Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1277 - Chương 1277: Bảo Vệ Phùng Toàn

Chương 1277: Bảo Vệ Phùng Toàn

- Cậu Coi tôi là đứa trẻ lên ba hay sao vậy? Ngay khi nhìn thấy quỷ vực của tôi bao phủ toàn bộ huyện Tiểu An thì cậu đã biết người đến

là tôi rồi.

Phùng Toàn cũng không dễ bị lừa dối như vậy, hắn ta nói với giọng điều cực kỳ lạnh lùng.

- Đã biết rõ như thế mà còn muốn dùng tín hiệu để lừa tôi đến đây, điều này chứng tỏ cậu đã chuẩn bị xử lý tôi rồi. Nhưng nếu việc này mà chỉ có một mình cậu thì chắc chắn không thể làm được, nên hẳn là còn có đồng bọn.

Một đổi một, hắn ta không hề e ngại tên gia hỏa Bùi Đông này. Với lại hắn ta nhớ rõ tên Bùi Đông này không có quỷ vực.

Đương nhiên không loại trừ khả năng trong quãng thời gian một năm tên này biến mất đã thành công khống chế con quỷ thứ hai.

Cho dù là như vậy, việc một vị ngự quỷ nhân khống chế hai con lệ quỷ xử lý một vị ngự quỷ nhân khống chế hai con lệ quỷ là điều cực kỳ khó khăn. Bởi vì nếu tiếp tục tranh đấu, khả năng cao cả hai sẽ phải chết, cực kỳ thua thiệt. Cho nên bình thường, giữa ngự quỷ nhân với nhau rất ít khi xảy ra xung đột, trừ phi có đầy đủ lý do.

Bùi Đông nhếch miệng cười rộ lên, điều này da thịt ở trên khuôn mặt của hắn ta bị nứt ra.

- Phùng Toàn, cậu có biết không? Nếu một vị ngự quỷ nhân chết một cách đột ngột, Con quỷ bên trong thân thể của ngư quỷ nhân đó sẽ không thể hoàn toàn thức tỉnh. Loại quỷ này có thể bị người sống khống chế. Nếu lúc này có một người khác đi đến và chủ động để cho con quỷ này xâm nhập. Cậu thử đoán xem, chuyện gì sẽ xảy ra?

Nghe vậy, Phùng Toàn nhất thời nheo mắt, hắn ta cảm giác được một cỗ bất an cực kỳ mãnh liệt.

- Đáp án khá đơn giản, chính là sẽ có một vị ngự quỷ nhân mới xuất hiện.

Bùi Đông khẽ ngẩng đầu quan sát tòa cao ốc trống rỗng chưa được người sửa sang lại ở xung quanh.

Ở bên trong một hành lang nào đó của tòa cao ốc, không biết từ lúc nào đã xuất hiện mấy bóng dáng quỷ dị. Những bóng dáng mới xuất hiện này cũng không phải là người, mà là ngự quỷ nhân. Số lượng không nhiều, nhưng cũng không ít, chừng năm người.

Mặt Phùng Toàn tối sầm lại, quỷ vụ ở xung quanh hắn ta đang dần dần trở nên nhạt đi. Khiến cho bản thân hắn ta đang trốn ở bên trong lớp sương mù dày đặc bị lộ ra ngoài.

Quỷ vực đặc biệt của hắn ta đã bị người khác xâm nhập.

- Không có chuyện gì dễ dàng hơn việc kế thừa con quỷ bên trong thân thể của một vị ngự quỷ nhân khác. Vừa nhẹ nhàng, an toàn, không có nguy hiểm. Không cần phải đi xử lý những chuyện linh dị phức tạp. Đồng thời đã biết rõ được quy luật của con quỷ này rồi, không cần phải mạo hiểm tìm hiểu. Việc duy nhất phải làm chính là xử lý ngư quỷ nhân kia.

- Rất đơn giản, lại trực tiếp.

Bùi Đông đưa tay chỉ về phía Phùng Toàn.

- Nếu sau lần đầu tiên gặp phải tập kích, cậu nghĩ cách để rời khỏi đây. Tôi sẽ không định xử lý cậu. Chúng tôi cũng không phải là loại người tham lam. Thấy được thì làm, còn không ổn thì chuồn. Dù sao chúng tôi cũng không thể lộ mặt, không dám làm lớn. Việc thiết lập cạm bẫy này cũng chỉ là ôm tâm lý muốn thử mà thôi, không nghĩ là cậu lại chui vào.

Phùng Toàn nghiêm túc hỏi:

- Vậy có nghĩa là các cậu đã giết chết Đồng Thiến rồi?

Hiện tại hắn ta xem như đã hiểu trong đoạn thời gian mất tích tên Bùi Đông này đã làm chuyện gì. Thì ra là đang liệp sát những ngự quỷ nhân khác và cướp đi con quỷ bên trong thân thể của bọn họ.

Đúng thế.

Chỉ cần tập kích một cách đột ngột, ngạ quỷ nhân sẽ dễ giết hơn rất nhiều so với lệ quỷ.

Nhưng cách thức này cực kỳ tàn nhẫn, đồng thời dễ bị tổng bộ để mắt đến.

Chỉ cần là người có suy nghĩ bình thường, thì không một ai cho phép những tên điên như thế này có thể tồn tại.

Bùi Đông nói:

- Nói cho cậu biết cũng không sao. Thực ra Đồng Thiên còn đặc biệt hơn rất nhiều so với tưởng tưởng của tôi, cô ta có giá trị rất cao đối với chúng tôi. Trước mắt cô ta còn chưa chết. Tuy nhiên có vẻ như tin tức này đối với cậu đã trở nên vô dụng, bởi vì cậu sắp sửa phải chết. Tôi cũng không muốn tuyệt tình nhưng không thể không làm như vậy. Nể tình chúng ta trước kia từng là đồng nghiệp với nhau, tôi sẽ giúp cậu lên được với thiên đường.

Sắc mặt Phùng Toàn liên tục thay đổi.

Hắn ta biết tên Bùi Đông này đang nói chuyện với hắn ta cũng không phải thật lòng muốn cho hắn ta biết hết chân tướng. Mà là tên này đang chờ đợi, chờ đợi người khác áp chế quỷ vụ của hắn ta. Sau đó tên này sẽ động thủ và giết chết hắn ta.

Quỷ vụ trở nên thưa dần, sắp sửa phải biến mất hoàn toàn không thấy gì nữa.

Tình huống như này cực kỳ khác thường.

Bởi vì vừa mới tiến vào trong chỗ này, quỷ vụ của hắn ta còn có thể tỏa ra xung quanh. Nhưng hiện tại lại bị ép biến mất, dường như quỷ

vực ở chỗ này có thể từ từ mạnh lên.

"Để liên tục áp chế quỷ vụ của mình, chắc chắn đối phương sẽ không dễ chịu chút nào. Nhưng nhìn bộ dạng của tên Bùi Đông này vẫn không có gì thay đổi. Như vậy có nghĩa quỷ vực này là của một người khác."

Phùng Toàn đưa mắt nhìn về phía những bóng người đang đứng ở trong tòa cao ốc phía xa xa.

Chẳng lẽ quỷ vực này là của một trong mấy người kia?

Bùi Đông không hề tỏ ra nóng nảy, hắn ta đang chờ đợi quỷ vụ của Phùng Toàn tan hết. Chỉ cần quỷ vụ tản đi, Phùng Toàn không còn lớp bảo hộ. Khi đó hắn ta chỉ cần tùy tiện sử dụng năng lực của lệ quỷ là có thể xử lý được Phùng Toàn một cách dễ dàng.

Phùng Toàn bình tĩnh nhìn lớp sương mù ở quanh người đang dần biết mất, trong lòng không có chút nào gọi là kinh hoàng.

Nếu là trường hợp bình thường, ngày hôm nay hắn ta sẽ phải chết ở đây. Cho dù hắn ta có biến thành ngôi mộ cũng vô dụng, chắc chắn hắn ta sẽ phải chết.

"Đại ca, đại ca, cậu mau xuất hiện đi, tôi sắp chịu không nổi rồi.”

Phùng Toàn thầm nghĩ, trong lòng có một chút lo lắng.

Mười giây sau đó, quỷ vụ hoàn toàn biến mất, bóng dáng của Phùng Toàn lại lộ ra ở bên trong mảnh quỷ vực này. Trên người hắn ta dính đầy đất một màu đen, hôi thối. Đây là lực lượng của quỷ đất mộ mà hắn ta vừa dùng để cân bằng lại lực lượng của quỷ vụ, nhằm ngăn cản không cho quý vụ khôi phục.

Bình Luận (0)
Comment