếp hành động cũng đều

rất hợp lý.

Vừa nói, hắn ta vừa quay đầu nhìn về phía một chiếc máy chụp hình cũ kỹ đang đặt ở trên chiếc bàn nằm bên cạnh.

Quỷ máy ảnh là thứ có thể chụp ảnh được cho quỷ nếu ở trong một khoảng cách nhất định nào đó. Một khi chụp ảnh toàn thân của quỷ thành công, quỷ sẽ bị nhốt vào bên trong tấm hình. Nhưng việc này lại tồn tại khả năng bị thất bại, một khi bị thất bại quỷ sẽ không hề hấn gì, ngược lại người chụp ảnh sẽ bị quỷ máy ảnh giam vào trong bức ảnh. Đây là một món đồ linh dị vô cùng nguy hiểm.

Lý Dương từng nói qua ở bên trong thế giới của quỷ họa có tồn tại một tiếng bước chân cực kỳ đáng sợ, một khi nó tới gần ai, người đó

chắc chắn sẽ phải chết.

Cho nên, quỷ máy ảnh chính là thủ đoạn giam giữ tốt nhất, chỉ là nó hơi mạo hiểm một chút, tuy nhiên nó còn tốt hơn việc ngư quỷ nhân phải tiếp cận với quỷ thì mới giam giữ được.

Liễu Tam nghiêm túc nói.

- Nhưng theo như những phân tích dựa trên kinh nghiệm cá nhân của tôi, nếu muốn giam giữ được quỷ họa, chúng ta phải chờ đợi đến khi chuyện kinh dị của quỷ họa chính thức bạo phát mới được.

- Cái gì, cậu có bị điện không vậy? Một khi chuyện kinh dị của quỷ họa bạo phát đi ra sẽ tạo thành thương vong lớn như nào cậu có biết không?

Tô Phàm ở một bên tỏ ra kinh ngạc nhìn hắn ra:

- Lần này chính tổng bộ đã ra mệnh lệnh cưỡng chế rồi.

Lý Quân cũng nhìn chằm chằm vào hắn ta.

Liễu Tam chỉ cười nhẹ một tiếng, khuôn mặt vàng như nến, gầy còm đầy quỷ dị giống người bệnh của hắn ta nhìn về phía mấy người rồi

từ từ nói:

- Bởi vì tôi cho rằng, chỉ khi nào chuyện kinh dị của quỷ họa bộc phát, thì con quỷ bên trong bức họa mới có thể xâm nhập hiện thực. Đó mới chính là cơ hội giam giữ quỷ họa của chúng ta, nếu không cử đối kháng với quỷ họa ở trong thế giới quỷ vực của nó, tình cảnh của chúng ta cũng chẳng khác gì khi đối đầu với chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ khi ở trong quý vực của nó.

- Phía trên đã gặp phải chuyện này một lần rồi mà còn không có tỉnh ngộ hay sao?

- Câu này của cậu đúng là có chút đạo lý.

Tô Phàm trầm ngâm, hắn ta cảm thấy suy đoán này của Liễu Tam khá là có lý.

Lý Quân trầm giọng nói:

- Những thứ liên quan đến điều này, trước đó giáo sư Vương cũng chưa từng nhắc qua.

- Là do ngài ấy không nói ra hay là do cố tình dấu diếm không muốn nói?

Liễu Tam uống một ngụm cà phê, bình tĩnh nói:

- Dựa theo IQ của ngài ấy, không thể nào không nghĩ ra được điều này. Khả năng cao là ngài ấy lại muốn thí nghiệm cùng kiểm chứng điều gì đó, hoặc là ngài ấy đang SỢ, SỢ chuyện linh dị lần này sẽ gây ra thương vong quá lớn. Cho nên mới sai chúng ta tiến vào bên trong thế giới của quỷ họa, cho dù có xảy ra chuyện thì cũng chỉ xảy ra ở trong này, không liên quan gì với thế giới bên ngoài cả.

- Còn việc sau đó có thể đi ra hay không... Có lẽ cái chốt cửa lúc trước vẫn còn có tác dụng.

- Lý Quân, cái tay nắm cửa kia có còn ở trong tay cậu nữa không?

Vừa nói, hắn ta vừa nhìn về phía Lý Quân.

Lý Quân bắt đầu trầm mặc.

Đúng là thứ đó vẫn còn ở trong tay của hắn ta, không biết có phải trước đó tổng bộ CỐ ý quên hay không, mà sau khi hành động lần trước kết thúc, tổng bộ không có thu hồi mà vẫn để nó ở trên người của hắn ta.

- Quả nhiên....

Liễu Tam lắc đầu khẽ nói:

- Bắt đầu từ lúc đó giáo sư Vương đã nghĩ ra kế hoạch cho lần hành động này rồi.

- Như vậy cũng tốt mà, cách làm của giáo sư Vương không sai. Nếu có ai đó chết bởi vì lệ quỷ khôi phục, kết quả tốt nhất nên để bọn họ khôi phục ở trong thế giới của quỷ họa chứ không phải bên ngoài.

Lý Quân nói chuyện một cách cực kỳ kiên quyết. Hắn ta cảm thấy phương án này vẫn đúng, vẫn cực kỳ chính xác.

- Cho nên, nếu lần này chúng ta lại gặp phải tình cảnh nguy hiểm giống như lần trước... Cánh cửa đó sẽ không mở dễ dàng như lần đó

đâu.

Liễu Tam khẽ thở dài:

- Kế hoạch đương nhiên sẽ không sai, tuy nhiên nguy hiểm lại được sắp xếp cho rơi thẳng lên trên đầu của đám người chúng ta. Xem ra lần này sự đánh giá của giáo sư Vương đối với chuyện kinh dị của quỷ họa là cực kỳ cao. Nếu không ngài ấy sẽ không đưa ra phương án cực đoan như thế này.

Ngay cả hậu sự của bọn họ cũng đều được lo liệu xong xuôi từ trước khi bắt đầu hành động, điều này có nghĩa là vị giáo sư Vương này cũng đã cho rằng lần hành động này sẽ có mức độ thương vong là cực kỳ lớn.

Nếu không, với tính cách của giáo sư Vương, hắn căn bản sẽ không coi sự an toàn của một số người bình thường vào đâu.

Lý Quân nói:

- Lần này chúng ta có mang theo quỷ máy ảnh, thì còn sợ cái gì? Bất cứ con quỷ nào chúng ta cũng đều có cơ hội giam giữ, nên phần thắng của chúng ta là rất lớn.

Vẻ mặt của Liễu Tam trở nên cực kỳ nghiêm túc, hắn ta nói:

- Cậu sai rồi, thứ này cũng không phải vạn năng, nếu không vì sao khi xảy ra chuyện kinh dị của Cảnh sát quỷ chúng ta lại không lấy nó ra để dùng mà phải chờ đến giờ? Với lại, theo suy đoán của tôi, dù có dùng thứ này để chụp trúng con quỷ trong bức họa cũng chỉ khiến nó khởi động nhiều thêm một lần mà thôi.

- Chắc tất cả mọi người đều đã đọc qua phần báo cáo của Vương Tuyền rồi chứ, thông tin này được lấy từ Dương Gian, nên độ tin cậy là cực kỳ cao.

Bình Luận (0)
Comment