Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1278 - Chương 1278: Dương Gian Ra Mặt

Chương 1278: Dương Gian Ra Mặt

- Động thủ.

Bùi Đông lại nhếch miệng cười một tiếng.

Ở bên trong tòa nhà có một bóng người khẽ hơi vặn vẹo một chút, sau đó lập tức biến mất không thấy gì nữa. Sau đó một tiếng kêu gào đầy thê lương xuất hiện ở đâu đó xung quanh. Tiếng kêu gáo này cực kỳ đáng sợ, không giống như tiếng kêu của con người, mà giống như tiếng gào thét của một con quỷ khủng bố nào đó.

Tiếng gào thét vừa vang lên, những phần đất mộ dính ở trên người Phùng Toàn liên tục rơi xuống không ngừng.

Vốn dĩ phần đất mộ dùng để mai táng này đang dùng để ăn mòn thân thể của Phùng Toàn. Nhưng hiện tại nó chính là lớp vỏ bảo vệ cho Phùng Toàn. Chỉ là lớp bảo vệ này quá yếu ớt. Một khi phần đất mộ này bị rơi xuống, Phùng Toàn sẽ trở nên cực kỳ yếu ớt, chẳng khác gì người bình thường.

Tiếng kêu gào liên tục vang vọng ở bên trong quý vực, Phùng Toàn không có chỗ nào để trốn tránh, chỉ còn cách đứng yên tại chỗ thừa nhận lần tập kích này.

"Đại ca, cậu mau xuất hiện đi. Đối phương có nhiều người như vậy. Nếu cậu còn không đến thì tôi sẽ chết thật đó. Đừng có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn vào lúc này đấy nhé..."

Phùng Toàn cảm thấy thân thể hắn ta đang sắp sửa sụp đổ.

Bởi vì đất mộ dính vào trên người của Phùng Toàn, cho nên khi đất mộ rơi xuống, da thịt của hắn ta cũng rơi ra theo. Những miếng da thịt rơi xuống, lẫn lộn vào một chỗ cũng đống đất mộ. Một khi những phần đất mộ xen lẫn huyết nhục của hắn ta rơi hết, cả người hắn ta sẽ xong đời. Căn bản không thể nào sống sót nổi.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, lại xuất hiện dị thường.

Tiếng gào thét kia đột nhiên im bặt, ngay sau đó xung quanh khu vực này bị một luồng ánh sáng màu đỏ bao phủ. Dường như khung cảnh tối tăm ở xung quanh đột nhiên được ai đó thắp sáng vậy. Tất cả mọi thứ đều bị bao phủ bởi một lớp đỏ tươi.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Trên khuôn mặt nứt nẻ của Bùi Đông lộ ra vẻ cứng đờ. Đối mặt với sự thay đổi khác thường này, hắn ta cảm giác được một cỗ bất an cực kỳ mãnh liệt.

- Đúng là một người thông minh, vốn tôi cứ nghĩ là mảnh quỷ vực này vẫn còn nằm yên tại chỗ cũ. Không nghĩ nó đã không còn ở trong huyện Tiểu An. Đủ xảo quyệt. Nếu không phải mắt quỷ của tôi có phạm vi bao phủ thì đúng là không thể nào tìm ra được.

Một giọng nói lãnh đạm đột nhiên xuất hiện, sau đó bóng dáng của Dương Gian hiện ra ở một chỗ gần bãi đất trống.

Trên trán của hắn là một con mắt màu đỏ tươi đang chuyển động không ngừng. Lúc này hắn cũng đã gỡ bao tay ra, đồng thời phía sau lưng hắn còn có một cái bóng chập chờn, giống như muốn đứng dậy khỏi mặt đất.

- Phùng Toàn, anh không sao đó chứ. Tốc độ của tôi đã nhanh lắm rồi đó. Đừng có nói với tôi là anh chịu không nổi mấy phút đấy nhé.

Dương Gian đưa mắt quan sát xung quanh.

Phùng Toàn vẫn còn khá tốt, chưa thực sự xảy ra chuyện gì quá giới hạn. Chỉ là bị rơi rớt một ít da thịt mà thôi, bộ dạng lúc này của hắn

ta có chút không được hoàn thiện.

- Không có việc gì, nếu chậm thêm một phút nữa là tôi sẽ không thể nào chịu đựng nổi

Phùng Toàn thở phào một hơi. Hiện tại hắn ta chỉ tổn thất một chút da thịt, không tính là nghiêm trọng. Cùng lắm chỉ được coi là bị thương ngoài da, nhưng nếu còn tiếp tục thì thân thể của hắn ta sẽ phải biến mất hoàn toàn.

- Mắt quỷ... Dương Gian?

Ngay khi nhìn thấy người mới xuất hiện, Bùi Đông lập tức nhíu mày. Hiển nhiên là trong lúc nhất thời hắn ta không nhận ra được. Nhưng khi nhìn thấy rõ dung mạo của người xuất hiện, đồng thời so sánh với tư liệu có được ở trong đầu, Con người của hắn ta khẽ co lại, nhịn không được phải lùi ra phía sau mấy bước.

- Đùa cái gì vậy, cậu đánh nhau một trận với Phương Thế Minh của Hội anh em mà còn chưa chết? Vẫn có thể sống sót?

Khi nhìn thấy Dương Gian, biểu hiện của tên này giống như đang chứng kiến một chuyện không thể nào tin tưởng vậy.

Dường như theo hắn ta, Dương Gian đã phải chết rồi mới đúng.

Dương Gian nhìn về phía hắn ta:

- Hử, cậu cảm thấy hiện tại tôi nên chết thì mới hợp lý à?

- Xem ra tin tức của mấy người cũng linh thông thật chứ, biết được không ít chuyện đó.

Trên thực tế, ý nghĩ này của Bùi Đông cũng không sai.

Dương Gian đã xảy ra vấn đề, biến mất một đoạn thời gian. Nên việc bị người khác tương đã chết, cũng là việc bình thường.

Trước đó chuyện Dương Gian đánh nhau với Phương Thế Minh của Hội anh em ở trong thành phố Đại Kinh bị rất nhiều người biết. Trong vòng mấy ngày vừa rồi, chuyện này đã được truyền bá rộng rãi ở bên trong giới ngự quỷ nhân. Tuy nhiên kết quả lại chính là Hội anh em tổn thất nặng nề. Có thể nói toàn bộ thành viên quan trọng của Hội anh em đã chết sạch, chỉ còn lại một vài vị ngự quỷ nhân bình thường từ chức, thoát khỏi Hội anh em.

Toàn bộ tư sản còn lại đã bị tổng bộ tiếp nhận.

Một loạt chuyện đó diễn ra quá nhanh, loại biến hóa này khiến cho không ít người ở bên ngoài nghi ngờ xem có phải tổng bộ đã nhúng tay vào chuyện lần này hay không. Và mục đích chính của tổng bộ chính là tiêu diệt Hội anh em.

Sau chuyện lần này, uy tín của tổng bộ đã tăng lên đạt mức độ cực cao.

Nhưng, Bùi Đông lại không hề hứng thú đối với sự biến hóa của cục diện. Điều khiến hắn ta để ý chỉ có hai người, có thể nói hai người này chính là nhân vật chủ chốt trong chuyện lần đó. Một người là Dương Gian, người còn lại chính là Phương Thế Minh.

Hiện tại Phương Thế Minh đã bị mất tích, có người nói vị Phương tổng này đã chết, có người cho rằng Phương Thế Minh không còn ở trong nước nữa, mà đã đi ra nước ngoài rồi. Tuy nhiên, bất kể là trường hợp nào thì khả năng Phương Thế Minh lộ diện sẽ là cực kỳ nhỏ.

Mà Dương Gian, một mình đơn đấu với Hội anh em, đương nhiên sẽ trở thành tâm điểm chú ý của rất nhiều người.s

Nhưng, khi chuyện xảy ra đêm hôm đó được lan truyền ra ngoài một cách rộng rãi. Trước khi bỏ chạy, chính miệng Phương Thế Minh đã nói, trạng thái lúc đó của Dương Gian cực kỳ đặc biệt, khả năng không sống thêm được bao lâu.

Bình Luận (0)
Comment